Danh mục

Truyện ngắn If I Were A Boy

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 167.82 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Giới thiệu Tại một thị trấn nhỏ ở Việt Nam, nơi mà tầng lớp bé nhỏ của xã hội sinh sống, có một bé gái luôn đi tìm sự sống sau những cơn đau quằng quại, cơ thể cô bé gầy gò vì thiếu ăn, thiếu mặc. Nhưng cuộc sống đó kéo dài cho đến năm cô bé tròn 16 tuổi,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn If I Were A Boy If I Were A Boy Bìa: Red Giới thiệuTại một thị trấn nhỏ ở Việt Nam, nơi mà tầng lớp bé nhỏ của xã hội sinh sống, cómột bé gái luôn đi tìm sự sống sau những cơn đau quằng quại, cơ thể cô bé gầy gòvì thiếu ăn, thiếu mặc. Nhưng cuộc sống đó kéo dài cho đến năm cô bé tròn 16tuổi, ánh hào quang của lương thiện đã soi rọi, thay đổi tất cả.Một nhà từ thiện ở thành phố đã quy động tiền, giúp đỡ người dân ở thị trấn quacơn đói nghèo. Nhờ vậy, căn bệnh tim của Lưu Ngọc Hà được nhiều bác sĩ giỏibiết tới. Không dừng lại ở đó, cô bé còn được sang Mỹ chữa trị. Nhưng quy luậtcuộc sống không cho phép ta được quyền đoán trước tương lai.Bạn có muốn tôi chứng minh?Nếu rảnh rỗi, bạn hãy tìm một không gian yên tĩnh, pha một tách cà phê, ngồixuống và nghe tôi nhặt lại những trang nhật ký thấm đẫm nước mắt của một cô békhông thể bước qua tuổi mười tám.Đừng sợ một kết thúc buồn mà bỏ qua nó, đọc nó, bạn sẽ nhận ra: cuộc sống nàyđáng quý biết bao, đáng quý đến nổi, nó khiến bạn không dám bỏ phí bất cứ giâyphút nào. ____________________________________18 tuổi, ngày 31/12. Dương lịchTuổi mười sáu là lứa tuổi chất chứa nhiều mộng mơ. Với một cơ thể khỏe mạnh,hẳn người đó có hàng nghàn ước mơ. Nhưng với một cơ thể bệnh tật yếu ớt nhưtôi, muốn làm một cảnh sát tốt à? Thật khôi hài! Vậy là bây giờ, ước mơ lớn nhấtcủa tôi kể từ khi gặp em chỉ có một, đó chính là được sống, tôi muốn chạy đua vớithời gian!Trần Ngọc My, bình thường hơn cả bình thường. Đó là tất cả những gì tôi biết vềem trong suốt hai năm dài đằng đẳng làm bạn cùng bàn – một cô gái khiến tôi nhậnra mình không thuộc về thế giới này. Tôi là les!Em giúp tôi nhận ra nhiều điều trong cuộc sống. Trước đây sống trong nghèo hèn,chưa bao giờ tôi nghĩ mình được hoàng tử chú ý tới, hoặc như những trái cấm màtôi nghĩ nó sẽ không được chấp nhận, vậy mà giới trẻ hiện nay lại rất thịnhhành…Và cũng kể từ khi gặp em, rất nhiều câu hỏi liên tiếp đặt ra, rằng tại sao tôilại gặp em? Tại sao tôi lại là con gái? Tại sao mọi thứ trên thế gian đều không nhưnhững mong muốn của tôi?... Tôi đang viết nhật kí, viết, như viết một di thư….tôibắt đầu viết những dòng kí ức ngọt ngào này từ khi tôi biết: cuộc sống của tôi cógiới hạn.Tôi gặp em vào một ngày trời đẹp nắng, em đứng nép mình trong mái hiên củatrạm xe bus, động tác hiền thục cần người che chở, đó lần đầu tiên tôi biết có ngườicon gái đẹp thuần khiết, đáng yêu đến thế. Dường như hai chúng tôi kết hợp lại làhai chữ “tình cờ”, tình cờ tôi gặp em, tình cờ chúng tôi học cùng trường, tình cờ côgiáo sắp cả hai ngồi cùng bàn, và chẳng có gì bất ngờ khi tôi phát hiện mình đã yêuem. Nhưng cũng chính hai chữ “tình cờ” đã bắt buộc tôi nhìn vào sự thật: Tôikhông thể bước qua cái tuổi mười tám đầy khát vọng!Hai năm! Thời gian là một khái niệm tuần hoàn, xuân, hạ,thu, đông, qua đi rồi lạitrở lại. Dường như mọi thứ trên thế gian này đều không hay biết mình đã già,không có gì thay đổi cả, chỉ có duy nhất 1 điều, tiếng yêu tôi dành cho em, mãi mãicũng không thể thốt ra. Vì sao ư? Vì tôi đã đi hết quãng đời ngắn ngủi của mìnhrồi.“Ngồi trong một góc tường rêu, ôm ấp hình ảnh của người mình yêu, lặng lẽ ra đi”– là thứ tôi ghét nhất khi đụng vào tiểu thuyết, vậy mà giờ đây, đó lại là điều tôimuốn làm nhất.Tay tôi đang run. Từng dòng chữ không rõ hàng vì bị nhào nặng trong nước mắt.Giây phút này đây, cơn đau như xé nát nội tạng, nhưng bạn tin không? Tôi có thểáp hình ảnh em vào ngực trái và bắt đầu hồi tưởng lại những khoảnh khắc đẹp nhấtcủa cuộc đời mình. __o0o__Sài Gòn 15/2. Dương lịchNgọc My là điển hình chobình thường nhưng không tầm thường. Hôm velentine,tôi đã cố tình lãng tránh việc nhắc đến người yêu của em. Vài cô đào thắm đến bắtchuyện nên tôi thừa cơ hội để chuồng. Nào ngờ em đá vào chân tôi một phát rõđau, bảo tôi là đồ bún thiu. Tưởng sao, tối lại bắt tôi mặt quần áo con trai đi cùng.Là sao đây? Có ai nói cho tôi biết cô gái này đang nghĩ cái quái gì trong đầukhông?Không dừng lại ở đấy, em còn dám khơi dậy thú tính trong tôi. Tối hôm đó, em đãnói:- Tớ rất muốn thử cảm giác hôn một cô gái!Mặc cho em mang giới tính thứ ba ra đùa giỡn, tôi đã kéo em đến một ghế đá vắngngười, gấp gáp ngậm lấy môi em. Chúa ơi, người có thấy những gì con đang thấy?con đang rất hạnh phúc vì em đã hôn trả. Tôi nhẹ nhàng đẩy lưỡi vào, ngay tứckhắc em đón lấy rồi quấn lấy lưỡi tôi không rời. Mừng vì em không thấy ghê tởm,tôi nhắm mắt lại tận hưởng dư vị ngọt ngào của em, em là người con gái duy nhấtmang lại cho tôi khoái cảm cực độ. Tôi yêu em!Lúc tôi mở mắt ra đã là buổi tối của ngày hôm sau. Tôi phải bình tỉnh lắm mớikhông bại não với câu phán của bác sĩ: kích thích và ham muốn sẽ đẩy nhịp tim lênđến đỉnh điểm, người nhà nên quan tâm cô ấy đừng để cô ấy tiếp xúc thân ...

Tài liệu được xem nhiều: