Danh mục

Truyện Thanh Cung Mười Ba Triều - Hồi 3 Tình trong khói lửa

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 98.83 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Giữa lúc đôi bên kịch chiến, bỗng bên vòng thành mặt tây lửa cháy ngụt trời, khói tỏa rộng cả vùng. Phương nhảy vội lên lưng ngựa phóng như bay về cửa tây. Nhưng vừa tới nơi thì cửa đông lại bị cháy, lửa bốc còn dữ dội hơn nhiều. Phương lại quay ngựa về đông. Khi gần tới cửa đông, Phương lại thấy cửa nam, cửa bắc đều có lửa cháy ngùn ngụt. Đến lúc này, Phương đã rõ trong thành có gian tế trà trộn vào......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Thanh Cung Mười Ba Triều - Hồi 3 Tình trong khói lửaThanh Cung Mười Ba Triều Nguyên tác: Hứa Tiếu ThiênVietKiem.com 12 Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương Hồi 3 Tình trong khói lửa Tuy đã trao thư chiêu hàng, hoàng đế vẫn sửa soạn, có ý muốn đánh. Quân sư họPhạm vội tâu: – Thuận Quan thành cao mà hào sâu nhất thời khó bề phá nổi. Huống hồ bức thưchiêu hàng Lý Vĩnh Phương mới vừa gửi đi, trong chốc lát ta chưa thể có hồi âm. Mà khichưa có hồi âm thiết tưởng bệ hạ cũng chưa tiện hạ lệnh đánh thành. Theo ngụ ý củathần, ta hãy tạm lui quân ra ngoài mười dặm, đóng ẩn trong các khu rừng cây rậm rạp.Thấy quân ta rút, bách tính trong thành tự nhiên theo lệ thường mở cửa ra ngoài họp chợmua bán. Lúc đó, ta sai dăm chục tên gian tế trà trộn vào thành nằm chờ thời cơ hànhđộng… Như thế, há lại không dễ thắng ư? Hoàng đế nghe kế, bất giác vỗ đùi khen hay rồi tức khắc hạ lệnh lui binh xa mườidặm, lẳng lặng vào ẩn trong rừng. Quan trấn thủ thành Thuận Quan thấy địch quân đã rút xa, bèn cho phép mở cửathành, cho nhân dân mua bán, giao dịch như ngày thường. Viên thiên tổng tên gọi Vương Mệnh Ân, thấy cổng thành mở, sợ quân Kiến Châulại kéo đến liền khuyên Lý đóng lại. Nhưng họ Lý không chịu nói: – Bách tính Thuận Quan này toàn nhờ vào việc chợ búa để sinh sống. Nếu ta đóngcửa thành, đình việc mua bán, nhân tâm ắt bối rối, hoảng sợ. Ân lại nói: – Mở cổng họp chợ, sợ gian tế dễ trà trộn vào thành. Phương không nghe, vẫn cho phép dân chúng hai chủng tộc Mãn, Hán tự do ra vào,chẳng ai tra hỏi gì. Bảy, tám ngày sau, mọi người như đã quên luôn cả cái đám binh mã Kiến Châu xuấthiện mấy bữa trước, thì chợt có một tiếng gầm vang như đất lở trời long. Kiến Châu binhmã ào ào xông tới như một trận cuồng phong. Quân canh thủ vội đóng chặt cửa thành,nhốt luôn cả một số đông người Mãn lại. Trong nháy mắt, ngoài tường thành quân KiếnChâu đá bắc thang mây và bắn tên như mưa rào rào. Đứng trên địch lâu, Lý Vĩnh Phươngcũng đốc quân bắn trả. Phương còn cho binh sĩ ném đá, lăn gỗ xuống để ngăn cản địchĐánh máy: Nguyễn Học Tàng Kinh Các Việt KiếmThanh Cung Mười Ba Triều Nguyên tác: Hứa Tiếu ThiênVietKiem.com 13 Dịch giả: Nguyễn Hữu Lươngquân. Giữa lúc đôi bên kịch chiến, bỗng bên vòng thành mặt tây lửa cháy ngụt trời, khóitỏa rộng cả vùng. Phương nhảy vội lên lưng ngựa phóng như bay về cửa tây. Nhưng vừatới nơi thì cửa đông lại bị cháy, lửa bốc còn dữ dội hơn nhiều. Phương lại quay ngựa vềđông. Khi gần tơi cửa đông, Phương lại thấy cửa nam, cửa bắc đều có lửa cháy ngùnngụt. Đến lúc này, Phương đã rõ trong thành có gian tế trà trộn vào, nghĩa là đã trúnggian kế của địch. Phương hối hận đã không nghe lời Vương Mệnh Ân để đến nỗi hỏngviệc, vội trở về nha sở của mình. Nhưng khi vừa đạp tới cổng nha thì đã nghe tiếng ngườihò la ầm ỹ, lửa cháy sáng thấu trời, Phương tuốt cây đại đao cầm lăm lăm trong tay,phóng ngựa qua cửa. Mới được vài bước, ngựa Phương đã vướng chân vì mấy sợi dâychằng chịt bên dưới. khiến Phương cả người lẫn ngựa té nhào xuống đất, không ngóc dậyđược nữa. Hơn chục đại hán từ hai bên nhảy ra. Chúng đè lên người Phương rồi dùng dâybự trói ké Phương như trói heo, đoạn khiêng vào bỏ trong căn phòng tối, khóa chặt lại. Lý Vĩnh Phương nằm trong phòng, lắng tai nghe, chỉ thấy tiếng người ầm ỹ như cáichợ vỡ, rồi tiếng hò hét chém giết, tiếng kêu la thất thanh, mãi tới nửa đêm mới tạmnguôi. Đến lúc này, Phương mệt quá, cũng thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau cửa phòng bật mở, năm tên lính Mãn vào khiêng Phương ra. Phươngngẩng đầu lên thì thấy Anh Minh hoàng đế oai nghi ngồi trên ghế cao, đôi bên có văn võbá quan dàn hàng túc trực. Đế truyền chỉ xuống bảo Phương đầu hàng. Nhưng Phương chỉ chửi bới om sòm. Mấy phút im lặng nặng nề trôi qua. Bên ngoàiquân Mãn lần lượt khiêng vào rất nhiều thi hài. Phương nhìn xem, nhận ra là Thiên tổngVương Mệnh Ân cùng một bọn tướng lĩnh, cả vợ Phương là nàng Trần thị và mấy đứacon cũng có trong số đó. Phương vụt khóc lóc vô cùng bi thảm. Anh Minh hoàng đế lạikhuyên nhủ Phương: – Ngươi bất tất phải bi thương. Vợ con ngươi đều do loạn quân trong thành giết chếtchứ không phải quân Mãn Châu. Trẫm thấy họ chết một cách thảm thương nên đã saingười mua quan quách bậc nhất để khâm liệm, mai táng thay ngươi. Vừa nói, Đế vừa sai quân sĩ đem thi thể Trần thị lên đại sảnh. Chẳng bao lâu, một sốđông binh sĩ đem quan quách tới để khâm liệm. Khi Trần thị được nhập quan đàng hoàngrồi, Đế lại ra lệnh cho văn bõ bá quan tiến lên tế lễ, tỏ ra rất cung kính và thương cảm. Lý Vĩnh Phương thấy Anh Minh hoàng đế có những hành động đặc biệt như vậy đốivới vợ con y, trong lòng bỗng thấy cảm ...

Tài liệu được xem nhiều: