Danh mục

VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 4

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 85.87 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 4: VẬN XẤU NGẬP TRỜI (HẠ)" Tốt đấy." Tiểu Khai cắn cắn môi, hắn cầm lấy bọc rác, chỉ trong nháy mắt hắn cảm giác được ánh mắt của mọi người trong toàn văn phòng đều chiếu trên lưng hắn, giống y như những mũi nhọn đâm thẳng từ phía sau." Quản lý, như vậy không hợp quy củ." Một thanh âm thanh thúy bỗng nhiên vang lên trong phòng: " Dựa theo điều thứ mười ba của chế độ công ty, mỗi lần đi trễ một phút phạt mười nguyên, vì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 4 VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 4: VẬN XẤU NGẬP TRỜI (HẠ) Tốt đấy. Tiểu Khai cắn cắn môi, hắn cầm lấy bọc rác, chỉ trong nháy mắt hắncảm giác được ánh mắt của mọi người trong toàn văn phòng đều chiếu trên lưnghắn, giống y như những mũi nhọn đâm thẳng từ phía sau. Quản lý, như vậy không hợp quy củ. Một thanh âm thanh thúy bỗng nhi ên vanglên trong phòng: Dựa theo điều thứ mười ba của chế độ công ty, mỗi lần đi trễmột phút phạt mười nguyên, vì cái gì mà trừ đi tiền thưởng tháng này của TiểuKhai?Người nói chuyện là một cô gái phi thường xinh đẹp, gương mặt trắng như trứnggà bóc, hai gò má đầy đặn như trứng ngỗng không chút tỳ vết, giờ phút này nàngđang đứng, ánh nắng rạng rỡ ngoài cửa sổ đang chiếu trên mặt nàng, phảng phấtnhư những sợi lông tơ nhỏ nhất đều hiện rõ, cả làn da như trong suốt, ánh nắngchiếu sáng mái tóc dài đen nhánh, thoạt nhìn quả nhiên là như thơ như vẽ, tú lệđến mức làm cho người ta khó thở.Cổ Chánh Kinh xoay chuyển ánh mắt nhìn lên người cô gái, lập tức mặt mày hớnhở: Tiểu Trúc a, tôi biết cô là nhân viên chăm chỉ, nhưng tên Nghiêm Tiểu Khainày, hắn không đáng giá cho cô nói tình nghĩa, hắn là thứ người luôn luôn khôngtuân thủ theo luật lệ của công ty, điều này cũng không phải là lần đầu tiên, cô phảitin rằng, Cổ Chánh Kinh tôi xử lý sự tình, đó là tuyệt đối công bằng, tôi tuyệt đốisẽ không đối đãi bất công với nhân viên đâu. Đã như vậy thì chỉ nên phạt khoản mười nguyên thôi. Tiểu Trúc kiên trì nói.Cổ Chánh Kinh nhướng mày nhưng rồi lập tức lại giãn ra, mỉm cười nói: Tốtđấy, tốt đấy, vậy phạt mười nguyên đi.Tiểu Trúc nhàn nhạt cười cười, Tiểu Khai hướng về nàng với ánh mắt cảm kích,nhưng ánh mắt của nàng đã chăm chú vào văn kiện đặt trên bàn của mình, căn bảnlà không hề chú ý đến sự cảm kích của Tiểu Khai. Quả nhiên...lão nhân nói toàn bộ đều ứng nghiệm rồi. Tiểu Khai lặng lẽ nghĩ. Hôm nay là sinh nhật hai mươi mốt tuổi của ta, vậy sau ngày này, thật sự có thểchuyển vận hay không? Nghĩ lung tung gì đó. Cổ Chánh Kinh đá vào mông hắn: Tranh thủ thời gian !