Danh mục

Tuổi Già Và Phương Pháp Thực Dưỡng

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.45 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chúng ta thường nghe người ta nói “mình đã già rồi” kèm theo tiếng thở dài ảo não. Hồi nhỏ tôi cho điều đó là kỳ cục, lớn lên tôi lại thấy người đời quả tội nghiệp đáng thương.Đến tuổi 40, tôi có cảm giác cơ thể suy yếu, lúc đó mới thấy lo âu và cũng bật ra ý nghĩ mình đã già rồi. Ở Nhật, người ta cho rằng vào khoảng 40 đến 46 tuổi khi cảm thấy trong người sinh ra nhức mỏi, cứng nhắc là đã bắt đầu bước vào tuổi già....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tuổi Già Và Phương Pháp Thực DưỡngTuổi Già Và Phương Pháp ThựcDưỡng Chúng ta thường nghe người ta nói “mình đã già rồi” kèm theo tiếng thở dài ảo não. Hồi nhỏ tôi cho điều đó là kỳ cục, lớn lên tôi lại thấy người đời quả tội nghiệp đáng thương. Đến tuổi 40, tôi có cảm giác cơ thể suy yếu, lúc đó mới thấy lo âu và cũng bật ra ý nghĩ mình đã già rồi. Ở Nhật, người ta cho rằng vào khoảng 40 đến 46 tuổikhi cảm thấy trong người sinh ra nhức mỏi, cứng nhắc là đã bắt đầu bướcvào tuổi già.Thật ra, đây không phải là điều đương nhiên về mặt sinh học, mà do hoàncảnh trong thuở thiếu thời. Hồi đó toi sống rất chật vật, ăn uống thiếu thốnmà lại học ngày học đêm. Về sau tôi làm thuỷ thủ theo tàu đi lại trên Ấn ĐộDương. Công việc trên tàu rất nặng nhọc, các bạn đồng nghiệp người Ả Rậpvà người da đen vốn sinh trưởng ở miền sa mạc nóng cháy hoặc trong rừnggià được thiên nhiên tôi luyện cứng cáp, nên chịu đựng dễ dàng. Hơn nữa,họ chỉ làm trong thời gian ngắn vì thay đổi người luôn. Còn tôi là người ốmyếu từ bé, lại phải đi trên biển liên tục hằng năm nhiều chuyến, mỗi chuyếngần hai tháng trời. Sóng cả đại dương, lao động cật lực và ăn uống thấtthường đã làm tôi suy nhược “già khọm” đi.Hết hạn công việc trở lại cuộc sống bình thường, tôi mới có thì giờ chỉnhđốn ăn uống, và nhờ cơm gạo lứt thơm ngon, tôi khôi phục sức sống hoàntoàn. Từ đó trở đi, tôi không còn thấy mình mỏi mệt cần phải nghỉ ngơi, hễcòn thức là tôi còn làm việc. Tôi đã thực hiện được ba điều của sức khoẻ là:1. Không mệt mỏi.2. Ăn biết ngon.3. Ngủ ngon giấc.Tôi ngỡ mình không sống nổi qua tuổi 21, vậy mà đến độ tuổi người ta cholà “bắt đầu già” lại có được sức khoẻ như thế đó là nhờ hai mươi năm màymò trên con đường Thực Dưỡng. Lòng tôi thật biết ơn vô cùng.Phải nói mười năm đầu tôi vấp nhiều lầm lỗi, nhất là việc dùng muối, khiquá nhiều, khi quá ít, cho nên thường không đạt kết quả. Rồi suốt phân nửathời gian của mười năm sau, tôi ở Paris trong cảnh nghèo khổ còn tệ hơn ănmày, nhưng rốt cuộc tôi cũng đạt được sức khoẻ như đã nói, và đến nay tôicó thể ăn uống bất cứ thứ gì mình thích mà không sợ bệnh hoạn.Ngày trước tôi không hút thuốc, không uống được rượu, thì nay tôi lại làmđược hết. Thức ăn nấu theo kiểu nào toi cũng dùng được, dù món Tây, mónTàu, món Nhật hay Ấn Độ. Tôi rất khoái trái cây, bánh kẹo, sôcôla, và rượuuýt ki. Đương nhiên khi dùng các thứ này, tôi biết quân bình Âm Dương nhưthế nào để tránh tác dụng độc hại của chúng.Sở dĩ tôi thuật lại câu chuyện là vì có nhiều người cho rằng phương phápThực Dưỡng là một loại chủ nghĩa khắc khổ của thế kỷ hai mươi. Họ tưởngrằng suốt đời phải ăn uống kiêng khem theo thực đơn triệt để giành chongười bệnh, mà không biết phạm vi dinh dưỡng của phương pháp này rấtrộng bao gồm đủ mọi thứ thực phẩm có trong xứ được sử dụng một cáchkhéo léo để giữ cơ thể không bệnh. Khi sức khoẻ đã vững vàng thì thỉnhthoảng ăn một bữa no say cũng chẳng sao. Người khong thể uống rượu hútthuốc, không ăn được thịt hay trái cây là người tàn phế. Uống rượu được màkhông uống, ăn thịt mà không ăn là vì thấy không cần thiết cho sự sống.Phương pháp Thực Dưỡng có mục đích giúp chúng ta sống tự do tự tại vớisức khoẻ vững bền có thể ăn ở thế nào cũng được tuỳ theo trực giác tự nhiênvà trí phán đoán nhạy bén mà không sợ điều gì tai hại. Nói tóm lại, phươngpháp Thực Dưỡng không phải là một lối sống tiêu cực trong những ràngbuộc gò bó, mà là cách dưỡng sinh tự nhiên, tích cực, đầy sáng tạo, mangtính nghệ thuật, triết lý và giống như tôn giáo.Chính tôi đã nhờ phương pháp Thực Dưỡng mà có được sức khoẻ như hiệnnay. Tôi không còn đau yếu; dù tiết trời mưa dầm lạnh lẽo, tôi cũng khôngcần áo ấm, và cửa sổ phòng ngủ quanh năm mở rộng. Chỉ còn một điều làmtôi băn khoăn là mình quá ham làm việc vì hàng ngày tôi vẫn dùng nhiềumuối (thịnh Dương) mà chưa tài nào giảm được.Với hiểu biết và kinh nghiệm một đời, tôi nghĩ rằng mình có thể đưa ra mộtsố ý kiến về cách dưỡng sinh tuổi già.Tính theo tự nhiên thì tuổi già bắt đầu từ tuổi bảy mươi. Lúc đó chúng tanên:1. Giảm bớt lượng muối dùng hàng ngày, ít hơn lúc trẻ.2. Ăn uống càng đơn giản càng tốt.3. Hàng ngày chỉ dùng dầu thực vật (dầu mè tốt nhất).Ngoài ra, nếu thuở trẻ đã ăn uống theo phương pháp Thực Dưỡng cho đếnlúc này thì không càn thực đơn đặc biệt. Họ có thể ăn uống tuỳ ý, vì nhờtheo phương pháp Thực Dưỡng một thời gian dài, họ đã được quân bìnhkhông những về thể chất, mà cả tinh thần lẫn về mặt tổ chức cuộc sống. Đốivới họ chẳng còn gì vấn vương ràng buộc, mà hoàn toàn thanh thản sốngtrọn kiếp người.Tôi đươc biết có những người theo phương pháp Thực Dưỡng dù đã 60-70hoặc 80 tuổi vẫn tràn đầy sức sống. Trong số đó, có người chữa lành bệnhkinh niên từng làm họ khốn khổ suốt 30 năm đến 40 năm và giờ đây tuy tuổigià, ...

Tài liệu được xem nhiều: