Danh mục

Uy Phong Cổ Tự-Hồi 20

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.96 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vừa thay đổi y phục xong, chưa kịp trổ tài dị dung để đổi khác diện mạo. Cao Phong giật thót mình. Vì từ phía cuối động, rõ ràng lúc quay vào Cao Phong đã dò xét và biết là không có người, nhưng lúc này chợt có một thanh âm vang lên : – Ngươi đúng là Cừu Hận.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 20 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 20 Tuyệt Mệnh độc sa Vừa thay đổi y phục xong, chưa kịp trổ tài dị dung để đổi khác diện mạo. Cao Phong giật thót mình. Vì từ phía cuối động, rõ ràng lúc quay vàoCao Phong đã dò xét và biết là không có người, nhưng lúc này chợt có một thanh âm vang lên : – Ngươi đúng là Cừu Hận.Cao Phong bàng hoàng như đang thực hiện hành vi mờ ám chợt bị ai đó bắt quả tang. Thanh âm nọ lại vang lên :– Ta có thể giết ngươi, nếu ta muốn. Nhưng bây giờ thì chưa. Hãy từ từ quay mặt lại đi nào. Cao Phong nào dám phản kháng. Vừa từ từ quay lại, Cao Phong vừa tìm cách dò xét : – Cô nương đến tự lúc nào? Thân pháp của cô nương quả vô lượng.Đáp lại thanh âm nọ đúng là thanh âm của một bậc nữ nhi, Cao Phong chỉ nghe tiếng hừ mũi :Uy Phong Cổ Tự – Bất tất phải tán dương ngươi khá khen ta không ngại, Còn là ngươixin miễn cho ta không thích bị xỏ mũi. Còn bây giờ ta biết trong người ngươi còn còn có sẵn hỏa tạp, hãy lấy ra, chầm chậm thôi và bật lên nào. Ở cuối động tuy tối âm u nhưng từ đó lại có luồng gió nhẹ thổi ngược qua. Cao Phong từ từ lấy hỏa tập vừa thở dài :– Không ngờ ở cuối động lại có lối thông ra ngoài, Cao mỗ quả sơ xuất chết người. Nữ lang vẫn từ chỗ nấp bật lên tiếng cười lạnh : – Nhân vô thập toàn! Có trách hãy tự trách thân. Trước đó ta đã thấyngươi từ nơi này đi ra. Chờ ngươi đi khuất ta lẻn vào phát hiện đây sẵn có bộ y phục. Tương kế tựu kế, ta chờ ngươi quay lại. Vậy ngươi có hai, không phải chỉ có một sơ xuất. Bật hỏa tập lên! Cao Phong lại thở dài khi bắt đầu bật hỏa tập. Xoạch!Một tia lửa nhoáng lên, chỉ có thế mà thôi, không hề có bất kỳ ngọn lửa nào bùng cháy nhưng đáng lý nó phải cháy. Nữ lang nọ cao giọng : – Chớ giở trò với ta, bằng không có lẻ ngươi tự hiểu biết, nếu bị ta dùng độc mưa hại, hậu quả sẽ như thế nào? Cao Phong biến sắc : – Cô nương xin chớ hiểu lầm. Thật không đúng lúc, hỏa tập của Cao mỗ đã hoàn toàn cạn kiệt, không thể phát hỏa được.– Hết sử dụng được ư? Ngươi lắm mưu nhiều mẹo như ngươi lẽ nào lạiUy Phong Cổ Tựsơ xuất sơ đẳng như vậy? Hết hay còn, lần cuối cùng ngươi sử dụng tự ngươi phải phát hiện ra chứ? Cao Phong kêu lên :– Cô nương đừng quá đa nghi! Chẳng phải cô nương vừa nói, nhân vô thập toàn đó sao? Cao mỗ có thể lập thệ, là không nửa lời dối gạt cô nương. Nữ lang xì dài : – Thật khó tin tưởng gì ngươi nói, dù có lập thệ cũng vô ích. Ta... Cao Phong bỗng gầm lên : – Nỡ nào cô nương thi độc? Cao mỗ có oán thù gì với cô nương? Nữ lang kêu lên : – Ô hay! Ta chỉ nói thế thôi, ta đâu đã dụng độc? Sao ngươi... Úy! Có độc khí xuất hiện thật? Ngươi... Nữ lang nọ đột nhiên yên lặng. Cả Cao Phong cũng yên lặng.Vậy là toàn bộ động thất âm u đều chìm trong sự tĩnh lặng. Một sự tĩnh lặng mang đầy bầu tử khí.Sau đó không lâu từ phía ngoài động thất bỗng vang vào một tràng cười rùng rợn : – Vĩnh biệt hai người! Một gã không biết tự lượng sức, dám đối đầu với bổn cung, cùng một ả bỗng dưng đâm đầu vào tử địa. Ha... Ha... Và... Rào... rào... Ầm! Những tiếng động ầm ầm không ngừng vang lên, cho thấy động khẩu đã bị chủ nhân của tràng cười rùng rợn động đất đá đã bị phong bếUy Phong Cổ Tự hoàn toàn, giấu kín bên trong là âm mưu hại nhân tàn khốc. Một lúc sau đó, khi tiếng động từ phía ngoài đã hoàn toàn ngưng hẳn trong động thất vẫn bị bầu tử khí tĩnh lặng bao trùm. Cũng như màn đêm đen đang được việc phủ trùm toàn bộ động thất. Đến một tiếng thở nhẹ cũng không có. Cao Phong và nữ lang nọ cả hai đã bị chết? Chưa! Ít nhất là có một người chưa chết. Thanh âm thì thào của nữ nhân nọ chợt văng vẳng xuất hiện : – Tuyệt Mệnh sa! Thần Bí cung quả tàn độc... Mạng ta hỏng thật rồi.Hai mươi ngày là cùng...Nếu không bị chết ngạt, chết khát chết đói, ta cũng bị Tuyệt Mệnh sa hủy diệt... Và kịp hô hấp trì trệ của nữ lang bắt đầu hữu hiệu, lấp đầy khoảng không gian tĩnh lặng đã ngự trị ở đây một lúc lâu : – Hừ.. ừ..! Hừ.. ừ..... Tiếp đó, nữ lang gượng kêu : – Cao Phong! Cao Phong hay Cừu Hận gì đó, người chết thật rồi sao?Không có tiếng Cao Phong vang lên, đến một tiếng hô hấp cũng không có. Nữ lang chợt ai oán : – Vậy là ngươi đã chết! Bây giờ chỉ có vong hồn ngươi tồn tại! Vậy ngươi hãy hiểu cho, ngươi chết vì Tuyệt Mệnh sa của Thần Bí cung... không phải ta, không phải Tạ Phương Yến hại ngươi... Vẫn không có thanh âm hồi đáp, vì người đã chết làm sao hồi đáp được? Nữ lang nọ, ngươi vừa tự xưng là Tạ Phương Yến chợt than thở, thútUy Phong Cổ Tự thít : – Nhưng dẫu sao cũng là ta hại ngươi. Ta cũng sơ xuất, cũng vấp một sơ xuất chết người. Lúc vào đây, ta có nghe tiếng động lạ phải chi ta cảnh giác hơn, phải chi ta đừng... háo hức tìm hiểu ngươi, xem ngươi có phải là Cừu Hận ta từng biết, từng chịu chung hoạn nạn, c ...

Tài liệu được xem nhiều: