Danh mục

VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 7

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 86.07 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 7: MỸ NHÂN ĐỒNG HÀNH (THƯỢNG)" Hứ, ai biết ngươi nói là thật hay giả." Tiểu Khai đã tin tám phần nhưng bề ngoài vẫn làm ra vẻ không phục: " Ngươi đúng là một kẻ khoe khoang, ngày hôm qua ta đã thấy ngươi biểu diễn qua rồi a." " Mặc kệ ngươi tin hay không, ta phải nói cho hết lời." Tiểu Quan nói chuyên môn của mình với vẻ thật nghiêm túc: " Ngươi cùng nàng mặc dù nhất định sẽ hữu duyên nhưng bởi vì bát tự quá...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VÔ TỰ THIÊN THƯ Phần 7 VÔ TỰ THIÊN THƯ Tác giả: Closeads PHẦN 7: MỸ NHÂN ĐỒNG HÀNH (THƯỢNG) Hứ, ai biết ngươi nói là thật hay giả. Tiểu Khai đã tin tám phần nhưng bề ngoàivẫn làm ra vẻ không phục: Ngươi đúng là một kẻ khoe khoang, ngày hôm qua tađã thấy ngươi biểu diễn qua rồi a. Mặc kệ ngươi tin hay không, ta phải nói cho hết lời. Tiểu Quan nói chuyên môncủa mình với vẻ thật nghiêm túc: Ngươi cùng nàng mặc dù nhất định sẽ hữuduyên nhưng bởi vì bát tự quá hợp nhau, có thể sẽ bị ông trời đố kỵ, cho n ên sẽ rấtcó thể xảy ra ít chuyện ngoài ý muốn... Ta kháo ! Ngươi đã quá đáng rồi ! Tiểu Khai nhất thời nổi giận: Cho dù takhông tin ngươi, ngươi cũng không nên nguyền rủa ta chứ ! Ta không rủa ngươi a ! Tiểu Quan ủy khuất nói: Ta nói thật đó, bởi vì vậnmệnh của các ngươi tốt đến nỗi làm cho trời đố kỵ, cho nên mặc dù cuối cùng cácngươi sẽ thành một, nhưng quá trình cũng sẽ chia chia hợp hợp, gần ít xa nhiều,phiêu lãng khắp nơi, tương tư hai phương, trong lúc đó sẽ có thêm vô số chuyệnxấu xảy ra, nặng yếu nhất chính là bản thân ngươi, ngươi điển hình là có đào hoachiếu mạng, sao hồng loan bám vào, từ nay về sau còn không biết sẽ gây ra biếtbao nhiêu chuyện tình cảm ngang trái, ta phỏng chừng vị tỷ tỷ kia sẽ còn phải ănphải không ít dấm chua mà thôi. Ta, sao hồng loan chiếu? Tiểu Khai quả thực oan uổng đến muốn khóc: Ta,hai mươi mốt năm qua, chính là có cuộc sống của một hòa thượng a ! Ngươi xemxem, trong công ty chúng ta, Trì Tiểu Trúc, cho tới bây giờ không để ý tới ta, TầnTrăn, mỗi lần nhìn thấy ta đều chỉ có một bộ dáng khinh thường, ngay cả nhữngbạn học thời đại học nếu có tụ tập thì cũng chỉ ở chung với những nam sinh khácmà uống rượu, nữ sinh viên bọn họ có hoạt động gì, căn bản cũng không nhớ tớita, như vậy mà gọi là sao hồng loan bám vào, đào hoa chiếu mệnh sao?