Đó là một đạo ánh sáng có sắc thái kỳ dị, Hạ Nhất Minh không thể biết được đây là đạo ánh sáng do vật gì phát ra. Hạ Nhất Minh muốn há mồm ra để kêu lên nhưng trong miệng lại không phát ra được âm thanh gì. Hắn muốn đụng vào vật phát sáng trong hồ nhưng lại phát hiện ra nó ở quá xa.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vũ Thần-Chương 2 Vũ Thần Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc Chương 2: Hồ trung kỳ ngộĐó là một đạo ánh sáng có sắc thái kỳ dị, Hạ Nhất Minh khôngthể biết được đây là đạo ánh sáng do vật gì phát ra.Hạ Nhất Minh muốn há mồm ra để kêu lên nhưng trong miệnglại không phát ra được âm thanh gì. Hắn muốn đụng vào vậtphát sáng trong hồ nhưng lại phát hiện ra nó ở quá xa.Chẳng biết làm sao trong đầu Hạ Nhất Minh lại toát lên ý nghĩphải nhất thiết đụng đến được vật phát ra hào quang, bất chấpkết quả thế nào cũng phải sờ được vật ấy.Theo bản năng như muốn hét lên thật lớn, tuy rằng khôngphát ra được tiếng nào nhưng trong nội tâm hắn đã la lên mộtlần.Từng bước đi ra phía hồ, Hạ Nhất Minh đã đặt một chân vàobên trong hồ nước. Ban đêm nước hồ lạnh lẽo ngấm vào ốngquần, thấm dần vào chân hắn, hàn khí nhè nhẹ trong hồ mangtheo nhiệt khí từ chân Hạ Nhất Minh ra đi. Nếu lúc bình thườngmà nói, Hạ Nhất Minh đã sớm kêu lên một tiếng sợ hãi, nhưngvào thời khắc khắc này, Hạ Nhất Minh phảng phất như đã mấtđi cảm giác.Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Hạ Nhất Minh cũng không cảm giácđược hai chân của mình đang rảo bước đi vào bên trong hồnước, hơn nữa cả người cũng dần dần tiến nhập vào.Phía trên mặt hồ nước, ánh sáng kỳ dị như ẩn như hiện, dầndần chìm xuống phía giữa lòng hồ.Đây bất quả chỉ là một cái hồ nước nhỏ mà thôi, tôm cá bêntrong đó nhìn thấy quang mang kỳ dị đó liền lập tức chạy trốnVũ Thầnkhắp nơi. Chỉ còn lại Hạ Nhất Minh giống như đang mất hồn lạcphách chậm rãi hướng tới phiến kỳ dị sắc thái đó.Kỹ thuật bơi của Hạ Nhất Minh cũng từ trong hồ nước này màluyện ra, từ nhỏ mỗi khi tới mùa hè đều ở chỗ này tập luyện,kỹ năng bơi cũng theo đó mà không ai dạy cũng tự biết. Tuykhông phải là đứng đầu, nhưng bơi một đoạn cũng không cóvấn đề gì.Hạ Nhất Minh dần dần càng ngày càng tiến gần về phía kỳ dịquang mang đó.Càng lại gần, Hạ Nhất Minh cảm giác như mình càng bị thứ nàyhấp dẫn tới, giống như đứa trẻ con được kẹo hay như Hoa hoacông tử nhìn thấy mỹ nữ trần trụi mà tiến lại. Hạ Nhất Minhcăn bản không thể sinh ra bản năng để chống cự lại.Hạ Nhất Minh vươn nhẹ cánh tay về phía trước, hướng phíaquang mang kỳ dị nhẹ nhàng vuốt ve.Nhẹ nhàng giống như trên tay đang cầm một món đồ vô giátrị, giống như đang cầm trong tay một sinh mệnh nhỏ bé.Đây là vật hình tròn trơn nhẵn, vật hình tròn phảng phất nhưcó thể phát sáng, nhưng khi hai tay của Hạ Nhất Minh chạmvào trùm quang mang ấy thì trong đầu hắn lại hiện về vô sốhình ảnh cùng thanh âm.Xuất hiện trước tiên là một hình ảnh trống rỗng, toàn bộ chỉ làtrống rỗng, trừ bỏ trống rỗng thì vẫn chỉ là trống rỗng. Màthân thể Hạ Nhất Minh giống như sinh ra cảm giác tất cả mọivật đều không có.Không có sầu lo, không có thương tổn tâm hồn, không có vuisướng, cũng không có tiếng nói truyện hoan hô, hết thảy mọithứ đều không có, Hạ Nhất Minh giống trở thành thai nhi đangở trong cơ thể một người mẹ. Hoàn toàn trải nghiệm cảm giáchàm ý hai từ “trống rỗng.”Vũ ThầnCái này cũng không phải là tinh thần tiến vào hư không, mà làchân chính cảm giác trống rỗng.Không biết trải qua bao nhiêu lâu, một chút ánh sáng ở trênkhông trung xuất hiện, phảng phất như ánh sáng duy nhất củamặt trời mọc, theo sau vô tận “Khoảng không” sinh ra.Nhưng mà, luồng ánh sáng đó cũng không phải thuận lợi thắpsáng lên, sau một lúc sáng lên lại dần ảm đạm đi. Cả thế giớilại một lần nữa chìm vào trong bóng tối.Chỉ là, ánh sáng rất nhanh sau đó lại xuất hiện. Quang mangsáng ngời xua đi bóng tối đang bao trùm, đem tất cả mọi thứdần dần hiện ra.Cứ như vậy, ánh sáng lại biến mất rồi lại xuất hiện lặp đi lặplại nhiều lần.Mỗi lần lặp đi lặp lại, tựa như sau mỗi một lần biến mất, mộtlần hiện ra đều là một vòng luân hồi. Và sau mỗi một lần luânhồi ấy, lực lượng của ánh sáng càng ngày càng lớn lên. Cuốicùng nó chiến thắng bóng tối, đem hết thảy mọi thứ bao phủdưới ánh sáng.Hạ Nhất Minh tựa như tinh thần giờ khắc này thức tỉnh trở lại,hắn giống như một người đứng xem kinh ngạc nhìn thấy mọikỳ dị biến hóa. Đối với một đứa trẻ như Hạ Nhất Minh mà nóithì căn bản không hiểu mấy cái biến hóa vừa rồi đại biểu chocái gì. Hạ Nhất Minh có thể xác định duy nhất một điều làchính mình tựa hồ như vừa gặp phải một việc gì đó nguy hiểm.Sau một lúc tựa hồ ánh sáng vĩnh viễn nở rộ, bống tối tựa hồcũng vĩnh viễn không thể xâm phạm ánh sáng. Chẳng qua, nócũng không có rời đi, mà gắt gao cùng với ánh sáng dây dưamột chỗ. Cuối cùng hai loại lực lượng tương phản khác nhauhình thành một vật kỳ dị.Bên trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện thêm một cái âm dươngbát quái cực đồ, nhất là hai cực ở trung tâm không ngừng xoayVũ Thầnchuyển. Giống như chúng muốn đem hết thảy mọi thứ hấp thuvào bên trong.Trong đầu Hạ Nhất Minh phát ra tiếng nổ ầm ầm, tinh thầnhắn không thể chống cự nổi bị hấp thu vào bên trong đó.Hai cực ở trung tâm không ngừng luân chuyển toát ra nhữnghìn ...