Danh mục

Uy Phong Cổ Tự-Hồi 22

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 174.59 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 18,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đang chuẩn bị quật ra một chiêu tối hậu nhằm lấy mạng Thạch Hạc, Cổ Tuyết, hai phản đồ, lão Quan chủ bỗng gọi giật giọng : – Ngươi là ai? Sao dám đường đột xuất hiện? Lại còn đến gần Thạch Bạch, đệ tử ta? Mau đứng lại? Một nhân vật vô danh, diện mạo đen sạm vì nắng gió dãi dầu, vẫn ngang nhiên đi thoăn thoắt về phía Thạch Bạch, một đạo nhân không hiểu sao cứ nằm im bất động. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 22 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 22 Quỷ mônĐang chuẩn bị quật ra một chiêu tối hậu nhằm lấy mạng Thạch Hạc, Cổ Tuyết, hai phản đồ, lão Quan chủ bỗng gọi giật giọng : – Ngươi là ai? Sao dám đường đột xuất hiện? Lại còn đến gần Thạch Bạch, đệ tử ta? Mau đứng lại? Một nhân vật vô danh, diện mạo đen sạm vì nắng gió dãi dầu, vẫn ngang nhiên đi thoăn thoắt về phía Thạch Bạch, một đạo nhân không hiểu sao cứ nằm im bất động. Chỉ khi nhân vật nọ đoạt được thanh đao, vốn của đạo nhân Thạch Bạch nọ, y mới chịu đưa mắt nhìn lão Quan chủ :– Một kẻ tồi bại như lão, mỗ được lệnh Diêm vương đến thu hồi mạng sống. Hãy tự vệ đi! Vừa nói, y vừa lăm lăm đại đao, tiến đến gần lão Quan chủ. Lão Quan chủ quắc mắt : – Chính ngươi phải tự vệ thì có. Nhưng trước hết hãy xưng danh. Y nâng đại đao lên, cho dù đại đao vốn nặng, y vẫn nâng lên từ từ : – Nghe rõ đây! Mỗ được mệnh danh là Diêm La Nhân. Và chiêu đaoUy Phong Cổ Tự này được gọi là Diêm La Đoạt Hồn. Lão Quan chủ vụt tròn mắt : – Chiêu đao của ngươi...! Thế khởi dao của ngươi sao lại giống thế kiếm ta từng mục kích? Y bật cười : – Giống là phải! Vì cả hai vốn là một. Tiếp đao! Vù... Lão Quan chủ giật mình, nhảy tạt qua một bên : – Không phải! Chiêu kiếm kia vốn là tịnh chế động, không như ngươi chưa gì đã động. Do lão nhảy qua một bên, vô tình đứng cách xa Thạch Hạc và Cổ Tuyết. Y chợt kêu : – Hai ngươi còn chờ gì nữa chưa chạy? Mau!Vỡ lẽ Thạch Hạc và Cổ Tuyết hốt hoảng bỏ chạy, không kịp có lấy một lời đáp tạ. Vút! Vút! Lão Quan chủ cũng hiểu ra : – Ngươi thật to gan, dám giở trò để hai kẻ phản đồ tẩu thoát! Ngươi phải nạp mạng Vù... Nhưng ngay khi lão xuất kình, nhân vật nọ chợt cười : – Đã bảo hai chiêu vốn là một, sao chưa gì lão đã vội chớp đông. Lãokhông nhớ bài học lần trước, tịnh chế động là thế nào ư? Thật đáng tiếc cho lão. Đỡ! Vụt!Uy Phong Cổ Tự Lão Quan chủ nhanh tốc bật lùi, chỉ suýt nữa đã bị đại đao chém rụng cánh tay : – Ra là ngươi, lão nhân già yếu độ nào? Hãy đỡ Độc Sát Chưởng của ta! Vù...Nhưng, chỉ trong thoáng mắt, nhân vật nọ đã lùi xa, và lùi gần như sắp rớt ra ngoài động khẩu : – Lão trúng kế của mỗ rồi. Lần này đành tạm biệt vậy! Hẹn lần sau sẽ bồi tiếp lão nhiều hơn. Ha...ha...Vừa cười, y vừa ném mạnh đại đao về phía lão Quan chủ, còn hai chân thì thần tốc bật lao đi, ly khai khỏi động khẩu. Vút! Phẫn nộ, lão Quan chủ lập tức đuổi theo : – Ngươi chạy đâu cho thoát? Vút!Nhân vật nọ sau một lúc lâu để cho lão Quan chủ bám đuổi, bỗng cước lực vụt tăng nhanh : – Đuổi như thế đủ rồi! Giờ xin cáo biệt..Ha...ha... Lão Quan chủ đến lúc này mới hiểu, lão đã bị đối phương dẫn dụ, cố tình kéo dài thời gian, để Thạch Hạc, Cổ Tuyết có dịp chạy thật xa. Lão bật gầm lên để hả giận :– Cừu Hận! Ta biết ngươi chính là Cừu Hận! Được, cừu này do ngươi gây ra, hận này ngươi phải chuốc lấy. Nhưng nhân vật vô danh nọ đã mất dạng. *****Uy Phong Cổ TựĐịnh dùng thuật dị dung để biến dối diện mạo của Tạ Phương Yến, CaoPhong vẫn trong lốt giả dạng thành nhân vật vô danh chợt ngoảnh đầu nhìn về một phía : – Ai? Hai đạo nhân, một nam một nữ, trong đạo bào màu trắng giờ đã lấm lem chợt từ chỗ ẩn nấp bước ra.Cao Phong cau mặt khi thấy cả hai chợt phục người xuống, lúc họ hãy còn xa Cao Phong những hai trượng. Cả hai cùng mở miệng : – Ân công! Phùng Xuyên và Âu Dương Thúy xin được đáp tạ đại ân.– Ân công đã giúp xin giúp cho trót. Hoặc thu nhận tiện nữ cùng Phùng đại ca làm gia nô cho người, hoặc vạch đường để vượt bến mê. Mong ân công mở lượng hải hà. Cao Phong thở ra :– Đứng lên đi! Tại hạ hiểu ý nhị vị rồi. Việc thu nhận biết tất phải nhắcđến vì tại hạ tự lo cho bản thân còn chưa xong. Còn việc thứ hai, được, nếu nhị vị muốn, tại hạ sẵn sàng chỉ điểm thuật dị ...

Tài liệu được xem nhiều: