Thông tin tài liệu:
Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc Nhìn chi tui- đồ cỏ mọn hoa hèn Ngó chi tui- đồ đom đóm trong đêm Cho thêm tủi bên ni bờ cô tịch Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích Tui van xin răng mà cứ làm ngơ Rồi ngó tui, chi lạ rứa: hững hờ Ghép yêu mến, vô duyên và trơ trẽn Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn Bởi vì răng? Ai biết được người hè! Nhưng mà chiều đã rủ bóng lê thê Ni với nớ có khi mô mà gần gũi Chi lạ rứa!...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chị lạ rứaCHI LẠ RỨA( Nguyễn Thị Hoàng)Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khócNhìn chi tui- đồ cỏ mọn hoa hènNgó chi tui- đồ đom đóm trong đêmCho thêm tủi bên ni bờ cô tịchTui ao ước có bao giờ tuyệt đíchTui van xin răng mà cứ làm ngơRồi ngó tui, chi lạ rứa: hững hờGhép yêu m ến, vô duyên và trơ trẽnTui đ ã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽnBởi vì răng? Ai biết được người hè!Nhưng mà chiều đã rủ bóng lê thêNi với nớ có khi mô m à gần gũiChi lạ rứa! Răng cứ làm tui tủiTàn nhẩn chi với một đứa th ương đauCảm tình câm nên không sắc không m àuVà vạn thưở chẳng nên tình luyến áiChi lạ rứa? Ngư ời cứ làm tui ngạiBiết sông sâu h ay cạn giữa tình đờiBên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơiMà bên nớ trầm ngâm mô có kểTui không muốn khóc chi những giọt lệĐọng làn mi ấp ủ mối tâm tìnhBên ni bờ hoa thắm hết tươi xinhMà bên nớ huy ho àng và lộng lẫyMuốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đ ẩyNhưng thân đau nên chẳng dám đánh liềuĐau chi mô! Có lẽ hận cô liêu...Mà chi lạ rứ hè? Ai hiểu nổi!Tui không điên, củng không hề bối rốiNgó làm chi cho tủi nhục đau th ươngTui biết tui là hoa dại bên đườngKhông màu sắc, chi lạ rứa hè, người híTui củng muốn có một người tri kỷNhưng đường đời như rứa đó, biết mần răng?Tui muốn kêu, muốn gọi, muốn thưa rằngCh ờ tui với! A, cư ời chi lạ rứa?Tui không buồn, răng mắt mờ lệ ứa!Bởi vì răng tui có hiểu chi môVì lòng tui là mặt nước sông hồChi lạ rứa, bên ni bờ tui khóc...QUA MẤY NGÕ HOA ( Mường Mán )Chim vỗ cánh nắng phai rồi đóVề đi thôi O nớ chiều tàNgó làm chi mây trắng xa xôiMắt buồn quá chao ơi là tội!Tay nhớ ai mà tay b ối rốiÁo thương ai lồng lộng đôi tàĐường về nhà qua mấy ngõ hoaĐừng có liếc mắt nhìn ong bư ớmCó chi mô mà chân luống cuốngCứ tà tà ta bước song đôiĐi một mình tim sẽ mồ côiTóc sẽ lệch đường ngôi không đẹpĐể tóc rối cần chi phải kẹpNắng sẽ chia nghìn sợi tơ huyềnBuộc hồn O vào những cánh chimBay lên đỉnh lòng anh ngủ đậuCứ mím môi rứa là rất xấuO cười tươi duyên dáng vô cùngCho anh nhìn những hạt răng xinhAnh sẽ đổi ngàn ngày thơ d ạiMi sẽ chớp nghĩa là sắp háyHãy nguýt đi, giận dỗi càng vuiGót chân đưa guốc mộng bồi hồiAnh chợt thấy trần gian quá chậtKhông ngó anh răng nh ìn xuống đất?Đất có chi đẹp đẽ mô nờTheo nhau từ hôm nớ hôm têAnh hỏi m ãi răng O không nói?Tình câm nín, tình cao vời vợiHay nói ra sợ dế giun cư ờiSợ phố ghen lá đổi m ưa rơiSợ chân b ước sai hồi tim đậpCó khoan thai rồi ta cũng kịpVạn mùa xuân ch ờ đón chung quanhVạn buổi chiều anh vẫn lang thangVẫn theo O giờ về tan họcTừ bốn cửa Đông- Tây- Nam- BắcTừ bốn mùa Xuân - Hạ- Thu - ĐôngTheo nhau như sáo sang sôngNhư chuồn chuồn có đôi có cặpChim chìa vôi chuyền cành múa hátTrên hư không ve cưới mùa hèO có ngh e suốt dọc đường vềSỏi đá gọi tên người yêu dấuHoa tầm xuân tím h ương bờ dậuLòng anh buồn chi lạ rứa gh êNón nghiêng vành nắng chết đ ê mêAnh mê sảng theo chiều tắt chậmChiều đang say vì tình đ ang ngấmHai hàng cây thương nhớ mặt trờiChiều ni về O nhớ thương aiChiều ni về chắc anh nhuốm bệnhThuyền xuôi dòng ngẩn ngơ những bếnAnh như là phố đứng trong m ưaAnh như là qu ế nhớ trầm xưaSợ một mai O qua mất bóngMột mai rồi tháng năm sẽ lớnO n guôi quên những sáng trời hồngO sẽ qu ên có một người mongMột kẻ đứng dọc đ ường trông đợiCòn nhớ chi ngôi trường con gáiLớp học sầu ô cửa giờ chơiCặp sách quăng mô đó mất rồiVì O b ận tay bồng tay bếChuyện hôm nay sẽ thành chuyện kểNh ững buổi chiều khi nắng sang sôngO b âng khuâng nhè nhẹ hỏi lòngMình nhớ ai mà buồn chi lạ (?)Chim vỗ cánh nắng phai rồi đóVề đi thôi O nớ chiều rồiNgó làm chi mấy trắng xa xôiMắt buồn quá. Chao ơi là tội!