Danh mục

Cây Trứng cá nhà tôi

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 89.86 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cây trứng cá nhà tôi có điều chi tâm sự Mà tay cành vươn về phía nhà em? Bao ngón lá vẫy ra chiều tình tứ, Hết ban ngày rồi tới tận thâu đêm !Bên ban công dường như em cũng hiểu (?) Nên chiều chiều tay lá với tay em Lẫn vào nhau rất dịu dàng nũng nịu Tôi bên này đứng ngó lại buồn thêm !Tim tôi vẫy đã bao ngày tội nghiệp, Đã bao ngày em có hiểu gì đâu ! Tôi thầm ướt hóa thành cây trứng cá, Để tay này tay đó lẫn trong nhau...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cây Trứng cá nhà tôi Cây Trứng cá nhà tôi - Lê Tấn Hoài NamCây trứng cá nhà tôi có điều chi tâm sựMà tay cành vươn về phía nhà em?Bao ngón lá vẫy ra chiều tình tứ,Hết ban ngày rồi tới tận thâu đêm !Bên ban công dường như em cũng hiểu (?)Nên chiều chiều tay lá với tay emLẫn vào nhau rất dịu dàng nũng nịuTôi bên này đứng ngó lại buồn thêm !Tim tôi vẫy đã bao ngày tội nghiệp,Đã bao ngày em có hiểu gì đâu !Tôi thầm ướt hóa thành cây trứng cá,Để tay này tay đó lẫn trong nhauChợ chiều - Anh ThơMặt trời lặn bên đình chiều lặng lẽ,Dẫy lều không gió lạnh họp nhau vào.Vài bóng tối vụt về trong cánh sẻ,Trong chòm si buông rễ đứng lao đao.Im lặng quá! Trên đường quanh các quánLũ mục đồng lững thững cưỡi trâu qua.Con chó lạc âm thầm đưa bước nảnMặc gió chiều quét lá dưới cây đa.Bên ao vắng nước bèo dềnh ngập tốiChòm tre xanh yên lặng đứng ôm bờ.Một ông lão ăn mày dò dẫm lốiBước gậy lần thăm quán ngủ bơ vơ.Chắc yêu - Trang SaigonNgày xưa mưa nắng chung đôiBây giờ mưa nắng mình tôi một mìnhTại em cắc cớ làm thinhTại tôi để nước vô tình trôi điTại em kiêu quá làm chiNỡ nào xé bỏ, còn gì thơ tôi!Xuân sang quạnh quẽ tôi ngồiBên kia có kẻ muốn rời bến xưaTôi nhìn thấy bóng đò đưaThấy áo em nắng, thấy mưa trong lòngThấy đường xa lắc mênh môngThuyền em tách bến sang sông mất rồiBờ sông tắt nắng còn tôiNgồi ngêu ngao hát giữa đôi bến bờ“Trao cho em một đờI thơMột đam mê, một dạI khờ, một tôi” (*)Ngày xưa.. đã rất xưa rồiChợt trông thấy thiếu phụ ngồi ru conMới hay biển cạn, đá mònTrong tôi nỗi nhớ mãi còn dấu em.Tôi cô độc giữa lòng đêmKhi buồn, khi nhớ, khi quên, khi cườiNắng mưa là bệnh của trờiChắc yêu, tôi mới cả đời tương tư!Chân dung - Du Tử Lêtôi ngồi trong nỗi tôi riêngbên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng rờiphòng tôi trần thiết gương ngườitường sơn kỷ niệm, vách bồi dáng xưatóc người chảy suốt cơn mưangực thơm hoa bưởi, môi đưa bão vềtôi ngồi giữa cõi-tôi-khuyacó ai gõ cửa? mà nghe lá chàotưởng người ngọn sóng lao xaobiển muôn năm gọi tôi nào có vuingười về có nén hương, thôicắm lên phần mộ hồn tôi úa vàngtôi-ngồi-trong-cõi-nhân-gianChẳng chiến chinh mà cũng lẽ đôi - Du Tử LêChỉ nhớ người thôi đủ hết đờiChim về góc biển . Bóng ra khơiLòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnhChẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôiChỉ nhớ người thôi đủ hết đờiBuổi chiều chăn gối thiếu hơi aiEm đi để lại hồn thơ dạiTôi vó câu buồn sâu sớm maiChỉ nhớ người thôi đủ hết đờiEm còn gương lược dấu đường ngôiNằm mơ thấy tóc thơm vai hẹnVà khoảng trời xanh đến rợn ngườiChỉ nhớ người thôi đủ hết đờiBàn tay dư mấy ngón chia phôi(Tặng nhau chín ngón không đeo nhẫn)Và những tàn phai đầy tuổi tôiChỉ nhớ người thôi đủ hết đờiNhư trời nhớ đất (rất xa xôi)Nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợiThư nhớ hồi âm - Lệ nhớ môiChỉ nhớ người thôi sông đủ cạnNói gì kiếp khác với đời sauĐôi khi nghe ấm trên da thịtNhư thể ai đi mới trở về

Tài liệu được xem nhiều: