Thông tin tài liệu:
- con của 1 nhà tài phiện nổi tiếng, dược ba mẹ cưng chiều, tính tình bên ngoài tạo 1 vỏ bọc lạnh lùng kênh kiệu, cố chấp, nhưng lại yếu đuối. Nó đẹp như 1 nàng bạch tuyết… nhưng nó hk vị tha như nàng… Đang sống 1 mình tại biệt thự của nhà nó.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CÓ LẼ EM PHẢI TỪ BỎ! CÓ LẼ EM PHẢI TỪ BỎ! Nó: Hoàng Ngọc Linh -19 tuổi - con của 1 nhà tài phiện nổi tiếng, dược ba mẹ cưng chiều, tính tình bên ngoài tạo 1 vỏ bọc lạnh lùng kênh kiệu, cố chấp, nhưng lại yếu đuối. Nó đẹp như 1 nàng bạch tuyết… nhưng nó hk vị tha như nàng… Đang sống 1 mình tại biệt thự của nhà nó. Hắn: Trịnh Minh Long -19 tuổi – Đẹp trai, galant vô đối có 1 vẻ baby nhưng Lee Hong Ki vẻ lạnh lùng tàn khốc của Hero JeeJong. Con trai của nhà tài phiện giàu ngang ngửa nó, đang là bạn trai nó, yêu nó rất nhiều, hắn hiểu con người nó rất nhiều. Nguyễn ngọc Linh- 17 tuổi: là cô nàng ngây thơ hiền lành không xinh đẹp nhưng rất đáng yêu hiện là 1 ô-sin của hắn là người lần đầu gặp đã yêu hắn rất nhiều. con nhà giàu nhưng vì ghét ba má đã áp đặt cô lấy ck nên bỏ nhà ra đi. Hồ Hạnh Nhi 19 tuổi - là bạn thân nó tính tình thẳng thắng, đôi khi là đảo lộn cuộc sống của nó nhưng Nhi luôn làm mọi điều tốt nhất cho nó. Bà xã nhân vật kế tiếp… Trần Kiên 19 tuổi - bạn thân hắn gọi là anh ý rất kute tính tình con nít, rất yêuNhi nhưng đôi khi cùng Nhi lên kế hoạch cho nó và hắn dược bên nhau nhiều hơn+ hạnh phúc hơn. Nguyễn Minh Anh- là chàng trai đa tài, năng động rất hoạt bát, thích đàu giỡn là hôn phu của Nguyễn Ngọc Linh, nhưng chỉ xem Nguyễn. Linh là cô em gái đáng yêu mục tiu của Minh Anh là nó , luôn tranh với Long. 20 tuổi Hắn đang là người mẫu teen cho P&C của 1 nhà tại trợ nước ngoài. Gia đình nó hắn đã kết duyên cho nó và hắn... Vào truyện nhé!!!!!!!! Có lẽ những giây phút hạnh phúc nhất đời nó là những lúc đang núp người trong vòng tay hắn, đang dạo bước cùng hắn nhẹ nhàng trên con đường đang mưa bụithất nhẹ nhàng, người nó run nhẹ vì những cơn gió lạnh đầu tháng 9. Nhưng nó chảcảm nhận gì vẻ lạnh của mùa đông, nó thật ấm áp trong vòng tay hắn. Nó cùng hắnđi dạo dưới mưa thật hạnh phúc, thật ấm áp… Nó khẽ cười… Nhìn hắn vẻ mặt của hắn vẫn như thế chả thay đổi một chút tinh nghịch hòa lẫn 1 chút gì đó mạnh mẽ. Nó cười nhẹ đôi mắt nó xa săm liệu nó có thể bên hắn bao lâu hay mãi mãi, như những bộ flim nó xem đều có những thăng trầm nó ước cuộc sống của nó sẽ có 1 chút gì đó mãnh liệt để nó và hắn mãi mãi bên nhau. - Anh sẽ chuyển ra ngoài không sống với bố mẹ anh nữa- hắn cười nhìn nó - Tại sao?- nó ngạc nhiên - Anh muốn tự lập- hắn cười- em ủng hộ anh chứ. - ừm đành vậy, anh sẽ ở đâu- nó cười nhẹ - anh đang kiếm 1 căn biệt thư hay gì gì đó, em giúp anh ha- hắn ôm nó hôn nhẹ vào trán nó thật ấm áp. -vâng- nó tựa vào vai hắn nhẹ nhàngNó khoát tay hắn đến 1 quán bar tên là Kissss nơi ra vào của chị Nhi, anh Kiên nhàta. Nó & hắn chọn 1 cái bàn nhỏ trong 1 góc gọi 1 chai rượi pulque- là loại rượi nổi tiếng là của các cặp tình nhân, vị rượu nhẹ nhàng nhưng vang đậm. hắn nhìn nó chợt hỏi: - anh nghe nói thằng Kiên con Nhi cuối năm nay nó sẽ về- hắn dưa tay vuốt nhẹ lọn tóc của nó - ôi thật ah`! 2 tụi nó mà về chắc vui lắm anh ha, ah` tụi nó về luôn hay sao- nó cười thật tươi ánh mắt nó ấm áp.-hình như vậy- hắn cười- em ah` ngày kia anh có lịch diễn ở Anh anh sẽ đi vào trưa mai, em đừng buồn nha! - ừ công việc của anh mak` không sao đâu!- nó cười buồn ánh mắt thật xa xôi. Dường như hiểu được tâm trạng của nó hắn kéo nó đi ra khỏi quán với 3 tờ 500ktrên bàn. Hắn kéo nó ra khỏi quán nó chả hiểu cái giống gì nhưng cũng đi theo anh mắt nó thật buồn, mỗi lần hắn đi là tới 1-2 tuần mới về. Tình yêu của nó dành cho hắn quá nhiều làm sao có thể xa hắn lâu như thế được càng nghỉ nó muốn khóc. - em đừng buồn vì công việc thôi em anh cũng không muốn xa em đâu ngốc của anh, anh kiếm thật nhiều tiền để cưới e nhỉ- hắn cười thật tươi nụ cười như muốn xua tan nổi buồn của nó vậy.- em không sao đâu, giờ mình về đi 12h hơn rồi còn gì mai anh đi nữa, mà mấy giờ anh đi vậy- nó cười nhẹ - um` hình như 1h30 em lên trường rồi ra tiễn anh biết chưa- hắn cười h nên nghỉ sớm đó- nó cười tinh nghịch- ah` cõng em đi nãy giờ em đi nhiều mỏichân quá! - ok baby- hắn cuối thấp người xuống, nó nằm trên lưng hắn thật ấm áp,hắn cứ bước đi thật chậm ước gì thời gian trôi thật chậm để hắn và nó có thời giangần bên nhau thật lâu nữa nhỉ. Trước mặt hắn là căn biệt thư của nó đã hiện ra. Nóphải tạm biệt hắn rồi, hắn hôn nó nhẹ nhàng lên trán rồi chờ nó bước hắn vào nhà ...