Thông tin tài liệu:
– A Di Đà Phật! Tiếng niệm Phật được vang lên và vang tại một nơi hoàn toàn hoang vắng như thế này khiến một gã có diện mạo chất phác thành thật và có phần đần độn dù vội đến mấy cũng phải dừng lại. Gã nhìn quanh và sau đó tuy nặng nề vì phải mang trên lưng một lão bà nhưng gã vẫn tất tưởi bước vội đến cội cây mọc ở phía trước, chếch về bên hữu ngay ven quan đạo.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 23 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 23 Thánh nữ Bạch Liên giáo – A Di Đà Phật! Tiếng niệm Phật được vang lên và vang tại một nơi hoàn toàn hoangvắng như thế này khiến một gã có diện mạo chất phác thành thật và có phần đần độn dù vội đến mấy cũng phải dừng lại.Gã nhìn quanh và sau đó tuy nặng nề vì phải mang trên lưng một lão bànhưng gã vẫn tất tưởi bước vội đến cội cây mọc ở phía trước, chếch về bên hữu ngay ven quan đạo.Gã thở hào hển khi đừng lại trước mặt nhân vật lúc nãy đã buông tiếng niệm Phật. Vẫn cõng lão bà trên lưng, gã cố khom người : – Lão hòa thượng đại phúc! Gia mẫu vị già yếu lại đang lâm trọng bệnh, A Cửu không thể tròn lễ, mong lão hòa thượng đại xá. Sao lãohòa thượng ngồi vò võ một mình ở đây? Nếu lão hòa thượng có gì cần sai bảo xin cứ nói, A Cửu dù đang vội vẫn nguyện ý giúp lão hòa thượng. Đó là một lão tăng đã cao niên, da nhăn má hóp, mắt trũng sâu, mặtUy Phong Cổ Tự sạm đen và qua lớp tăng bào cũ kỹ thụng thịu khoác bên ngoài có thể đoán vóc hình của lão tăng rất gầy, gầy đến trơ xương.Tuy vậy, khi lão tăng hé mở đôi mắt vốn chỉ khép hờ thì từ đó lại phát xạ ra hai luồng tinh quang chói lọi, chói đến độ khi gã nọ tình cờ nhìn thấy cũng phải giật mình bước lùi lại và miệng lắp bắp : – Ôi chói! Mắt của lão hòa thượng. Mô Phật, mô Phật! A Cửu có mắtnhư mù, hóa ra lão hòa thượng là thần tiên giáng lâm, là đức Phật đại từbi hóa thân hiện xuống để cứu khổ cứu nạn chúng sinh. A Cửu thất lễ, quá ư thất lễ. Mong lão Phật tổ đại xá đại xá.Môi của lão tăng chợt mấp máy, nhẹ và khẽ dường như không hề mấpmáy vậy, nhưng khi thanh âm phát ra lại là từng âm tiết rõ ràng lọt vào tai người đối diện :– A Di Đà Phật! Tiểu đàn việt đừng gọi lão nạp như vậy tội lắm! Người được tiểu đàn việt cõng trên lưng là lệnh cao đường? Gã nọ tỏ ra e dè : – Lão... lão hòa thượng. A Cửu gọi như vậy được chứ? Mong lão hòa thượng dùng tuệ nhãn soi xét. Mãi đến ngoại ngũ tuần gia mẫu mớiđược Quan Thế Âm Bồ Tát chứng cho lòng thành ban cho gia mẫu một mụn con trai để nối dõi tông đường, chính là A Cửu. Trên A Cửu còn có tám thân tỷ. Bởi đó, cứ việc nào nặng nhọc, A Cửu đều phải gánhvác. A Cửu nói như thế không phải kể khổ, mà chỉ xin lão hòa thươngcầu phúc cho, giúp gia mẫu tai qua nạn khỏi. Mọi bệnh trạng đều nhanh chóng khôi phục.Hai mắt của lão tăng vẫn cứ phát xạ tinh quang chói lọi, và lão tăng vẫnphát thoại từng âm tiết rõ ràng cho dù đôi môi cơ hồ không nhích độngUy Phong Cổ Tự :– Tiểu đàn việt đến Đại Phúc sơn này, nếu lão nạp không lầm, là đề cầu y, chữa trị cho lệnh cao đường? Gã lại khom người : – Quả nhiên lão hòa thượng có tuệ nhân khác thường. Không sai, A Cửu từ xa lặn lội đến đây vì nghe lời đồn đại rằng bấy lâu nay ở Đại Phúc sơn có nữ Bồ Tát giáng lâm để cứu nhân độ thế. Phải chăng lãohòa thượng đã được nữ Bồ Tát sai phái, cố tình đến đây để chỉ nẻo cho A Cửu vượt bến mê? Dứt lời, không chờ xem phản ứng của lão tăng, là thừa nhận hay phủ nhận, gã lập tức có cử chỉ như muốn đặt lão bà xuống : – Nếu vậy, nhờ lão hòa thượng ra tay tế độ, chữa bệnh cho gia mẫu. Lão tăng vội ngăn lại :– Tiểu đàn việt lầm rồi. Có chăng, lão nạp chỉ có thể chỉ đường cho tiểuđàn việt, cùng với những lời khuyên cần thiết. Lão nạp đâu tinh thông y lý để chữa trị cho lệnh cao đường?Gã không đặt lão bà xuống nữa. Và gã vẫn tiếp tục biểu lộ thái độ thành khẩn : – Dù sao đi nữa, nếu được lão hòa thượng ban cho vài lời khuyên, ACửa vẫn cảm kích, vẫn tạ ơn trời Phật vì đã kịp sai phái lão hòa thượng đến với A Cửu. Lão tăng chợt hỏi : – Tiểu đàn việt tìm đến đây, ắt đã thủ sẵn một món cổ vật? Gã đưa tay gãi đầu : – A Cửu có nghe biết về chuyện phải có lễ vật. Nhưng gia cảnh AUy Phong Cổ Tự Cửu... Lão tăng thoáng cau mặt : – Nghĩa là không có lễ vật? Gã hốt hoảng :– Mong lão Phật tổ soi xét. Vơ vét mãi A Cửu mới có vài lạng bạc. Đólà tất cả những gì A Cửu có cộng với lòng thành của gia mẫu. Nhờ lão Phật tổ nói giúp vài lời, để nữ Bồ Tát đừng khước từ. Lão tăng nọ thở ra : – Không có cổ vật? Không có gì thật ư? Gã gật đầu không biết mấy lượt mà kể : – A Cửu có tội, A Cửu thất lễ. Mong lão Phật tổ đại từ bi, không chấp ...