Đang nói tới đó, điện thoại vang lên, Tần Trăn cười vui vẻ chạy tới tiếp điện thoại,Tiểu Khai có chút khinh thường cười cười, hắn cơ hồ có thể khẳng định, vị trí đạiquản lý nhất định là Tần Trăn, vô luận như thế nào công ty chi hoa( bông hoacủa công ty) này đều có giao tình với rất nhiều lãnh đạo.Bất quá tình huống tựa hồ không như hắn tưởng tượng, bởi vì Tần Trăn đang cườimủm mỉm chỉ mới nói có hai câu thì bỗng nhiên thất thanh kêu lên: Cái gì? TrìTiểu Trúc?Cả văn phòng lập tức yên lặng, chỉ nghe Tần đại mỹ nữ chợt nghiêm mặt nói: Dạ. Sau đó gác điện thoại, xoay người lại nói với giọng yếu ớt: Cấp trên tuyênbố, do Trì Tiểu Trúc tạm thời tiếp nhận chức vụ đại quản lý, chủ trì mọi công việcthường ngày.Thần sắc của Trì Tiểu Trúc có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức có phản ứng, nói: Được. Rồi gom lại vật dụng trên bàn mình, dọn tới văn phòng quản lý. Ân, không biết khi nào ta mới học được sự trầm ổn như cô ấy nhỉ. Tiểu Khaiâm thầm nghĩ: Nhưng với tính cách của ta, phỏng chừng cả đời cũng sẽ họckhông nổi.Cả buổi sáng gió êm sóng lặng, đến khoảng giữa trưa, Tiểu Trúc gọi Tần Trăn vàovăn phòng, nửa giờ sau Tần Trăn nghiêm mặt đi ra, đi đến bên bàn Tiểu Khai,mang theo vẻ tức giận vỗ vỗ lên mặt bàn: Vào trong, quản lý tìm ngươi. Tìm ta? Tiểu Khai ngạc nhiên. Nhưng Tần Trăn mặc kệ hắn, đôi giày cao gótvang lên thanh âm thanh thúy đi đến chỗ ngồi của mình, kiêu hãnh ngồi xuống.Tiểu Khai đứng lên, bỗng nhiên cảm thấy khẩn trương nói không nên lời, đi làmba tháng, nghiêm khắc mà nói, hắn cùng Trì Tiểu Trúc chưa từng nói chuyện gìvới nhau, ở ngày thường, Tiểu Trúc mặc dù nhiều lần giúp hắn ra mặt kháng nghịCổ Chánh Kinh, nhưng Tiểu Khai hiểu được, chỉ là vì cô gái này có tính chínhnghĩa mà thôi, mà không phải là có tình ý gì với hắn, nhưng không nghĩ tới nàngvừa lên nhậm chức đã tìm ngay mình. Đừng sợ, không phải chuyện xấu. Tiểu Quan chợt vui vẻ lên tiếng trong lònghắn, cười hì hì nói: Ta đã sớm nói, hai người các ngươi hữu duyên, mặc dù từnay về sau còn nhiều khó khăn, nhưng tình cảm sẽ thuận lợi, yên tâm đi, nàng sẽđối với ngươi rất tốt. Ta..ta không sợ một chút nào. Tiểu Khai đỏ mặt, tim nhảy bình bịch, ươngngạnh nói: Ta là một nam nhân chân chính a.Nàng định nói gì với mình chứ? Tiểu Khai cẩn thận đẩy cửa, cẩn thận đi vào, sauđó nhẹ chân nhẹ tay đóng cửa, thấp giọng nói: Tiểu Trúc...Trì quản lý, cô tìmtôi?Tiểu Trúc vẻ mặt kỳ quái nhìn từng động tác của Tiểu Khai, đến khi nghe hắn nóithì sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc bật c ười ra tiếng. Nàng vốn là một đại mỹ nữ, hơnnữa cử chỉ ngày thường rất rụt rè nhẹ nhàng, rất khó thấy nàng có tâm tình cởi mở,bây giờ tự nhiên bật cười, thì y như hoa mai nở rộ trong mùa đông, vẻ thanh tânuyển chuyển thế này làm Tiểu Khai chợt ngẩn ngơ. Cô..cô cười cái gì? Tiểu Khai thấy nàng cười, đột nhiên cảm thấy thoải mái. Anh yên tâm, tôi tìm anh không phải để phê bình gì anh đâu. Tiểu Trúc có chútcười cười chỉ ngoài cửa: Anh cùng Tần Trăn không giống nhau đâu. Đó là chuyện gì? Tiểu Khai hỏi. Là thế này. Tiểu Trúc nói: Anh tới đây xe ...

Tài liệu được xem nhiều: