Danh mục

Uy Phong Cổ Tự-Hồi 3

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 174.64 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiếng quát nạt to như tiếng sấm động khiến Hứa Phong ngay khi choàng tỉnh phải vội chui ra ngoài xe. Trong khung cảnh mờ sáng của buổi bình minh vừa ló dạng, Hứa Phong thấy vẻ mặt khiếp sợ của A Phúc, A Bảo và động thái run lẩy bẩy tay chân của Tạ Phương Điền y như thật.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 3 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 3 Giang hồ Thất sát Tiếng quát nạt to như tiếng sấm động khiến Hứa Phong ngay khi choàng tỉnh phải vội chui ra ngoài xe. Trong khung cảnh mờ sáng của buổi bình minh vừa ló dạng, Hứa Phong thấy vẻ mặt khiếp sợ của A Phúc, A Bảo và động thái run lẩy bẩy tay chân của Tạ Phương Điền y như thật.Và đến lượt Hứa Phong cũng phải lo sợ ra mặt khi phát hiện bao quanh cỗ xa mã lúc này có đến mười mấy gương mặt đằng đằng sát khí. Hứa Phong kinh hoảng lên tiếng : – Chư vị, chư vị sao lại... sao lại...Trong mười may gương mặt nọ có một gương mặt tuy cũng đằng đằngsát khí nhưng nhờ có mũ đạo quan đội trên đầu, cộng với đạo bào màu trắng như tuyết tạo nên dáng cách uy nghi khiến vẻ mặt sát khí như biến thành vẻ nghiêm nghị đáng ngưỡng mộ. Nhân vật này trầm giọng khi lên tiếng : – Thiếu hiệp bất kinh hãi. Cho hỏi, thiếu hiệp là người hà phương hà xứ, đến Thiếu Lâm để làm gì?Uy Phong Cổ Tự Chưa từng được ai gọi là thiếu hiệp, Hứa Phong đương nhiên phải hoang mang : – Đạo nhân hỏi vãn sinh ư? Câu hỏi ngớ ngẩn của Hứa Phong làm một nhân vật khác có ánh mắt hung ác phải đùng đùng nổi giận :– Bọn ta không hỏi ngươi thì hỏi ai? Hay ngươi chê là đã sống quá lâu trên cõi đời này? Hứa Phong khiếp đảm : – Vãn sinh... vãn sinh... Tạ Phương Điền trong lốt lão xa phu chợt lập bập kêu :– Chư vị đại gia xin thương tình. Thiếu gia của tiểu nhân... là người từ phương xa đến đây, cốt ý đến thắp hương Phật... cầu xin... cầu xin... Ánh mắt hung ác kia càng phát lộ hung quang nhiều hơn : – Câm! Bọn ta chưa hỏi đến lão thất phu ngươi. Ngươi còn mở miệng nói thêm lời nào nữa, chớ trách ta... Đạo nhân nọ vụt xua tay ngăn lại. – Lão tứ chớ quá nóng nảy. Đừng quên nơi này gần Thiếu Lâm, gây kinh động sẽ không có lợi. Đoạn đạo nhân đưa mắt nhìn lão xa phu tội nghiệp vẫn đang run rẫy : – Lão gọi ai là thiếu gia? Thiếu gia nào?Hứa Phong không hiểu Tạ Phương Điền sợ thật hay chỉ giả vờ, chỉ thấy Tạ Phương Điền vừa tiếp tục run bắn vừa lắp bắp giải thích :– Thiếu gia của lão nô nguyên là độc tử của Hứa lão gia, quan Tri phủ ở... ở... Có lẽ Tạ Phương Điền sợ thật, Hứa Phong nghĩ như thế. Do vậy, HứaUy Phong Cổ TựPhong vội tiếp lời và Hứa Phong vẫn luôn giữ đúng lễ độ khi lên tiếng : – Bẩm đạo nhân! Gia phụ là Tri phủ ở phủ Hà Châu. Vãn sinh vì sắp đến kỳ lên kinh ứng thí nên muốn thắp hương lễ Phật cầu cho đỗ đạt. Đưa tay chỉ Tạ Phương Điền, Hứa Phong bảo : – Tạ lão là lão bộc trung thành, xin đạo nhân và chư vị đạo gia đừng làm lão Tạ sợ đến chết khiếp. Còn kia là A Phúc, A Bảo, cũng là gia nhân tệ trang. Nhân vật có đôi mắt hung ác chợt hừ mũi : – Lời của ngươi làm sao bọn ta tin được? Và nhân vật nọ đưa mắt nhìn vị đạo nhân :– Không phải Quan chủ đã nói, mười mấy ngày qua vẫn chưa phát hiệntung tích của lão trọc Chí Nhân? Có khi nào Chí Nhân vì không thể lộ diện đã tìm cách sai bọn này đưa vật kia về cho lão Chí Thiện? Hứa Phong giật mình. Hóa ra những gì đêm qua Tạ Phương Điền đãnói về Chí Nhân, và về quyển Phạn kinh đều đúng với sự thật Bởi giật mình, suýt nữa Hứa Phong đã cho tay vào bọc áo để giữ lấy chiếc túigấm nọ. Nhưng kịp nhớ lại kế sách đã được Tạ Phương Điền chỉ điểm, Hứa Phong trầm tĩnh và chưa có cử chỉ nào thất thố xảy ra. Hứa Phong nghe vị đạo nhân kia lên tiếng : – Dù sao đó cũng là cách có thể Chí Nhân trong lúc túng ngặt phảidùng đến. Tuy nhiên, theo bần đạo nghĩ, đó là vật có liên quan đến phovõ học thượng thừa của Huyền môn, Chí Nhân đâu thể khinh suất giao cho bọn người vô dụng? Trừ phi...Dừng lời ở đây, ánh mắt của vị đạo nhân bỗng bắn xạ hai tia tinh quang khiếp người. Và ánh mắt đó được đạo nhân tuần tự hướng về HứaUy Phong Cổ Tự Phong, Tạ Phương Điền và hai gã gia nhân A Bảo, A Phúc. Và Hứa Phong phải kinh tâm động phách khi nghe vị đạo nhân thản nhiên bảo : – Trừ phi tiểu tử kia chỉ là vị thiếu gia giả hiệu, kỳ thật là võ lâm hảo thủ cố tình qua mắt bổn Quan chủ Cổ Thạch quan. Cổ Tuyết! Ngươi thử xem hư thực thế nào?Chưa hiểu ý của vị đạo nhân là thế nào, mắt Hứa Phong chợt hoa lên và khi định thần đã thấy một nữ đạo nhân không hiểu bằng cách thế thầndiệu nào bỗng xuất hiện ngay trước mặt. Là nữ lang nhưng lại vận đạobào, Cổ Tuyết càng tỏ ra thêm cổ quái khi nàng bất ngờ vươn ngọc thủ chộp vào Hứa Phong : – Bần đạo xin thất lễ. Mong thiếu hiệp tấn tình chỉ giáo cho. Vù... Hứa Phong hiểu ngay đây, không phải hành vi thiện ý. Nhưng Hứa Phong nào biết làm gì hơn khi cái chộp của Cổ Tuyết quá nhanh, quá thần tốc.Bất quá, theo bản năng, Hứa Phong đành phải cho tay vào bọc áo, khư khư giữ lấy chiếc túi gấm đã được Chí Nhân hòa thượng giao cho độ nào. Binh! Cái chộp của Cổ Tuyết, tuy là nữ nhân là hạng chân yếu tay mềm nhưng lại làm cho Hứa Phong phải ngã ngửa.Không những thế, phát hiện cách Hứa Phong cho tay vào bọc áo là quá khả nghi, Cổ Tuyết vừa xấu hổ vừa xấn tới vừa cười lạnh : – Thiếu hiệp không chịu hạ cố chỉ giáo ư? Nếu vậy, bần đạo lại phảiUy Phong Cổ Tự thất lễ thêm lần nữa! Xem đây. Vù... ...

Tài liệu được xem nhiều: