Nào ngờ, chẳng ai trong số cao thủ lão thành ứng tiếng, mà lại một hán tử áo lam râu rìa xồm xoàm tuổi chưa đến ba mươi bước ra. Dĩ nhiên Ma Quân dẫu có ngờ ngợ cũng không dám tin đây là Tuấn Dương, kẻ đã tuyệt khí, chết trong tay lão . Vệ Chuyển Luân nổi danh thần y, chẳng thể nào chẩn đoán sai được. Do vậy, lão lạnh lùng nói: - Thì ra. tiểu tử Dao Quang vẫn còn sống! Dao Quang thản nhiên xác nhận : - Đúng vậy! Lão có sợ thì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 11 – Phần 2 VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 11 – Phần 2Nhật mộ sát Ma quânTriệu minh trừ tà giáo Nào ngờ, chẳng ai trong số cao thủ lão thành ứng tiếng, mà lại mộthán tử áo lam râu rìa xồm xoàm tuổi chưa đến ba mươi bước ra. Dĩ nhiênMa Quân dẫu có ngờ ngợ cũng không dám tin đây là Tuấn Dương, kẻ đãtuyệt khí, chết trong tay lão . Vệ Chuyển Luân nổi danh thần y, chẳng thểnào chẩn đoán sai được. Do vậy, lão lạnh lùng nói: - Thì ra. tiểu tử Dao Quang vẫn còn sống! Dao Quang thản nhiên xác nhận : - Đúng vậy! Lão có sợ thì rút quân đi. Ma Quân cười vang: - Phế ngôn! Lão phu nào có xem Lư Sơn Kiếm Pháp ra gì? Dao Quang lặng lẽ rút kiếm, chậm rãi nện gót bước về phía kẻ thù. VệChuyển Luân tuy nói vậy nhưng cũng chẳng dám khinh thường đệ tử củaTiên ông, cử trường kiếm nghiêm trang chờ đợi. Lão cao tuổi hơn nên khôngthể xuất thủ trước được. Khi còn cách lão ác ma một trượng, Dao Quang dồnhết công lực vào chiêu Tây Xung Công Vụ trong Lư Sơn kiếm pháp, chânthi triển bộ pháp Xúc Địa Thành Thốn. Hai tuyệt học hãn thế này phối hợplại khiến đòn tấn công càng bội phần lặng lẽ. Trong chớp mắt, Dao Quangđã tiếp cận mục tiêu, kiếm kình lạnh lẽo, làm rợn da thịt Vệ Chuyển Luân.Ma Quân không thể tránh né, đành nghiến răng đổi đòn, bằng chiêu HànTinh Thủy Nguyệt, trong pho Lưu Tinh kiếm pháp, lòng lão vô cùng khiếpsợ vì nhận ra thân pháp Xúc Địa Thành Thốn của Thiên Võng thư sinh. Lãođã đại bại dưới tay Thành Tu Ý cũng vì thân pháp quỷ mị này. Hai thanhkiếm chạm nhau chát chúa và Bách Biến Ma Quân thét lên đau đớn, văngngược về phía sau. Lão mặc bảo y nên ngực bụng vẹn toàn, nhưng gươngmặt đẹp đã bị mũi kiếm vạch nát. Hai mắt lão ma vẫn còn nguyên, songphần còn lại của diện mục lồi lõm, bầy nhầy và đầy máu. Công lực của TuấnDương nhờ tà công mà có đến tròn hoa giáp, còn cao hơn Ma Quân nửa bậc.Vì vậy, với trình độ kiếm thuật của Dao Quang thì lão ta chẳng có cơ maytoàn mạng. Chàng đã quyết giết họ Vệ nên không để lão mở miệng cầu hòa,dùng phép khoái kiếm tấn công như vũ bão. Thiên Võng kiếm pháp xuất xứtừ Lưu Tinh kiếm nên Dao Quang biết rõ từng kiếm thức của Ma Quân.Chàng lạnh lùng, từ tốn rạch từng nhát kiếm lên hai tay và đùi họ Vệ, biếnlão thành con người máu. Ma Quân tuyệt vọng dùng đến Vô Tướng ThầnChỉ nhưng cũng vô ích. Lão đã mấy lần quát gọi Thương Châu Ngũ CươngThi hỗ trợ, nhưng chẳng hiểu sao năm lão quái vật này không hề động đậy.Đến chiêu thứ ba mươi, Dao Quang thọc kiếm vào yết hầu lão ác ma, kếtliễu một đại họa cho võ lâm. Bọn Ngọc Thiền chết sững nhìn cái cách laukiếm lên áo nạn nhân rồi tra vào vỏ, lòng bàng hoàng tưởng như mộng thựclẫn lộn. Dao Quang có thói quen lau một mặt kiếm ba lần, mặt kia bốn lần,và đút vào vỏ bên hông rất chính xác, dù không hề nhìn hay giữ lấy baokiếm. Vô Cấm chân nhân cao giọng nói với anh em họ Cổ: - Nay Ma Quân đã chết, không hiểu chư vị có giữ lời giao kết haykhông? Cổ Lão Đại gật đầu: - Tất nhiên là bọn lão phu sẽ lui binh! Nhưng xin hỏi tiểu tử kia họcpho thân pháp Xúc Địa Thành Thốn ở đâu vậy? Từ Giang Hán thông minh tuyệt thế. Thầm đoán ra việc Thương ChâuNgũ Cương Thi là người được Thiên Võng Thư Sinh cử đến Giáng Ma hộiđể giám sát Vệ Chuyển Luân. Ông cười khà khà đáp thay Vô Cấm: - Ngũ vị hãy về báo lại với Thiên Võng thư sinh rằng Côn Luân KiếmKhách đã có truyền nhân. Lão ta khôn hồn thì phế bỏ dã tâm bá chủ đi thôi. Anh em họ Cổ ngượng ngùng ra hiệu rút quân. Họ quá khiếp sợ bảnlãnh của Dao Quang nên chẳng dại gì gây sự. Tất nhiên, họ mang cả xácBách Biến Ma Quân đi luôn. Xác chết thì chả có giá trị gì nhưng tấm bảo ytrên người lão thì rất quý giá. Phe địch đi rồi, Đạo Hạnh chân nhân hòa nhãhỏi : - Chẳng hay nhị công tử học những chiêu Lư Sơn kiếm pháp kia từđâu vậy? Dao Quang đáp: - Gia huynh đã để lại kiếm phổ cho tại hạ. Thần Bút Lực Sĩ cười nhạt: - Chỉ trong vài tháng mà ngươi tu luyện đến mức hoàn thiện như vậy,thì quả là khó tin. Quang nhi từng kể y đã luyện chiên Tây Xung Công Vụkia suốt bảy tháng trời mới xong. Dao Quang bí thế, giả vờ giận dữ: - Lão có tin hay không cũng mặc! Chàng bước về phía Ngọc Thiền, đưa tay bồng nàng rồi lướt đi. Mỹnhân bị thương nên không thể cỡi ngựa được . Trời đã sẩm tối, mọi ngườivội vã tìm lại ngựa đuổi theo Dao Quang. Cuối giờ Dậu, đoàn người đến trấnLinh Tuyền, vào khách sạn nghỉ ngơi. Tối hôm ấy, Thần Bút Lực Sĩ rủ DaoQuang ra vườn uống rượu thưởng trăng. Trừ ba gã đạo đồng còn tất cả đềucó mặt. Ngọc Thiền vui vẻ nâng chén: - Tiểu muội xin mời nhị ca một chung. Dao Quang mỉm cười uống cạn. Chợt chàng phát hiện ra mình bị hạđộc, chân khí bế tắc, tứ chi mềm nhũn. Đây là loại Nhuyễn Cân Tán của giớihắc đạo mà Tà Kiếm luôn mang theo bên mình. Dao Quang thở dài nói: - Vì sao các ngươi lại đối xử với ta như vậy? Ngọc Thiền bật khóc: - Tiểu muội không chịu đựng nổi nữa? Phải chăng nhị ca là nội giáncủa Thiên Võng thư sinh? Phải chăng lão họ Thành đã bắt được đại ca, dùngtà công khai thác sở học? Tà Kiếm rít lên : - Dù ngươi có là bào đệ của công tử thì ta cũng chẳng hề chùn tay.Nếu ngươi không khai thực thì ta sẽ dùng đến những thủ thuật tra tấn man rợnhất. Sưu Mệnh Thần tiếp lời gã: - Lão phu đoán rằng Thiên Võng thư sinh thông minh xuất chúng,kiến thức như biển, tất sẽ có thủ đoạn phi thường để khống chế tâm thứcDao Quang. Do vậy, gã Tuấn Dương mới biết được những bí mật và võ côngcủa y, Thành Tu Ý dùng Tuấn Dương để lôi kéo các phái tiêu diệt Quỷ giáo,và không chừng còn có dã tâm thu tóm tài sản khổng lồ của họ . Hiên Viên Dao Quang dở khóc dở cười, biết mình không thể giấugiếm mãi. Chàng thở dài nói : - Tại hạ đồng ý khai ra sự thật, nhưng trướctiên chỉ với mình tam mu ...