Danh mục

TRUYỆN NGẮN: NGƯỜI CHỒNG ĐIÊN

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 173.07 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“ Cô câm miệng cho tôi!” Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát nảy lửa nhanh chóng giáng vào mặt Mỹ Đình. Sức mạnh từ bàn tay in hằn những vết sẹo của anh khiến cả người cô như chấn động mạnh
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TRUYỆN NGẮN: NGƯỜI CHỒNG ĐIÊN TRUYỆN NGẮN: NGƯỜI CHỒNG ĐIÊN S.T: angela2kiss“ Cô câm miệng cho tôi!”Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát nảy lửa nhanh chónggiáng vào mặt Mỹ Đình. Sức mạnh từ bàn tay in hằn những vết sẹo của anh khiếncả người cô như chấn động mạnh,đôi mắt bàng hoàng nhìn người đàn ông trướcmặt mình mà không thốt nổi nên lời.Ánh mắt anh lạnh lẽo như đêm tối, căm phẫn nhìn vào cái bụng đang nhô lên củavợ mình như đang nhìn phải thứ gì đó đáng ghê tởm. Bàn tay cô lạnh ngắt, kiênquyết nắm chặt tay anh như muốn hỏi cho ra lẽ chuyện gì đang xảy ra, nhưng anhlại cáu tiết hất mạnh khiến cô vô tình sẩy chân té xuống những bậc thang, cái bụngto bè đập xuống nền đất. Cô như đau đến quặn thắt ruột gan, tay ôm bụng, hét lênđứt quãng:“ Á …. aa… đau … đau quá!!! Cái bụng tôi, đau quá!!!!”Vài giọt máu rỉ ra, thấm loang xuống nền đất. Sắc mặt cô tái mét, sự ngạc nhiêndần biến thành nỗi sợ hãi tột độ, chạy dọc theo sống lưng, mắt trân trân nhìn dòngmáu đỏ tươi tanh nồng liên tục chảy dọc theo hai bên đùi, bụng cô đau dữ dội đếnmức chân tay co rút, nước mắt thay phiên tuôn rơi:“ Đau … đ..a..u..quá!!!”Đôi mắt Quốc Khanh đục ngầu, vằn tia máu đỏ sững sờ nhìn cảnh tượng hãi hùngtrước mặt. Cơn điên tiết ban nãy biến đâu mất, thay vào đó là sự kinh hoàng khủngkhiếp, chân run rẩy lao xuống bậc tam cấp, cổ họng khàn đặc:” B..bà xã!!! Bà xã!!!!!!!”Đêm đó, khi người dân cả nước đều đổ xô ra đường đón mừng ngày lễ trung thuhằng năm thì một sinh linh bé nhỏ chưa kịp thành hình trong bụng người phụ nữ đãvội lìa đời…Không bao lâu sau, mối tình đẹp sáu năm giữa Quốc Khanh và Mỹ Đình cũngnhanh chóng đổ vỡ. Họ kiên quyết đòi ly dị dươi những con mắt đầy ngỡ ngàngcủa mọi người. Cũng đúng thôi, vì có lẽ chẳng ai hiểu được họ bằng chính bản thânhọ, rằng không phải bất cứ thứ gì trên đời cũng mỹ mãn như ngày xưa họ đã từngthêu dệt.****1.Bốn năm trước…” La Mỹ Đình!”Vừa mới xỏ giày vào chân, Mỹ Đình đã giật thót mình khi nghe giọng lảnh lót củaanh chồng mới cưới. Quái lạ, giọng thì nghe rõ mồn một mà người thì không thấyđâu! Không phải vừa mới sáng sớm mà chồng cô vẫn còn nói mớ chứ???Sau một hồi ngó tới ngó lui, cuối cùng Mỹ Đình cũng đã xác định được phươnghướng. Quốc Khanh khuôn mặt bừng bừng sát khi, phóng nhanh như điện đến chỗcô đứng, mắt lom lom nhìn vào bàn tay của cô, gườm giọng:” Nhẫn em đâu???”Thẫn thờ, cô giơ bàn tay của mình lên rồi giật mình vì ngón áp út trống không, mắtdáo dác tìm kiếm xung quanh một cách lo lắng mà không hề để ý rằng sắc mặt củaanh chồng càng lúc càng tối sầm lại.” Ủa?” – Chưa kịp phản ứng, Quốc Khanh đã nhanh chóng nắm lấy tay cô, xỏ luônchiếc nhẫn cưới vào ngón áp út, giọng đầy hậm hực:” Ủa cái gì mà ủa? Cho chừa cái tội đãng trí này!” – Nói rồi anh lại véo mũi cô – ”Đi tắm tháo nhẫn ra cũng không nhớ!”” Hihi! Em xin lỗi chồng, lần sau không dám quên nữa!”Mỹ Đình hôn vào môi anh cái chụt rồi xoay người bước ra cửa thật nhanh cho kịpgiờ vào lớp. Đến khi bỏ đi được một đoạn, cô vẫn còn nghe được tiếng réo gọi í ớicủa chồng từ đằng sau:” Em ơi, đợi anh đóng cửa rồi anh chở em đi học!!! Ê, ê … có nghe anh nói gìkhông hả???”—2.” Reng! Reng!”Bụp!Như một thứ phản xạ tự nhiên, không cần đồng hồ báo thức reng lên lần thứ hai đãbị lọt cái tỏm vào ly nước bởi một cái hươ tay của Quốc Khanh mặc dù hai mắt anhvẫn còn nhắm nghiền. Xong việc, anh thản nhiên trùm chăn lên tới đỉnh đầu và …gục đầu mà ngủ tiếp.” Anh ơi, dậy đi! Trễ giờ lên trường bây giờ!!!”Dù đang ngái ngủ Mỹ Đình vẫn không quên nghĩa vụ của mình, bàn tay nhỏ nhắncố găng lay cánh tay anh như một hành động đánh thức. Cũng vẫn như mọi ngày,cho dù cô có cấu xé làm đủ trò thì người đàn ông kia vẫn không hề xi nhê một chútnào. Cho đến khi hai con mắt của cô từ từ mở to lên, kèm theo sau đó là tiếng thétđến chói tai:” Trời ơi! Anh lại ném đồng hồ báo thức vào ly nước nữa hả??? Có biết cái này làcái thứ mười rồi không? Trần Quốc Khanhhhhhhh!!!”” Dậy rồi, dậy rồi đây! Anh đi súc miệng, rồi lập tức vào trường ngay!!!”Nghe thấy dàn loa âm thanh bên cạnh càng lúc càng lên cao, anh tỉnh hẳn, cả ngườiphóng như bay vào toilet, để mặc cho cô vợ tay chân múa loạn xạ trên giường:” Anh đứng lại đó! Em chưa nói xong mà!!! Thật ra anh có nghe hay không vậyhả? Nhắc bao nhiêu lần rồi tại sao lại không nghe hả? @%@#%$^#@$%”Hạnh phúc là thế, yêu nhau là thế.Nhưng rồi theo thời gian, mọi thứ đều trở nên lạnh lẽo đến bi thương!—Cho đến tận bây giờ, nếu như không tận mắt chứng kiến Quốc Khanh và Mỹ Đìnhtrở mặt như kẻ thù thì chắc không ai tin rằng tình yêu của họ lại tan vỡ nhanhchóng như thế. Để có thể ở bên nhau, hai người đã phải vượt qua biết bao nhiêuthử thách, bước qua bao nhiêu gian nan mới có được ngày hôm nay. Không một aingờ được khi mầm sống nhỏ bé dần dần hình thành ...

Tài liệu được xem nhiều: