Phụng Phi tuy không thừa nhận nhưng Hạng Thiếu Long hầu như khẳng định tình lang của nàng chính là Hàn Kiệt. Có thể suy đoán rằng phụng phi đã quen biết hàn kiệt ở hàm dương, hai người yêu nhau nhưng cũng chẳng biết rằng nếu để lã bất vi hoặc lao ái biết được thì sẽ bị ngăn cản.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện: "Tầm Tần Ký 256" TầmTầnKý Hồi256 CáidanhkiếmsĩPhụng Phi tuy không thừa nhận nhưng Hạng Thiếu Long hầu nhưkhẳng định tình lang của nàng chính là Hàn Kiệt.Có thể suy đoán rằng Phụng Phi đã quen biết Hàn Kiệt ở Hàm Dương,hai người yêu nhau nhưng cũng chẳng biết rằng nếu để Lã Bất Vihoặc Lao ái biết được thì sẽ bị ngăn cản. Mà Lã Bất Vi và Lao ái lạingầm câu kết với nhau cho nên dù cho Lao ái có chấp nhận cũng vôdụng mà thôi.Cho nên hai người đã cùng hẹn nhau đến Tề, sau đó sẽ cùng bỏ trốn.Bởi vì Hàn Kiệt là đệ tử đắc ý của Tào Thu Ðạo cho nên có thể đếnLâm Tri với Lã Bất Vi. Trong tình huống ấy tác dụng của Hạng ThiếuLong rất lớn. Bởi vì Phụng Phi cần có người sắp xếp và yểm trợ chonàng, giúp nàng an toàn rời khỏi nước Tề.Tình nhân của Phụng Phi đã là Hàn Kiệt, cho nên chuyện giết HạngThiếu Long sẽ là âm mưu của Lao ái và Lã Bất Vi Còn Phụng Phi sởdĩ thay đổi ý định là vì đã có ý muốn cao bay xa chạy với Hàn Kiệt,không muốn dây thêm rắc rồi với mình.Có thể suy đoán sâu hơn, Phụng Phi không chừng là phụng lệnh củaÐiền Ðan, rồi sau đó Lã Bất Vi lại sắp xếp cho nàng dùng chiếc nhẫnđồng để giết mình, chỉ cần là độc dược mãn tính, nhiều ngày sauHạng Thiếu Long mới độc phát thân vong, hoặc bị trúng độc đến nỗimù cả hai mắt chẳng hạn. Sau khi âm mưu được thực hiện, PhụngPhi đã an toàn rời khỏi Hàm Dương.Hạng Thiếu Long tuy không hiểu rõ tình tiết bên trong nhưng tin rằngđã nắm bắt được đại khái.Chưa bước ra khỏi tiền sảnh thì gặp Tiêu Nguyệt Ðàm đến tìm gã, haingười dắt nhau đến một phòng ở phía đông.Hạng Thiếu Long nói, „Có cách nào tìm cho ta một tấm địa đồ ở TắcHạ học cung được không?Tiêu Nguyệt Ðàm giật mình nói, „Huynh muốn đến đó làm gì? TàoThu Ðạo không phải dễ xơi đâu.Hạng Thiếu Long nói, „Ta chỉ mong đánh cắp đồ của mình, Tề vươngđã đem Bách Chiến bảo đao tặng cho Tào Thu Ðạo, treo trong chủđường của Tắc Hạ học cung.Ta cũng định báo cho huynh điều này. Ai cho huynh biết?Hạng Thiếu Long kể chuyện Hàn Sấm sáng nay đến gặp gã. TiêuNguyệt Ðàm nhíu mày trầm ngâm một lúc lâu rồi mới nói, „ThiếuLong đừng trách ta nhiều lời, ta biết rất rõ con người của Hàn Sấm, làkẻ háo sắc lại tham tài, tự titụ lợi, làm việc chưa bao giờ nói đếnnguyên tắc, dù cho huynh có ơn lớn với y y cũng chẳng hề khác gì.Nhớ lại bộ dạng chân thành của Hàn Sấm sáng nay, Hạng Thiếu Longrất khó chấp nhận ý kiến của Tiêu Nguyệt Ðàm, nhưng Tiêu NguyệtÐàm cũng là có ý tốt, nhất thời khiến gã không nói ra lời.Tiêu Nguyệt Ðàm nhấn mạnh, „Thiếu Long đừng mất cảnh giác, giờđây huynh chỉ là từ một tình thế hiểm ác này chuyển sang một tình thếhiểm ác khác, nếu ta là huynh, sẽ không bao giờ tin tưởng bất cứngười nào của tam Tấn, ngược lại Lý Viên thì có vẻ đáng tin hơn, nóicho cùng người Sở cũng không bị Doanh Chính uy hiếp như người tamTấn.Hạng Thiếu Long cười khổ nói, „Giờ đây ta cô độc một mình, HànSấm hay Long Dương quân muốn đối phó cũng không dễTiêu Nguyệt Ðàm nói, „Huynh đã quá dễ dàng tin người khác, trướctiên là vì bọn Hàn Sấm biết chuyện này không thể xé ra to được. Nếuđể người Tề biết được chân tướng, nói không chừng Tề vương sẽđưa huynh làm thượng khách, lại còn cung kính hộ tống huynh vềHàm Dương.Ngừng một lát rồi lại nói, „Hoặc cũng có thể sẽ hạ độc thủ giếtngười diệt khẩu, những chuyện này không ai có thể đảm bảo được.Hạng Thiếu Long buồn bã không nói gì.Tiêu Nguyệt Ðàm nói, „Giờ đây ai dám nhận tội giết hại huynh. Hômnay giết huynh ngày mai đại quân nước Tần đánh tới thành, đó khôngphải là chuyện đùa.Hạng Thiếu Long nói, „Nếu bí mật giết ta thì ai biết được?Tiêu Nguyệt Ðàm nói, „Nhiều lắm thì cũng chỉ có Lý Viên biết, HànSấm và Long Dương quân có sợ gì?Rồi lại cười, „Muốn giết huynh nào dễ dàng như thế, ai mà khôngbiết kiếm pháp trùm đời của Hạng Thiếu Long, mà một khi để huynhchạy thoát được, nơi đây cũng không phải là đất của tam Tấn, kẻ nàocó thể nắm chắc được rằng sẽ bắt được huynh lần nữa? Nếu ta làbọn chúng, trước tiên sẽ làm cho huynh không hề nghi ngờ, sau đó sẽđưa huynh vào chỗ cùng đường rồi mới dùng thủ đoạn đê tiện khiếncho huynh không thể nào vũng vẫy được nữa.Hạng Thiếu Long đổ mồ hôi lạnh khắp người, nhưng trong lòng vẫnchưa tin lắm chỉ lấp liếm rằng, „Ta sẽ cẩn thận.Tiêu Nguyệt Ðàm chỉ là lấy việc luận việc, gật đầu nói, „Có lẽ ta đãđa nghi! Nhưng cẩn thận thì vẫn tốt hơn. Theo ta thấy Long Dươngquân đã hại huynh một lần, rất khó lòng hạ thủ lần thứ hai. Nhưnglòng người khó đoán, nhất là có liên quan chuyện quốc gia dân tộc,Thiếu Long hãy suy nghĩ kỹ.Hạng Thiếu Long vỗ vai Tiêu Nguyệt Ðàm cảm kích nói, „ở đây cólão ca là người duy nhất ta có thể tin tưởng được, chuyện của PhụngPhi giờ đây càng phức tạp hơn.Tiêu Nguyệt Ðàm hỏi lấn tới, Hạng Thiếu Long nói ra suy đoán củamình xong Tiêu Nguyệt Ðàm nhíu mày nói, „Ta không quen biết HànKiệt, nhưng thấy y ngàn dặm đến Hàm Dương để tìm vinh hoa phúquý, vậy ...