lâu lâu lại có vài đôi trai gái choàng tay nhau lướt qua một cách vội vã. Đứng từ tầng bảy của tòa nhà Indochina nhìn xuống mọi thứ trông thật mờ ảo, cái lạnh ngoài trời không tài nào sánh bằng cái lạnh trong tim nó lúc này,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dù Là đỹ Em Vẫn Có Quyền được yêu... Dù Là đỹ Em Vẫn Có Quyền được yêu...TÊN TÁC GIẢ: BỤITHỂ LOẠI: TRUYỆN NGẮNFB: Mau Chay NguocPhần 1:Hà Nội lạnh, gió rít mạnh trên những con đường không một bóng người, lâu lâu lạicó vài đôi trai gái choàng tay nhau lướt qua một cách vội vã. Đứng từ tầng bảy củatòa nhà Indochina nhìn xuống mọi thứ trông thật mờ ảo, cái lạnh ngoài trời khôngtài nào sánh bằng cái lạnh trong tim nó lúc này, nó đang nhắc từng bước chân để điđến một nơi xa xôi.. cái nơi không một ai để ý đến nó, không ai nhìn nó bằng ánhmắt khinh miệt, rẻ tiền.. một chút nữa thôi.. sợ quá..- Ai đấy? trời lạnh thế này sao lại ra đây đứng, điên hả ?Tiếng người nào đó từ xa vang lên đúng lúc nó đang chuẩn bị bước nốt cái châncòn lại, thì ra là người lau dọn của tòa nhà này.. uhm.. điên thật, điên nên mới kếtthúc cuộc đời này vì một thằng đàn ông chẳng ra gì, điên nên mới có ý định tự tửđể trả thù đời, trả thù tình.. điên nên mới nghĩ thằng đó sẽ khóc vì nó, đúng là điênthật. Quay đầu lại nó bước thẳng ra khỏi tòa nhà một cách nhanh chóng, vẻ mặtkhông gợn lên một chút cảm xúc nào.Nhớ lại thưở ấy.. cái thưở mà nó chập chững biết thương, biết nhớ một người.Không biết vô tình hay cố ý mà ông trời sắp đặt cho nó gặp hắn, nó tình cờ quenhắn trong một lần sinh nhật đứa bạn, ấn tượng ban đầu của nó về hắn đến giờ nóvẫn không thể nào quên.. hắn đẹp trai, cao ráo, thân hình vạm vỡ và đặc biệt hắn cónụ cười làm chết điêu chết đừng biết bao cô gái.. cơ mà nó không ngờ hắn lại chú ýđến nó và rồi nó nhận lời yêu hắn sau vài lần đi chơi tìm hiểu.Nó cứ tưởng nó là người hạnh phúc nhất trên cái hành tinh nhỏ bé này, nó say đắmtrong tình yêu, ngập tràn trong những lời hứa hẹn, nó chỉ biết yêu.. yêu và yêu..vàrồi cái ngàn vàng của người con gái nó cũng trao cho hắn không một chút tiếcnuối. Lần đầu với nó thật đau, thật ngượng nhưng sau hai tháng quen hắn nó làmtình không thua gì một con đỹ chuyên nghiệp.- Mình chia tayHắn nói ra câu ấy không một chút ngập ngừng, lúng túng. Tay chân cứng đơ, timnó thắt lại, cảm giác khó thở như có ai đó dùng tay đấm mạnh vào ngực, nó cốgắng lấy hơi nói một cách yếu ớt:- Lí do- Không hợp nhau- Không hợp chỗ nào? không hợp sao không chia tay ngay từ đầu- Uhm.. anh có bạn gái mới rồi, em đừng hỏi nhiều, chia tay đi.- Chơi chán rồi bỏ à, đồ đểu.- Mày nói ai đểu, mày tưởng tao yêu mày thật à. Không vì chầu cá độ của mấythằng bạn thì còn lâu tao mới chú ý đến mấy cái loại con gái đưa đồ như mày.Nghe hắn nói vậy nó cười lớn lên, nó không ngờ người đàn ông mà nó dành trọnbao tâm huyết để yêu thương suốt thời gian qua lại có thể thốt ra những lời lẽ cayđộc đến thế, hắn không yêu nó, nó là gì đối với hắn.. là người yêu.. người tình hayđơn giản chỉ là trò chơi???. Khuôn mặt vô hồn, nước mắt chảy dài hai bên má, nónhìn hắn:- Ừ thì.. Game over Từ cái dạo chia tay hắn đến bây giờ nó như người mất hồn, nó trách bản thânmình sao quá dễ dãi, ngây thơ tin vào những lời hứa hẹn không có bảo hiểm, nónhư con thiêu thân lao vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, nó cứ uống cứsay.. nó cố gắng say để không phải nhớ đến những tháng ngày yêu đương hạnhphúc bên hắn, nói đúng hơn là nhớ đến những lúc hắn làm cho nó cảm thấy khoáilạc bởi cái cách làm tình chuyên nghiệp đến khó tả của một thằng đàn ông từngtrải.Đứng lên bàn cân tự động của bệnh viện đa khoa hà nội, sáu ký.. nó đã sụt tận sáuký chỉ sau một tháng chia tay hắn, nó đã bỏ ra nửa tháng nằm ở nhà khóc bù lu bùloa.. nửa tháng để uống rượu.. nhảy.. say và rồi giờ nó đang nằm ở bệnh viện vìsuy nhược cơ thể. Còn hắn thì vẫn sống nhăn ra đấy, vẫn mạnh khỏe, yêu đời bênbạn gái mới và nó còn nghe phông phanh từ con bạn thân là hắn đã được nhận vàolàm ở một công ty nước ngoài có tiếng tăm . Thế đấy, đời thật công bằng.. côngbằng đến nỗi nó chỉ muốn hét to lên sự căm phẫn trong lòng, nó lại khóc, nó khôngbiết làm gì hơn ngoài việc ngồi một mình và khóc...làm như vậy nó mới thấy lòngthanh thản vơi đôi chút.-“ con gái khóc mặt xấu lắm”Nó giật mình nhìn sang bên phải hành lang, người đàn ông đứng gần nó lúc nào mànó không hề hay biết, áo sơ mi trắng quần rin, nhìn người đấy cũng đẹp trai và lịchsự, nó vội lấy tay lau nước mắt :-“ai khóc đâu, chỉ tại ở đây nhiều bụi quá” - Nó lấy lí do bụi để biện minh cho cáitình yêu ngu ngốc của mình-“uh..thì bụi, cầm lấy này” - Anh nhẹ nhàng lấy tay thò vào túi áo lấy ra chiếc khănmùi xoa đưa cho nó .-“ đàn ông mà dùng khăn tay như con gái, đừng nói anh bị….hihi..” - Nó cười mộtcách hồn nhiên, nó cười mà vô tình quên rằng nụ cười ấy đã lâu rồi không nở trênđôi môi nhỏ bé của nó .-“vậy em cho anh số điện thoại để xem thử anh có bị… không nhé” anh vừa nóivừa cười thật tươi-“ ơ..anh đang tán tỉnh em đấy à !” nó nói điêu lại-“anh chỉ muốn chứng minh cho em thấy anh là đàn ông chính hãng thôi”-“chiêu này mới à nghen, nể tình anh galang em chiếc khăn nên em mới cho đấynhé, 090…”-“ anh nháy qua rồi đấy, em nhớ lưu lại nhé, giờ a ...