BẾN TÀU KỶ NIỆM
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 89.31 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bây chừ trời Huế lại đổ mưa, Mùa đông đến gọi nỗi nhớ về. Biền biệt người đi từ dạo đó, Mấy độ thu sang, xuân tới hè...Thúy hởi bây giờ Thúy ở đâu? Chia tay từ độ nắng vương sầu. Nỉ non hạ khóc mùa phượng vĩ. Nước mắt chia tay ở bến tàu.Bao năm xa nhỏ, Hồng tìm mãi. Bạn bè về hết Thúy ở đâu? cô bé ngày xưa Hồng vẫn nhớ. Chung lớp, chung trường ngồi gần nhauThúy chở Hồng lên tận bến tàu, Chia tay từ đó...và...mất nhau, Hôm ấy Huế mưa...hai đưa khóc Đôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BẾN TÀU KỶ NIỆMBẾN TÀU KỶ NIỆM - Trần Thị HồngBây chừ trời Huế lại đổ mưa,Mùa đông đến gọi nỗi nhớ về.Biền biệt người đi từ dạo đó,Mấy độ thu sang, xuân tới hè...Thúy hởi bây giờ Thúy ở đâu?Chia tay từ độ nắng vương sầu.Nỉ non hạ khóc mùa phượng vĩ.Nước mắt chia tay ở bến tàu.Bao năm xa nhỏ, Hồng tìm mãi.Bạn bè về hết Thúy ở đâu?cô bé ngày xưa Hồng vẫn nhớ.Chung lớp, chung trường ngồi gần nhauThúy chở Hồng lên tận bến tàu,Chia tay từ đó...và...mất nhau,Hôm ấy Huế mưa...hai đưa khócĐôi ngã chia lìa tim nhói đau...Bao lần nhớ nhỏ tìm kỹ niệm.Hồng lại trở về đường Phượng bay,Mân mê xác lá nằm hiu quạnh,Nhớ nhỏ rất nhiều nhỏ có hay?!?Ước chi bây chừ Hồng gặp lại.(Chỉ biết tin thôi cũng đủ rồi)Nhớ nhỏ Hồng nhắc Huỳnh Diệu ThúyBây giờ và mãi mãi - không phai.VẦN THƠ GỞI MẸ - Trần Thu HồngGiọng nghẹn ngào không giữ được trên môi,Chợt vỡ òa nấc lên thành tiếng.Những thổn thức run run vành miệng,Chiều nhạt nhòa nắng tắt tiễn con đi…Tuổi xuân qua mẹ còn lại những gì?Đã cho con một thời tươi trẻ.Đêm trăn trở suy tư về mẹ …Nhức nhối lòng thao thức một vần thơ.Thơ gói nhọc nhằn, dấu kín ước mơ,Trút tâm sự trôi dài trên trang viết.Lời dòng chữ nói gì da diết?Dáng mẹ gầy hiu hắt cả chiều đông…Con đi rồi mẹ sẽ nhớ thương mong.Bến đò nhỏ mỗi chiều ai ra đón?Như ngày xưa con chưa khôn lớn.Tuồi học trò khờ dại đã đánh rơi.Mẹ nuôi con mong khôn lớn thành người.Con thương mẹ tay cũng sần chai sạn.Con ham học không đua đòi bè bạn,Áo trắng đến trường mấy tấm vá cùi tay. Mẹ thương con mãi miết đêm ngày, Đâu thương tiếc một thân cò lặn lội. Như biển sâu, núi cao vời vợi, Đâu ví bằng tình mẹ thương con Biết làm sao để hiếu thào vẹn tròn?!?Tám ba tuồi vì con còn lận đận,Thương mẹ lắm những chiều gió lộngCon tạ từ, bất hiếu phải ra đi… Gởi vần thơ tặng mẹ phút chia ly, Cả hàng cau con trồng trước ngõ. Lỡ phòng khi trở trời trái gió, Mẹ têm trầu khỏi phải ngại đường xa. Bao mùa đông, gồng gánh đi qua, Thời con gái không hề suôn sẻ. Và bây giờ con đang làm mẹ, Cũng nhọc nhằn như mẹngày xưa. Không ngại gì ngày nắng đêm mưa, Mẹ tảo tần cho con tất cả. Dù ra đi muôn sông ,trăm ngã, Con sẽ về ngày đó gần đây.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BẾN TÀU KỶ NIỆMBẾN TÀU KỶ NIỆM - Trần Thị HồngBây chừ trời Huế lại đổ mưa,Mùa đông đến gọi nỗi nhớ về.Biền biệt người đi từ dạo đó,Mấy độ thu sang, xuân tới hè...Thúy hởi bây giờ Thúy ở đâu?Chia tay từ độ nắng vương sầu.Nỉ non hạ khóc mùa phượng vĩ.Nước mắt chia tay ở bến tàu.Bao năm xa nhỏ, Hồng tìm mãi.Bạn bè về hết Thúy ở đâu?cô bé ngày xưa Hồng vẫn nhớ.Chung lớp, chung trường ngồi gần nhauThúy chở Hồng lên tận bến tàu,Chia tay từ đó...và...mất nhau,Hôm ấy Huế mưa...hai đưa khócĐôi ngã chia lìa tim nhói đau...Bao lần nhớ nhỏ tìm kỹ niệm.Hồng lại trở về đường Phượng bay,Mân mê xác lá nằm hiu quạnh,Nhớ nhỏ rất nhiều nhỏ có hay?!?Ước chi bây chừ Hồng gặp lại.(Chỉ biết tin thôi cũng đủ rồi)Nhớ nhỏ Hồng nhắc Huỳnh Diệu ThúyBây giờ và mãi mãi - không phai.VẦN THƠ GỞI MẸ - Trần Thu HồngGiọng nghẹn ngào không giữ được trên môi,Chợt vỡ òa nấc lên thành tiếng.Những thổn thức run run vành miệng,Chiều nhạt nhòa nắng tắt tiễn con đi…Tuổi xuân qua mẹ còn lại những gì?Đã cho con một thời tươi trẻ.Đêm trăn trở suy tư về mẹ …Nhức nhối lòng thao thức một vần thơ.Thơ gói nhọc nhằn, dấu kín ước mơ,Trút tâm sự trôi dài trên trang viết.Lời dòng chữ nói gì da diết?Dáng mẹ gầy hiu hắt cả chiều đông…Con đi rồi mẹ sẽ nhớ thương mong.Bến đò nhỏ mỗi chiều ai ra đón?Như ngày xưa con chưa khôn lớn.Tuồi học trò khờ dại đã đánh rơi.Mẹ nuôi con mong khôn lớn thành người.Con thương mẹ tay cũng sần chai sạn.Con ham học không đua đòi bè bạn,Áo trắng đến trường mấy tấm vá cùi tay. Mẹ thương con mãi miết đêm ngày, Đâu thương tiếc một thân cò lặn lội. Như biển sâu, núi cao vời vợi, Đâu ví bằng tình mẹ thương con Biết làm sao để hiếu thào vẹn tròn?!?Tám ba tuồi vì con còn lận đận,Thương mẹ lắm những chiều gió lộngCon tạ từ, bất hiếu phải ra đi… Gởi vần thơ tặng mẹ phút chia ly, Cả hàng cau con trồng trước ngõ. Lỡ phòng khi trở trời trái gió, Mẹ têm trầu khỏi phải ngại đường xa. Bao mùa đông, gồng gánh đi qua, Thời con gái không hề suôn sẻ. Và bây giờ con đang làm mẹ, Cũng nhọc nhằn như mẹngày xưa. Không ngại gì ngày nắng đêm mưa, Mẹ tảo tần cho con tất cả. Dù ra đi muôn sông ,trăm ngã, Con sẽ về ngày đó gần đây.
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Thơ ca Việt Nam thơ tình tuyển chọn thơ hay thơ ca đặc sắc Trần Thị HồngGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 340 8 0 -
188 trang 72 0 0
-
Đặc điểm hình thức thể loại trong thơ ca Việt Nam
29 trang 47 0 0 -
VỀ TRUYỆN NGẮN THUỐC CỦA LỖ TẤN
7 trang 44 0 0 -
3 trang 35 0 0
-
5 trang 34 0 0
-
7 trang 28 0 0
-
276 trang 27 0 0
-
Tuyển tập Thi nhân Việt Nam 1932-1941: Phần 1
130 trang 25 0 0 -
4 trang 25 0 0