Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương tám

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 138.11 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một hôm Bao Công cùng với Bao Hưng bí mật tới huyện Định Viễn. Họ tới một hàng cơm nghỉ chân ăn lót dạ. Đang ăn, họ thấy có một người vào, người bán hàng mang ra hai bình rượu, hai chiếc chén. Người ấy hỏi: - Có mình tôi, sao ông lại mang ra hai bình rượu, hai chiếc chén? - Vừa thấy đi sau ông là một người đầu tóc bù xù, áo quần loang lổ máu. Tôi nghĩ rằng ông là người khuyên ông ấy hòa giải, không biết sao bây giờ đã biến mất. Chưa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương tám Đoán Án Kỳ Quan Chương 8 Tầu Mực Chứng Minh Bì Hùng Án Chậu Đen Tố Cáo Nỗi Oan Khiên Một hôm Bao Công cùng với Bao Hưng bí mật tới huyện Định Viễn.Họ tới một hàng cơm nghỉ chân ăn lót dạ. Đang ăn, họ thấy có một ngườivào, người bán hàng mang ra hai bình rượu, hai chiếc chén. Người ấy hỏi: - Có mình tôi, sao ông lại mang ra hai bình rượu, hai chiếc chén? - Vừa thấy đi sau ông là một người đầu tóc bù xù, áo quần loang lổmáu. Tôi nghĩ rằng ông là người khuyên ông ấy hòa giải, không biết sao bâygiờ đã biến mất. Chưa biết chừng hay là tôi hoa mắt. Thấy vậy, người ấy hoảng sợ mặt tái nhợt, cử chỉ gượng gạo luốngcuống, khác hẳn với dáng vẻ nghênh ngang khi mới bước vào. Bỗng chốcanh ta ngơ ngơ ngác ngác, đến rượu cũng không uống, vội vàng trả tiền bỏ đi.Bao Công thấy thế hỏi chủ quán: - Người ấy là ai? - Anh ấy là Bì Hùng, - chủ quán nói, - là chủ cửa hàng buôn ngựa.Anh ấy có tới bốn con ngựa quý. Bao Công ghi lại họ tên người ấy. Ăn cơm xong, Bao Công lệnh ngayBao Hưng tới huyện truyền dự, nói rằng ông lớn sắp tới nhiệm sở. Sau đóBao Công bước ra khỏi hàng ăn. Chưa tới huyện đã thấy các quan và nha lạira nghênh tiếp. Tới huyện quan giữ văn thư giao ấn tín cho ông, và bàn giaotất cả mọi việc. Bao Công xem hết cuốn hồ sơ xét xử, thấy trong đó có vụ án ThẩmThanh giết sư, tại điện Già Lam, tình tiết hết sức tỉ mỉ. ông bèn lệnh mở cửacông đường xét hỏi vụ án Thẩm Thanh. Tất cả nha lại đã biết rằng, trênđường tới huyện, ngài đã bí mật điều tra, thế mới biết ngài là người rất ghê.Bởi thế ai ai cũng phải hết sức cẩn thận, chuẩn bị chu đáo. Vừa nghe thấytruyền lệnh, lập tức những người liên quan đến xét xử vụ án đã đứng xếphàng tề tựu hai bên. Bao Công tới công đường, rút lệnh sai gọi Thẩm Thanh.Lát sau, nha lệ đã dẫn Thẩm Thanh từ nhà giam tới, quỳ trước công đường.Bao Công chăm chú nhìn, thấy người này chưa đầy ba mươi tuổi, run lẩybẩy, nằm bò trên đất, không giống một tên hung thủ. Bao Công nhìn xongnói: - Thẩm Thanh, vì sao ngươi giết người? Hãy khai thực. - Con đi thăm người nhà trở về, - Thẩm Thanh vừa khóc vừa nói, - lúcấy đã muộn, trời lại mưa mù mịt, đường lầy lội rất khó đi. Con vốn nhát gan,không dám đi đêm, ở phía nam huyện cách đấy ba dặm có một ngôi miếu cổ,con vào đó tránh mưa. Ai ngờ hôm sau trời chưa sáng, đang trên đường về,công sai thấy người con có vết máu, mới hỏi con từ đâu tới. Con nói rằnghôm qua con đi thăm người thân về, trời đã muộn, con vào điện Già Lamtrong chùa nghỉ tạm. Không ngờ công sai ngăn con lại không cho đi, bắt contới chùa xem sao. Trời ơi! Khi con cùng công sai tới chùa, thì thấy một vị sưbị giết bên cạnh tượng Phật. Quả thực con không biết kẻ nào đã giết vị sư ấy.Bởi thế hai vị công sai giải con tới huyện rồi bảo con giết sư. Con, thật làoan uổng, xin ngài đèn trời soi xét. Thấy thế Bao Công hỏi: - Ngươi ra khỏi chùa lúc nào? Lúc trời chưa sáng. - Thẩm Thanh đáp. - Vì sao áo ngươi có vết máu? - Bao Công hỏi. - Con ở Thần Trù, - Thẩm Thanh nói, - máu chảy qua, thấm vào áocon. Bao Công nghe xong gật đầu, cho người dẫn Thẩm Thanh giam vàongục. Rồi ông lập tức gọi kiệu, đến ngay điện Già Lam. Bao Hưng đỡ ônglên kiệu, gài thật tay vịn rồi cưỡi ngựa theo sau. Ngồi trên kiệu Bao Công nghĩ: Hắn ta đã giết sư, tại sao áo quầnkhông có vết máu, mà chỉ có vệt máu sau lưng? Hơn nữa tuy là giết bằngdao, sao lại không có hung khí?. Ông cứ ngẫm nghĩ mãi cho tới khi đếnđiện thờ. Ông xuống kiệu, chỉ mình ông vào chùa không cho ai theo. Tớitrước điện, thấy tượng Phật bằng gỗ đã mục nát, đổ sập, ông đi vòng ra saulưng tượng, nhìn kĩ trên dưới, bất giác lặng lẽ gật đầu. Quay lại nhìn kĩ dướiThần Trù, thấy dưới đất có vết máu lờ mờ nhoe nhoét, bên cạnh đó có mộtvật, ông lặng lẽ nhặt lên xem, rồi nhét ngay vào tay áo. Sau đó ông lập tứclên kiệu về ngay nha môn. Tới thư phòng, Bao Hưng dâng trà, nói rằng: - Lý Bảo đã mang hành lý tới. Bao Công thấy thế, bảo ông ta vào. Lý Bảo vội vàng vào cúi đầu váilạy Bao Công bèn bảo Bao Hưng gọi người đầu mục trực phiên tới. BaoHưng tuân lệnh, lát sau dẫn đầu mục vào quỳ trước mặt Bao Công. Anh tanói: - Con là Hồ Thành xin cúi đầu lại ngài. Bao Công hỏi: - Trong huyện các anh có thợ mộc không? - Có ạ Hồ Thành đáp. - Anh hãy gọi tới đây mấy người. - Bao Công nói. - Ta có một việcquan trọng phải làm ngay, sáng sớm mai hãy gọi họ đến đông đủ. Hồ Thành vội vàng tuân lệnh, rồi ra khỏi phòng. Sáng hôm sau Hồ Thành vào bẩm: - Con đã gọi thợ mộc đến đây cả rồi, họ đang đứng ngoài chờ lệnhngài. - Hãy chuẩn bị cho ta một số bàn thấp, một ít nghiên bút tới phòngkhách phía sau, không được làm lỡ việc, đi thôi. Hồ Thành vâng lệnh vội vàng đi chuẩn bị. Ba ...

Tài liệu được xem nhiều: