Vừa mở mắt, với những gì đang nhìn thấy, là gương mặt khẩn trương lo lắng và nghi hoặc của ba nhân vật: lão tăng, Tạ Phương Yến và Thánh Thủ Nữ Y, nếu có phần nào tạo cho Cao Phong cảm giác vừa hoang mang vừa bồn chồn thì tất cả những cảm giác đó lập tức ngưng đọng, ẩn sâu vào chỗ tận cùng của tri giác vừa mới quay trở lại với Cao Phong, lúc nghe họ tranh nhau lên tiếng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 25 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 25 Công phu Uy PhongVừa mở mắt, với những gì đang nhìn thấy, là gương mặt khẩn trương lolắng và nghi hoặc của ba nhân vật: lão tăng, Tạ Phương Yến và Thánh Thủ Nữ Y, nếu có phần nào tạo cho Cao Phong cảm giác vừa hoang mang vừa bồn chồn thì tất cả những cảm giác đó lập tức ngưng đọng, ẩn sâu vào chỗ tận cùng của tri giác vừa mới quay trở lại với Cao Phong, lúc nghe họ tranh nhau lên tiếng. Đầu tiên, Tạ Phương Yến vừa quan tâm vừa lo lắng hỏi : – Ngươi đã làm ta sợ! Giờ thì thế nào? Ngươi cảm thấy ra sao? Thánh Thủ Nữ Y nghi hoặc hỏi một câu ngắn gọn : – Tiểu tử, ngươi ở họ Cầm? Khẩn trương hơn, lão tăng nọ hỏi dồn :– Kinh mạch của tiểu đàn việt bị tổn thương nghiêm trọng, tại sao? Cóphải vì muốn giúp tiểu đàn việt luyện công, Tạ Phương Điền phải dùngLuyện Hình công, một phương cách luyện công khổ nhục bậc nhất của bổn giáo, vận dụng vào tiểu đàn việt? Điều gì khiến Tạ Phương Điền phải tận tâm tận lực vì tiểu đàn việt?Uy Phong Cổ Tự Càng nghe hỏi hỏi, sắc mặt của Cao Phong càng tái nhợt dần.Và sau cùng, lúc họ hoàn toàn ngưng lời, im lặng chờ nghe lời đáp của Cao Phong, với sắc diện phẫn nộ, Cao Phong nhìn họ.Chạm cái nhìn của Cao Phong, Tạ Phương Yến chợt chớp mắt, để từ đó xuất hiện những giọt lệ tuôn dài, lão tăng thì lúng túng, nửa muốn nói gì đó nửa lại không dám, rốt cuộc vẫn để ánh mắt của Cao Phong xạnhìn vào mà không biết phải phản ứng ra sao. Riêng Thánh Thủ Nữ Ythì từ trạng thái nghi hoặc chuyển sang trạng thái xao xuyến, xúc động, cuối cùng là sợ hãi đành phải quay mặt đi để tránh cái nhìn của Cao Phong. Nhưng, như vẫn cảm nhận bị cái nhìn dữ dội của Cao Phong nhìn xoáy từ phía sau, Thánh Thủ Nữ Y nhận ra, có quay mặt đi vẫn chưa đủ để lẩn ánh mắt nhìn đó, đành chấp nhận quay cả người, đưalưng về phía Cao Phong, sau cùng loạng choạng tiến về phía xuất nhập của gian thạch thất, để tỳ tay vào vách đá và giữ mãi tư thì đó với đôi bờ vai chợt run lên nức nở. Toàn bộ gian thạch thất nếu vừa bị một loạt những câu hỏi làm khuấy động thì giờ đây vụt trở nên câm lặng. Sự câm lặng đã bắt đầu từ Cao Phong, y không một lời đáp, cũng không một phản ứng nào dù nhỏ, và đã truyền sang Tạ Phương Yến, sang lão tăng, sang đến Thánh Thủ Nữ Y. Họ cũng câm lặng. Tạ Phương Yến để lệ tuôn dài trong câm lặng.Lão tăng câm lặng vì bối rối. Vì không biết phải nói gì, hỏi gì trong lúc này. Thánh Thủ Nữ Y thì câm lặng trong một trạng thái chỉ có một mình biết, một mình hiểu.Uy Phong Cổ Tự Quay lưng lại, quay về phía Cao Phong, về phía mọi người, là Thánh Thủ Nữ Y không muốn ai biết, ai hiểu về trạng thái câm lặng của bản thân. Không khí trong gian thạch thất cứ thế chìm trong sự câm lặng.Tình trạng này vì quá kéo dài nên vô tình biến thành sự thử thách, biếnthành thước đo lòng nhẫn nại của từng người. Và tùy theo cảm xúc của mỗi người, họ lần lược để độ điểm yếu của họ. Đầu tiên, vụt nấc lên một tiếng, Tạ Phương Yến bưng mặt chạy ra ngoài gian thạch thất do bầu không khí ở đây đã vượt quá mức chịu đựng của nàng.Cũng giống như sự lây lan của trạng thái câm lặng lúc nãy, hành vi củaTạ Phương Yến lập tức tác động vào những ai còn lại Thánh Thủ Nữ Y chợt lảo đảo, và cứ thế bước ra ngoài gian thạch thất. Kế đó, lão tăng thở dài, lắc đầu, chép miệng, đầu cúi xuống, lủi thủi quay lưng bỏ đi. Họ đã bỏ đi. Cao Phong thấy. Họ không nói một lời, Cao Phong biết.Và bây giờ chỉ còn lại một mình ở đây, Cao Phong cảm nhận được. Thế nhưng, Cao Phong vẫn nằm yên, vẫn câm lặng, mắt vẫn nhìn xoáy nhưng là nhìn xoáy vào một điểm nào đó vô hình.Không có sự hiện diện của họ nữa, gian thạch thất càng thêm câm lặng, thêm ngưng đọng.Tình trạng này cứ thế kéo dài cho đến lúc có một tiếng động chợt vang lên. Xoạch! Đó là tiếng bật hỏa tập.Tiếp đó, một đĩa đèn, hai đĩa đèn và tuần tự nhiều đĩa đèn chứa dầu lạcUy Phong Cổ Tự được thắp sáng.Màn đêm đã buông xuống từ lúc nào? Cao Phong biết hay không biết? Điều đó không quan trọng vì cho đến lúc này Cao Phong vẫn nằm bất động. Nhẹ như bóng u linh, chơi vơi như hồn ma bóng quế, Tạ Phương Yếnđang dật dờ di chuyển và lần lượt in hình bóng mảnh mai của nàng lêntừng vách đá đo ánh sáng từ nhiều đĩa đèn dầu lạc vừa được nàng thắp sáng chiếu hắt lên. Mãi đến lúc này ở Cao Phong mới có sự nhích động. Đầu tiên chỉ là nhữ ...