Danh mục

Uy Phong Cổ Tự-Hồi 5

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 161.79 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vẫn chậm rãi leo lên triền núi, ánh mắt nhìn và tâm trạng của Hứa Phong thì luôn hướng về ngôi miếu vẫn còn nằm tít trên cao, lẩn khuất sau những gộp đá chồng chất, nơi Hứa Phong hy vọng sẽ nhìn thấy di vật của song thân, giúp Hứa Phong thêm một bằng chứng nữa minh bạch thân thế.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 5 Giả Cổ Long Uy Phong Cổ Tự Hồi 5 Sự thật phơi bày Vẫn chậm rãi leo lên triền núi, ánh mắt nhìn và tâm trạng của HứaPhong thì luôn hướng về ngôi miếu vẫn còn nằm tít trên cao, lẩn khuất sau những gộp đá chồng chất, nơi Hứa Phong hy vọng sẽ nhìn thấy di vật của song thân, giúp Hứa Phong thêm một bằng chứng nữa minh bạch thân thế. Vì đây là chuyện hệ trọng nên Hứa Phong dù đã mệt sau một lúc lâuleo trèo vẫn không dám ngừng chân. Không những thế trong thâm tâmHứa Phong vẫn luôn tự trấn an, rằng chỉ cần đến được nơi cần đến, lúc đó sẽ tha hồ nghỉ.Chợt có thanh âm quen tai từ trên cao vang vọng xuống, gây ngỡ ngàng cho Hứa Phong : – Thiếu gia quả là người trì chí, quả cảm có thừa, bầu nhiệt huyết lúc nào cũng sôi sùng sục, thật đúng là người đang độ tuổi huyết khí phương cương. Nhìn thiếu gia, Tạ mỗ cảm thấy nuối tiếc tuổi xuân đã chóng qua.Ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh một tảng đá khá cao, người vừa lên tiếngUy Phong Cổ Tựchính là Tạ Phương Điền, Hứa Phong lập tức có cảm nhận sự xuất hiện lần này của Tạ Phương Điền không phải do ngẫu nhiên. Cùng với cảm nhận này, nhiều sự việc tưởng như rất mơ hồ trước đây giờ bỗng xộc ùa vào nhận thức của Hứa Phong, khiến Hứa Phong hầu như không đủ tri giác để nhận định tất cả, để phân biệt xem đâu là hưđâu là thực. Nhiều ý nghĩ cùng đến, làm cho Hứa Phong hoàn toàn bối rối. Tạ Phương Điền từ trên cao nhảy xuống, động tác thật nhẹ nhàng,cho Hứa Phong biết đấy là công phu lợi hại của người đã luyện qua võ công, là người thuộc giới võ lâm. Tạ Phương Điềncười nhẹ sau khi đã hạ thân, diện đối diện với Hứa Phong :– Thiếu gia sao rồi? Chỉ độ mười ngày không gặp, thiếu gia dường như không còn nhận ra Tạ mỗ?Những ý nghĩ rối rắm đã xuất hiện giờ bắt đầu tự sắp xếp lại giúp Hứa Phong lần ra manh mối. Hứa Phong từ từ hít vào một hơi thật dài. Và thật lạ, Hứa Phong đã hoàn toàn trấn định, miệng bật ra câu hỏi : – Có nghĩa là Tạ thúc thúc đã nói lời chia tay nhưng thật ra vẫn ngấm ngầm theo sau tiểu điệt? Tạ Phương Điền đáp nhẹ : – Dường như thiếu gia đã đoán ra tại sao Tạ mỗ xuất hiện ở đây? Không đúng như thiếu gia nghĩ, Tạ mỗ không hề bám theo thiếu gia. Trái lại, chỉ sau khi minh bạch phần nào về thân thế thiếu gia, Tạ mỗ phải đến đây để thừa hành mệnh lệnh!Hứa Phong lại hít vào thêm một hơi dài nữa, và mục đích vẫn là để giữUy Phong Cổ Tự vững sự bình tâm. Mà sự bình tâm đó suýt nữa đã biến đi khi HứaPhong nghe Tạ Phương Điền vô tình nói đến câu thừa hành mệnh lệnh. Hứa Phong gật gù : – Như vậy lúc Chí Nhân hòa thượng phát giác có tiếng động, đó là do thúc thúc gây ra? Tạ Phương Điền mỉm cười :– Lão trọc Chí Nhân quả đã khôi phục bảy tám thành. Suýt nữa lão trọc đó đã làm Tạ mỗ hỏng việc. Hứa Phong không nén nổi, buột miệng hỏi ngay :– Nếu là vậy, tiếng động vang ra từ thư phòng của gia phụ, lúc tiểu điệt vừa bỏ đi, cũng là do... Tạ Phương Điền cười xòa :– Tạ mỗ biết thế nào thiếu gia cũng đoán đến điều này. Không sai, cũng là nhờ lão gia chỉ điểm, Tạ mỗ mới có cơ hội đến đây trước thiếu gia một khoảng thời gian đủ lâu. Hứa Phong chợt phẫn nộ : – Thúc thúc đã làm gì gia phụ? Gia phụ đã bị sát hại rồi sao? Tạ Phương Điền xua tay :– Lần này thiếu gia đoán sai rồi. Hứa lão gia dù sao vẫn là đại ân nhân đã có công cứu mạng Tạ mỗ suốt một năm dài, huống chi Hứa lão gialại là hạng văn nhân bạc nhược, bình sinh Tạ mỗ chưa bao giờ nặng tay hoặc có hành vi thô lỗ với người kém thế hơn. Thoáng nhẹ nhõm, Hứa Phong hỏi qua chuyện khác :– Tiểu điệt vẫn tin thúc thúc không phải hạng người vong ân bội nghĩa.Vậy thúc thúc nói đi, hoặc thúc thúc hoặc nhân vật đã sai thúc thúc đếnUy Phong Cổ Tự đây, lừng là người đã ra tay hãm hại... hãm hại Cầm minh chủ? Sắc mặt của Tạ Phương Điền chợt đanh lại :– Chuyện đó hãy khoan đề cập đến. Lúc này Tạ mỗ chỉ muốn biết thiếu gia liệu sẽ có thái độ như thế nào một khi đã minh bạch thân thế, rằng thiếu gia chính là di tử của Tuyệt Chỉ Nhất Quân Cầm Hải? Hứa Phong thoáng rùng mình :– Tạ thúc thúc đã lẻn nghe gia phụ và tiểu điệt đàm đạo, thúc thúc nghĩ sao? Liệu có phải là sự thật không? Tạ Phương Điền cười nhạt :– Điều hệ trọng là thiếu gia tin hay không tin. Còn phần Tạ mỗ nghĩ gì ...

Tài liệu được xem nhiều: