Danh mục

Chỉ Là Cái Tựa Mà Tôi Chưa Biết Gọi Tên

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 210.49 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 16,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tác giả : TKC Lời tựa : Đời người có được bao nhiêu cái xuân xanh ? Một khi để lỡ rồi , biết oán biết hờn ai bây giờ ? Lẻ loi , xiêu quẹo giữa những cơn gió lớn , cô đơn một mình , ta với ta. Ghi chú : Bạn đọc và bạn thích nó ?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chỉ Là Cái Tựa Mà Tôi Chưa Biết Gọi Tên Chỉ Là Cái Tựa Mà Tôi Chưa Biết Gọi TênTác giả : TKCLời tựa : Đời người có được bao nhiêu cái xuân xanh ? Một khi để lỡ rồi , biết oánbiết hờn ai bây giờ ? Lẻ loi , xiêu quẹo giữa những cơn gió lớn , cô đơn một mình ,ta với ta.Ghi chú : Bạn đọc và bạn thích nó ? Bạn muốn biết tại sao nó không có tên ? Hãycảm nhận theo cách riêng của bạn và tự đặt tên cho nó một cái tựa đề thật thíchhợp. Nhưng suỵt , nhỏ thôi , đừng nói ra mà hãy giữ kín trong lòng bạn nhé. Hãygiữ riêng cho mình – một cái tên. Còn tôi , tôi không muốn đặt tên cho nó , bởi ,một cái tên là cả một câu chuyện ,cả một cuộc đời ai đó , và không phải ai cũng cóthể đặt tên cho cuộc đời mình huống chi cuộc đời kẻ khác. Phải không ? ___ ♣ ♣ ♣ ___Lúc bông nở rộ là lúc hoa đẹp nhất ,Hoa kia rơi rồi , thân xác xơBỏ lỡ mất thời kì hoa đẹp nhất , hoa trách ai ?Bông hoa cũng cần có người bên cạnh an ủi ...Tiếng nhạc êm dịu , não lòng của bài “ Hoa rơi “ luôn khiến tôi bồi hồi , xúc độngnghĩ về cái “ trẻ “ của tôi đã qua. Nó qua rất nhanh các bạn ạ , để giờ đây tôi vẫnphải hối tiếc khi kể về nó.Bạn nghĩ gì khi có “ tình “ nhưng lại không thể “ yêu “ , có “ duyên “ nhưng không“ nợ “ ?Tôi có tất cả những cái đó và không hiểu sao với cái ” già “ hiện nay , tôi vẫn cháybùng những ngọn lửa đỏ của tình yêu. Tôi ! Yêu rất thật và rất đậm sâu......................Giữa những cánh đồng xanh mướt bao la , bất tận , những cánh chim của đàn còtrắng phau bay rợp cả một vùng trời xanh rộng lớn trên mảnh đất lành – ĐồngTháp.Ở quê tôi , sau những giờ làm rẫy ngâm mình dưới cái nắng chói chang , rát bỏngcủa mẹ thiên nhiên , những cô nàng đôi mươi với cái bím tóc xinh xinh , mái tócđen tuyền như chúng tôi thường thì sẽ chạy ngay về nhà để tắm gội cho thỏa thíchvà khoác vào người một bộ bà ba , quần lãnh thật gọn gàng để cùng mấy nhỏ bạnra xã chơi , tám chuyện.Nhưng hôm nay , đám chị em tôi không vội ra về , chúng tôi cùng xua xuồng dọccác bãi sông gần nơi làm rẫy để hái những cành bông súng về nấu chua cho bữacơm chiều. Một số tách ra đi mé sông khác , chỉ còn tôi và bé Liên , hai đứa chungmột xuồng.Ngọc Liên bảo thôi hôm nay có mấy chị kia hái súng rồi , hai đứa đi ngắm lục bìnhtrôi đi. Tôi cũng đồng ý chiều theo em.Tôi chèo , em thì hò. Tiếng hò trong vắt , mùi mẫn của em luôn làm mấy anhchàng xóm trên phải điêu đứng và ngay cả tôi cũng rất thích được nghe em hò. Emhò nghe vui tai lắm , em hò hết bài này rồi sang bài khác , tôi cứ mải mê nghe emhò , tay thì chèo theo nhịp đều đều rồi bỗng em kêu ngừng lại đi , đừng chèo nữa ,như một mệnh lệnnh , tôi lại nghe em.“ Chị Đào ơi , chị thích nghe em hò không ? ““ Chị thích lắm ““ Chị thích bài nào , em hát cho ““ Chim sáo sang sông đó em “ – một bài ca rất ưa thích của tôi lúc đó.“ Thôi , bài đó nó buồn lắm. Yêu gì mà phải chia ly “ – mặt em nhăn nhó , biểu lộsự khó chịu của mình với những chuyện chia ly trong tình ái. Em nói em rất ghétyêu mà không đến được bên nhau và tới giờ tôi vẫn nhớ.Ừ , tôi cũng như em , rất ghét yêu mà phải chia ly , nhưng tôi thích bài đó mà , nóthực tế. Trên đời này , mấy ai yêu nhau mà không phải xa? Và mấy ai yêu nhau làđến được với nhau ? Được bao nhiêu người rồi ?“ Vậy thôi , em hò bài nào em thích là được rồi. Chứ chiều rồi đó , còn không mauvề, tía má chữi chết ““ Hihi , vậy em hò nha “Hòooo... ơi..... Em thương anh thiệt mà ...Tôi chăm chú lắng nghe từng chữ , tôi thấy có gì là lạ trong lần hò này của em .Mặt em đỏ ửng như tô phấn , đôi mắt cứ e ngại nhìn tôi rồi lại nhìn sang nơi khácđể che đậy sự xấu hổ. Tôi có chút buồn , phải chăng em có người mà em thầmthương , trộm nhớ ? Tự nghĩ rồi lại tự buồn , buồn não cả ruột .Rồi khi em hát hết bài hò của em , em quay sang tôi với ánh mắt trìu mến , giọngem thướt tha , the thẻ bên tai tôi.“ Chị thấy sao ? ““ Bộ bé Liên có người yêu rồi à ? “ – tôi buột miệng hỏi em một câu hỏi mà với tôinó thật ngớ ngẩn, cứ như là đang ghen vậy.Biết mình lỡ lời , tôi cúi gằm mặt , chẳng dám nhìn lên em. Em thấy tôi ngượng ,em lấy tay khẽ nâng cằm tôi lên , em cười nói.“ Ừ , em có rồi chị Đào ơi. Người ấy đang ở gần bên em “Tôi không hiểu ý của em , lúc đó tôi ngây ngô lắm , lúc nào cũng e ấp bên tía má ,cho đến bây giờ , tôi mới biết lúc đó em đang tỏ tình với tôi.Bàn tay em thật mịn , không thô ráp như mấy cô gần nhà , khi chạm vào da thịt tôi, tim tôi đập loạn xạ , đập một cách mất kiểm soát. Tôi mắc cỡ nhìn em , tôi hỏi.“ Vậy à ? Vậy chừng nào cho Đào coi mặt đây ? ““ Chị Đào biết mặt người đó ““ Đâu ? Người đó ở đâu ? ““ Người đó ở đây nè “Nói rồi em bất ngờ hôn lên sóng mũi tôi làm tôi ngây người ra , mắt tôi đờ đẫn ,đắm chìm trong cái hôn đầu đời của mình. Ôi ! Trông lúc đó tôi thật ngố.Tôi cứtưởng mình bị sốt lận , người nóng ran , tim thì cứ đập như điên như dại.Chưa hết bỡ ngỡ , em lại di chuyển cái hôn đó xuống đôi môi mềm của tô ...

Tài liệu được xem nhiều: