Thông tin tài liệu:
Anh là một thằng con trai ngông cuồng và tự cao . Đơn giản là vì nhà anh giàu , là con một , chỉ số IQ cao , anh lại đẹp trai và có sức hút đối với bọn con gái . Tụi nó gắn cho anh cái mác perfect prince , cũng đúng thôi ,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xin lỗi em!Người con gái anh yêu Xin lỗi em!Người con gái anh yêuAnh là một thằng con trai ngông cuồng và tự cao . Đơn giản là vì nhà anh giàu , làcon một , chỉ số IQ cao , anh lại đẹp trai và có sức hút đối với bọn con gái . Tụi nó gắn cho anh cái mác perfect prince , cũng đúng thôi , vì không một thằng con trai nào hoàn hảo được như anh . Sở thích của anh là quen bạn gái , nhưng không cônào anh quen quá 1 tuần , cùng lắm là 5 ngày , mức tối đa đấy ! Vì trong mắt anh , ladies chỉ là đồ chơi , chán là bỏ . Cuộc sống anh cứ tiếp diễn như thế cho đến khi anh gặp được em . Em lạ lắm . Không giống như mấy con nhỏ mà anh từng tiếp xúc . Em cũng là con nhà quý tộc và em xinh đẹp một cách lạ lùng . Ngay từ khi bước chân vào cổng trường , em đã lạc vào mắt anh . Em ngông nghênh ngangtàng một cách đầy kiêu hãnh . Em bước đi hờ hững mà không cần nhìn ai , xốc cáiba lô trên vai , mái tóc buông dài trong gió , mọi vật xung quanh em dường như trở nên vô hình . Vì giờ anh chỉ thấy được mỗi mình em trong đôi mắt của anh . Anh đến tìm em . Đây là lần đầu tiên anh chân thành đến tìm một người con gái .Có hơi bối rối thật . Nhưng mà làm quái gì một gã trai hoàn hảo như anh lại sợ mộtcon nhỏ như em cơ chứ ? Nói thì nói thế thôi , chứ trong lòng anh cảm thấy rất hồi hộp . Đây là cái cảm giác mà trước giờ mà anh chưa từng có . Anh bước vào lớp em . Từng bước hiên ngang mạnh mẽ xen lẫn niềm kiêu hãnh . Vì anh tin rằng anh sẽ đánh gục được trái tim em . Bọn con gái bắt đầu la ó ầm ĩ , đấy em thấy chưa ? Em thấy được sự lôi cuốn của anh chưa ? Kéo ghế ngồi , anh đưa mắt nhìn em . Một nét đẹp sắc sảo nhưng vô cảm , anhnhận ra sự quyến rũ vô hình đang xâm chiếm tim anh . Em thôi đọc sách . Rồi nhìnthẳng vào mắt anh . Và chẳng hiểu tại sao anh lại quay mặt đi chỗ khác . Khốn kiếp thật ! Anh đã thua hoàn toàn . Thua trước một người con gái . Khuôn mặt lạnh lùng của em bất chợt nở một nụ cười . Thoáng qua thôi . Như tia nắng cuối ngày tan biến . Em cười gì ? Em cười cái hành động đầy ngu xuẩn của anh đấy à ? Em quay qua rồi khẽ nói một câu : - Bạn thật là một người kì lạ . - Vậy bạn có muốn làm quen với một người kì lạ như tôi không ? - Rất sẵn lòng . Khi nghe câu nói đó . Tự dưng anh cảm thấy rất vui . Em chấp nhận anh rồi . Vàanh tin rằng không lâu nữa anh và em sẽ sớm trở thành một đôi hoàn hảo . Anh tự hỏi em có đủ can đảm để từ chối một người như anh không . Dù anh thích em ,nhưng anh thề là sẽ không mở lời trước . Anh sẽ bắt em nói câu : Tôi yêu bạn . Anh sẽ chinh phục một cô nàng gai góc như em . Nhưng anh đã lầm . Em thờ ơ lạnh nhạt hơn mức mà con người ta có thể . Hàngngày anh đều quan tâm tới em , chủ động với em . Nhưng những gì anh chờ em nói thì em lại không bao giờ lên tiếng . Anh chỉ nhìn thấy một nụ cười thoáng qua , tuyệt nhiên về sao anh không còn thấy nữa . Em làm sao thế ? Em không thấy sự cố gắng của anh sao ? Sao em vẫn cứ giữ nguyên cái khuôn mặt vô cảm ấy hoài vậy ? Anh phát điên lên vì em mất . Emkhông nói chứ gì ? Anh cũng sẽ không nói . Để xem 2 chúng ta ai là người im lặng lâu nhất . Chỉ 3 từ Tôi yêu bạn thôi mà khó khăn đến thế ư ? Vào một ngày nhạt nắng , anh và em ngồi ngắm trời , Trông em có vẻ buồn hơn mọi khi . - Bạn sao thế ? Em nhìn anh với ánh mắt như muốn nói Tôi đang rất buồn - Có chuyện gì à ? - Hôm nay là ngày mẹ tôi mất . Anh ngạc nhiên . Vì nếu bình thường thì em chỉ gọn 1 câu : Không gì cả . - Xin lỗi - Anh tự dưng cảm thấy mình có lỗi . - Bạn không có lỗi , tất cả là do tôi . Sự sống của tôi được đánh đổi bằng cái chết của mẹ tôi .Anh ôm em vào lòng . Em khóc . Lần đầu tiên anh thấy em yếu đuối . Em thờ ơ với cuộc đời chắc cũng vì lí do này . Xin lỗi em , người con gái anh yêu . Tình cảm của anh dành cho em ngày một nhiều . Anh không thể kiểm soát được nữa . Đã rất nhiều lần anh định nói cho em biết , nhưng vì cái lòng kiêu hãnh của một thằng con trai tuổi 19 quá cao , anh không thể nào mở lời được . Ngày cuối cùng trước khi em sang Pháp , em hỏi anh : - Bạn có gì muốn nói với tôi không ? Anh định toan trả lời là có . Nhưng chẳng hiểu tại sao anh lại lắc đầu : - Không .Em nhìn anh . Như chờ đợi điều gì đó . Anh cũng đang chờ đây . Chờ một câu nói . Em nói đi . Em nói rằng em yêu anh đi . Rồi em kéo cái vali , quay đầu nhìn lại : - Tạm biệt , chàng trai kì lạ của tôi . 11 : 30 PM ...