Đem rác đi đổ rồi nhanh về làm việc, đừng tưởng rằng mỗi tháng công ty phátlương không công cho ngươi ! Hắn nặng nề hừ một tiếng, xoay người đi vào vănphòng quản lý của mình, dùng sức đóng mạnh cánh cửa. Chỉ qua ba giây, cánh cửalại mở: Uy, Tần trợ lý, mau đến đây bàn công việc với tôi. Ai, được. Tần Trăn phong tình vạn chủng đứng lên, nữ nhân này mỗi một cửđộng đều mang theo vẻ mị hoặc của nữ nhân, nghe nói rất nhiều quản lý của côngty đều có quan hệ với cô ta, cô gái này tiêu sái đi vào văn phòng quản lý, đôi giàycao gót dưới chân vang lên những tiếng vang thanh thúy, theo cánh cửa phòngquản lý khép lại, chợt nghe phía sau vang l ên liên tiếp những tiếng nuốt nướcmiếng ừng ực.Tiểu Khai cầm bọc rác đi đổ, rồi lại chăm chỉ rửa sạch toilet, lúc này cả người ướtđẫm quay trở lại văn phòng ngồi xuống. Hắn vừa ngồi xuống thì có bảy, támngười liền vây quanh tụ tập. Tiểu Khai, đây là bản đồ họa của ta ngày hôm qua, mau giúp ta vẽ lại một chút. Tiểu Khai, ta vừa mới nhận được điện thoại của khách hàng cần phải ra ngoài,phần văn kiện này ngươi giúp ta đánh ra đi. Tiểu Khai, bọc rác của ta ngày hôm qua quên đổ, ngươi hỗ trợ làm giùm mộtchút a. Tiểu Khai, đây là bài tập của con nhỏ của ta, hắn phải đem nộp ngay a, ngươilàm cho ta đi......Tiểu Khai vô cùng buồn bục nhìn trên bàn mình chỉ trong nháy mắt đã đặt đầy cácloại văn kiện, báo chí, bộ sách, thậm chí là bài tập của tiểu học. Tiếp theo cửaphòng quản lý lại ba mở ra, Cổ Chánh Kinh mang theo một gương mặt ửnghồng nghiêm túc tiêu sái đi đến trước mặt hắn, nhìn thấy những đồ đạc lộn xộntrên bàn hắn thì chau mày, thập phần uy nghiêm nói: Tiểu Khai, ngươi dùng thờigian đi làm để làm chuyện riêng ! Được, tháng này trừ một nửa tiền lương ! Nhưng...mấy thứ này không phải là của ta ! Tiểu Khai không cách nào nhìn vềbốn phía, đám đồng sự phảng phất nh ư biến thành đà điểu, đem đầu mình giấu vàosau cái máy tính, mỗi người đều làm ra bộ dáng chăm chú làm việc. Còn nói không phải của ngươi ! Không phải của ngươi thì là của ai ! Cổ ChánhKinh nổi giận: Thái độ làm việc của ngươi có vấn đề nghiêm trọng ! Mau viếtbản kiểm điểm cho ta, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi ! Cổ quản lý, mấy thứ này quả thật không phải của hắn đâu, tôi có thể làm chứng.Thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên, cô gái tú lệ Tiểu Trúc lại đứng lên: Lạinói, mặc dù dùng thời gian đi làm để làm chuyện riêng, cho tới bây giờ cũngkhông có việc trừ đi một nửa tiền lương bao giờ?Thần sắc của Cổ Chánh Kinh rõ ràng có chút ngạc nhiên, vẻ mặt hắn phi thườngbất thiện, trầm mặc suốt nửa phút mới hít sâu một hơi, rồi mớ ngẩng đầu cười nói: Tiểu Trúc, cách nói của cô có vẻ như là tôi đã làm quá mức.. Mẹ nó, nếu không phải vì Tiểu Trúc, lão tử đã sớm không tha cho ngươi !Trong lòng Tiểu Khai vừa mắng chửi, nhưng bên ngoà ...

Tài liệu được xem nhiều: