Danh mục

VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 5

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 84.91 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 5: TUYỆT THẾ HẢO MỆNH (THƯỢNG)Cổ Chánh Kinh hung hăng trừng mắt nhìn cái đồng hồ trên đầu, quay đầu lại giáo huấn: " Nếu mỗi nhân viên...Ai nha !" Đang nói đến đó, chợt nghe dưới tay truyền đến một tiếng nứt vỡ lớn, nguyên lai tay hắn chống dưới cái bàn thủy tinh trong suốt, bỗng nhiên trong lúc đó gãy đoạn làm đôi, thân thể Cổ Chánh Kinh nhất thời mất đi thăng bằng, hắn còn đang muốn gắng gượng giữ vững thân hình, lập tức lấy tay bám...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 5 VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 5: TUYỆT THẾ HẢO MỆNH (THƯỢNG)Cổ Chánh Kinh hung hăng trừng mắt nhìn cái đồng hồ trên đầu, quay đầu lại giáohuấn: Nếu mỗi nhân viên...Ai nha ! Đang nói đến đó, chợt nghe dưới tay truyềnđến một tiếng nứt vỡ lớn, nguyên lai tay hắn chống dưới cái bàn thủy tinh trongsuốt, bỗng nhiên trong lúc đó gãy đoạn làm đôi, thân thể Cổ Chánh Kinh nhất thờimất đi thăng bằng, hắn còn đang muốn gắng gượng giữ vững thân hình, lập tức lấytay bám chặt vào bàn, thân thể liều mạng ngã về phía sau, nhưng một mảnh thủytinh đã lập tức rơi ra, rốt cuộc hắn hoàn toàn mất đi thăng bằng, thân thể mạnh mẽté nghiêng ra phía trước, nương theo góc bàn đang rơi, thời điểm rơi cái đầu hắncòn thuận tiện va chạm vào góc bàn một cái thật mạnh. Bồng. Một thanh âm vang lên, va chạm này quả thật không nhẹ, Tiểu Khai ởmột bên chỉ nhìn, cảm thấy cả trí não cũng đều run lên.Trên mặt đất rải đầy những mảnh vỡ thủy tinh nát vụn, còn Cổ Chánh Kinh thậtkhông may, loại thủy tinh làm bàn ở văn phòng này có độ cứng cực cao, mặc dù cảthân thể mập mạp của hắn có té xuống cũng không thể làm nứt được, nhưng lạitrong tích tắc này lại vỡ nát thành hai, gương mặt Cổ Chánh Kinh đúng lúc lại rơivào giữa đống thủy tinh, chợt nghe hắn phát ra một tiếng như heo bị giết: Aiyêu, rồi không còn nghe được thanh âm gì nữa. Trời ạ, Cổ quản lý, ngài không có việc gì chứ ! Nhất thời có ba bốn người vọttới, phi thường nhiệt tâm kéo Cổ Chánh Kinh đứng lên, Tiểu Khai liếc mắt nhìn,nhìn thấy gương mặt hắn bị cắm đầy vô số mảnh vỡ thủy tinh, nhịn không đượcbật cười ra tiếng. Vừa cười xong hắn liền cảm thấy không đúng, còn chưa kịp phảnứng, chỉ thấy gương mặt đầy máu kia mở ra một cái lỗ nhỏ, từ trong lỗ bay ra tiếngrít gào: Nghiêm Tiểu Khai, ngươi còn dám cười ! Ta...! Trên trán Tiểu Khai nhất thời toát ra mồ hôi. Reng...reng... Ngay trong lúc này, điện thoại lại vang lên. Tần Trăn vội vàngchạy tới tiếp điện thoại, điện thoại vừa thông, gương mặt cô ta chợt trắng bệchkhông còn chút máu: Cổ quản lý... Chuyện gì, cứ nói ! Cổ Chánh Kinh quả nhiên là bị tức giận đến hồ đồ, đãkhông nhìn thấy được sắc mặt Tần Trăn có vẻ không đúng: Đừng có ấp a ấp úngnữa. Nga, được, là thế này. Tần đại mỹ nữ lập tức nói: Cấp trên thông báo, tài vụcủa chúng ta có điểm không chính xác, hai ngày nữa tổng giám đốc tài vụ sẽxuống đây thị sát. Tổng giám đốc tài..tài vụ.. Gương mặt Cổ Chánh Kinh như không còn chútmáu, bất quá bây giờ chỉ có thể nhìn thấy một mảnh màu đỏ đầy mảnh vỡ thủytinh: Chuyện này...khi nào đến? Ngày mốt. Tần Trăn nói.Cổ Chánh Kinh hít sâu một hơi như muốn tiêu hóa tin xấu này, quắt mắt quay đầutrừng Tiểu Khai: Nghiêm Tiểu Khai, chuyện hôm nay đều là ngươi làm ra hết !Ta sẽ trừ tháng...Lần này Cổ quản lý đáng thương còn chưa nói hết lời, chiếc đồng hồ treo trêntường vốn đang bất động bỗng nhiên rớt xuống, không hề có một dự báo, vô thanhvô tức nện xuống ngay giữa đầu hắn, hắn liền ngất đi. Oa ! Cổ quản lý, ngài làm sao vậy? Không ít người xông tới, ba chân bốn cẳngdìu hắn lên. Tiểu Khai ngơ ngác đứng ở bên cạnh, chỉ cảm thấy không thể tưởngtượng, hết thảy như đang nằm mơ, rốt cuộc nói không nên lời. Chuyển vận rồi, thật sự chuyển vận rồi a ! Trong cõi lòng tiêu sái Tiểu Khai rờikhỏi văn phòng, chỉ cảm thấy trong lòng có sự thống khoái nói không nên lời,bước chân so với ngày trước nhanh hơn rất nhiều, còn đang vui vẻ bước đi, bỗngnhiên bên cạnh truyền đến một tràng tiếng chó sủa, nhất thời dọa hắn nhảy dựng,vội vàng quay đầu, chỉ thấy một con chó hoang lông lá bẩn thỉu đang rít gào gầmgừ với hắn. Ta kháo ! Muốn làm gì? Tiểu Khai vốn sợ chó, vội vàng dừng bước, khẩntrương run lên, còn chưa kịp phản ứng thì ở bên cạnh xuất hiện một tên ăn mày,tay cầm một sợi dây ôm lấy con chó rồi kéo một vòng dây trên mặt đất tròng vàođầu nó. Uông uông..ô ô.. Con chó kia kêu lên một tiếng ăng ẳng, rồi xụi lơ bất động, tênăn mày ôm lấy nó, nhìn Tiểu Khai cười, nhanh chóng lui lại bên cạnh góc tường. Chuyện này cũng thật là quá khoa trương a. Tiểu Khai trợn mắt há hốc mồmnhìn cảnh tượng này.Trên đường về nhà hết thảy đều thuận lợi, ngay cả người trên xe buýt cũng rất ít,Tiểu Khải tìm được một chỗ ngồi. Sau khi đến nơi, hắn liền vội chạy tới một tiệmxổ số, không thể không nói tới hắn có ý nghĩ thật đáng buồn cười, nếu đã có vậnkhí tốt, vậy đương nhiên là phải mua xổ số, đối với Tiểu Khai mà nói, đây là doxem tiểu thuyết huyền huyễn nhiều năm hình thành ý nghĩ này. Bất quá hắn lạichạy quá nhanh, ở ven đ ường có một miếng vỏ trái cây gì đó mà hắn không kịpchú ý, kết quả là đạp trúng một cái, nhất thời trợt nhanh nh ư đằng vân giá vũ hunghăng ngã về phía trước. Nhạc cực sinh bi ( vui quá sẽ có chuyện buồn), đã gặp báo ứng rồi. Đây là phảnứng đầu tiên của Tiểu Khai: Điều này không phải trở thành giống như Cổ quảnlý hay sao. Trong đầu hắn vừa xẹt qua ý niệm ...

Tài liệu được xem nhiều: