Thần sắc ngưng đọng, Tạ Phương Điền chợt đặt nhiều nghi vấn khiến Hứa Phong dù là người vô tâm cũng phải động tâm. Đầu tiên Tạ Phương Điền hỏi : – Theo lời Chí Thiện đề quyết, thiếu gia có diện mạo giống như... Hứa Phong ngắt lời : – Chỉ là sự liên tưởng mà thôi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 4 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 4 Thân thế kỳ bí Thần sắc ngưng đọng, Tạ Phương Điền chợt đặt nhiều nghi vấn khiến Hứa Phong dù là người vô tâm cũng phải động tâm. Đầu tiên Tạ Phương Điền hỏi : – Theo lời Chí Thiện đề quyết, thiếu gia có diện mạo giống như... Hứa Phong ngắt lời :– Chỉ là sự liên tưởng mà thôi. Vì hòa thượng Chí Nhân rốt cuộc cũng phải tin tiểu điệt là người họ Hứa, là hậu nhân của Hứa gia. Chuyện người giống người vẫn thường có kia mà? Tạ Phương Điền càng thêm trầm ngâm :– Nhưng việc diện mạo của thiếu gia giống nhân vật đã từng gây chấn động võ lâm, một Minh chủ Bất Quá Tam Nhật, lúc ở gia trang chính Chí Nhân cũng một lần đề cập đến, điều đó không làm thiếu gia kinh ngạc sao? Hứa Phong quả quyết lắc đầu :– Dù sao đây vẫn là chuyện người giống người, một chuyện hoàn toàn ngẫu nhiên. Huống chi, giữa một nhân vật võ học uyên thâm, từng làUy Phong Cổ TựMinh chủ võ lâm, và gia phụ, một người suốt một đời chỉ am tường chí thú theo văn nghiệp, đâu thể có mối tương quan giữa hai thái cực hầu như trái ngược này? Tạ Phương Điền vụt trầm giọng :– Ngoài chuyện đó ra, Chí Thiện không lần nào đề cập đến quyển kinh Phật? Hứa Phong mỉm cười :– Tiểu điệt nghĩ, có lẽ đó chỉ là một quyển kinh Phật bình thường, như bao quyển kinh Phật khác. Và đó là lý do khiến hòa thượng trụ trì không việc gì phai đề cập đến. Tạ Phương Điền cạu mặt : – Vậy thì lạ thật! Non một canh giờ thiếu gia cùng lão Chí Thiện đàm đạo, không lẽ quanh đi quẩn lại Chí Thiện chỉ hỏi về lai lịch của thiếu gia? Hứa Phong sinh nghi :– Đúng là có câu chuyện như thế! Tạ thúc thúc nghĩ sao? Hay là lai lịch của tiểu điệt... Tạ Phương Điền xua tay : – Đây là việc riêng của thiếu gia, Tạ mỗ dù muốn cũng không thể lạm bàn. Chỉ chăng, Tạ mỗ nghĩ, thiếu gia thử lựa lời dò hỏi lệnh tôn xem sao? Còn bây giờ... Thần sắc của họ Tạ hoàn toàn trở lại bình thường, như suốt một năm qua lão vẫn vậy. Lão bật cười : – Đã trọn một năm sống cạnh thiếu gia, đã giúp thiếu gia đến ThiếuUy Phong Cổ Tự Lâm tự an toàn, bây giờ đã đến lúc Tạ mỗ phải đi. Thay cho lời cáo biệt, Tạ mỗ cầu chúc thiếu gia sớm danh đề bảng hổ, làm quang tông diệu tổ cho Hứa gia, đáp ứng kỳ vọng của lệnh tôn. Ha... ha...Như được ngọn gió lạ hốt đi, tiếng cười của họ Tạ tuy vẫn còn vang dội nhưng bóng dáng của lão chỉ chớp mắt đã mất tăm. Thấy vậy, A Phúc và A Bảo trợn mắt : – Quả là chuyện thần kỳ không thể tin. Tạ thúc thúc này tuy cũng là người phàm như chúng ta nhưng kỳ thực lại chính là thần tiên giáng thế? Vì chỉ có bậc thần tiên mới có phép thăng thiên như vậy thôi. Phần Hứa Phong, lần đầu tiên mục kích Tạ Phương Điền phổ diễn võcông thượng thặng, không như bao thứ võ học bình thường, gần như làquá thô thiển cũng do họ Tạ chỉ điểm suốt một năm qua, tâm trạng củaHứa Phong chợt nôn nao. Và tuy đây là nỗi nôn nao khó thể giải thích nhưng đối với Hứa Phong, đây là tâm trạng khiến lòng người ngất ngây, như Hứa Phong đã từng ngất ngây mỗi khi có dịp nhấp đôi ba chung mỹ tửu.Cũng với tâm trạng này, Hứa Phong chợt phấn khích thúc hối hai gã gia nhân : – Không cần dùng xa mã nữa. Chúng ta mỗi người một ngựa, càng chóng hồi trang chừng nào càng tốt chừng đó. Nhanh lên!A Phúc, A Bảo lập tức thực hiện theo, bỏ cỗ xe lại và họ mỗi người một ngựa, đồng thời vẫn còn thừa một thớt tuấn mã để đổi thay lúc cần thiết. Họ cho ngựa phi nhanh, dong ruổi đường trường... *****Uy Phong Cổ TựVẫn ở gian thư phòng mà cách đây gần một tuần trăng, khi Hứa Phong hỏi ý phụ thân về việc đi đến Tung Sơn, khung cảnh này đã từng làm Hứa Phong kiêng dè và tôn kính phụ thân. Lần này, tuy khung cảnh không thay đổi nhưng không khí giữa Hứa Phong và thân phụ chừng như ngưng đọng.Hứa Phong thấy phụ thân sau một lúc lâu ngồi thừ người, chợt lên tiếng : – Phần hài tử, Phong nhi hài tử nghĩ sao, khi đã có đến hai người lầnlượt bảo hài tử có diện mạo giống một người không phải họ Hứa, mà là người từng là Minh chủ võ Lâm? Hứa Phong chỉ chờ đợi phụ thân hỏi câu này mà thôi : – Phụ thân! Hài nhi vẫn không nghi ngờ gì phụ thân, cũng không mấtđi l ...