Con người sẽ sống được bao nhiêu tuổi: 100, 300, 500, liệu ta có thể bất tử? Đâu là thuốc trường sinh bất tử? Đầu thế kỷ 20, ở Nga có ông Sergei Voronov, người hy vọng trẻ hóa cơ thể người bằng cấy tuyến yên của khỉ cho bệnh nhân. Năm 1924, những kinh nghiệm của ông được đăng tải trên tạp chí khoa học Scientific American. Nhưng không một bệnh nhân nào của Voronov sống tới ngày nay. Năm 1920, Viện trưởng Viện truyền máu Aleksandr Bogdanov, với sự giúp đỡ của Stalin đã cố tìm phương thức...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giấc mơ bất tử Giấc mơ bất tử Con người sẽ sống được bao nhiêu tuổi: 100, 300, 500, liệu ta có thể bấttử? Đâu là thuốc trường sinh bất tử? Đầu thế kỷ 20, ở Nga có ông Sergei Voronov, người hy vọng trẻ hóa cơ thểngười bằng cấy tuyến yên của khỉ cho bệnh nhân. Năm 1924, những kinh nghiệmcủa ông được đăng tải trên tạp chí khoa học Scientific American. Nhưng khôngmột bệnh nhân nào của Voronov sống tới ngày nay. Năm 1920, Viện trưởng Viện truyền máu Aleksandr Bogdanov, với sự giúpđỡ của Stalin đã cố tìm phương thức kéo dài cuộc sống, nhờ truyền máu của ngườitrẻ cho người già. Nhà cách mạng Bogdanov tin rằng có thể làm được, nên lấymáu của một lực sĩ 40 tuổi để thay thế hoàn toàn máu của đứa con trai 25 tuổi củamình. Chàng trai ốm yếu trở nên khỏe mạnh, nhưng Bogdanov chết khi nhậntruyền máu từ một sinh viên! Ngày nay, khoa học đã nắm được nhiều yếu tố về khả năng sống thọ củacon người, tối thiểu là 86 - 88, tối đa từ 115 - 120, thậm chí 150 - 160 năm, vớiđiều kiện những người ấy “sống vui, khỏe, sống có ích”, không gặp bất hạnh,không nhiễm tật xấu và nhiều yếu tố tác động khác. Các biện pháp được nghiên cứu để áp dụng: Phương pháp gen: Kiểm soát sự già nua (dự báo hiện thực vào khoảng2020 - 2030). Về bản chất, tế bào chết khi DNA Telomer (thước đo cơ thể) giảmchiều dài đến mức tới hạn. Bình thường telomer có 50 đoạn. Năm 1985, chất mentelomeraza hoàn tất các đầu cuối của telomer đã được phát hiện. Nó có ở trong cácmen, các tế bào ung thư, tinh trùng, trứng, phôi. Người trưởng thành không cótelomeraza. Phải làm sao cho DNA trong các tế bào của chúng ta không bị ngắnlại. Ví dụ, đưa các gen chịu trách nhiệm tổng hợp “men trẻ” vào cơ thể. Trong phương pháp này, các nhà khoa học đã đưa được các gen chịu tráchnhiệm tạo men telomeraza vào DNA ruồi giấm. Ruồi sống lâu gấp đôi. Trong mộtthí nghiệm khác, loại gen này được đưa vào tế bào mô và giác mạc mắt người. Độdài sự sống của các tế bào này trong điều kiện thí nghiệm tăng lên 20 thế hệ! Cácnhà nghiên cứu tuyên bố chỉ 10, 20 năm nữa, sẽ có loại thuốc kéo dài đáng kể tuổithọ, trên cở sở telomeraza. Nhược điểm của phương pháp này: Thứ nhất, nếu các tế bào sẽ phân chiavô tận lại dẫn đến ung thư. Thứ hai, không phải các tế bào đều phân chia. Cácneuron, các tế bào gân và gan người lớn hầu như không phân chia, nhưng lại già đinhanh hơn các tế bào đang phân chia. Kết luận: Không dùng telomeraza để tác động lên quá trình này được. Phương pháp “cái đầu thay thế” (dự báo hiện thực vào khoảng 2015 -2020), một trong những con đường triển vọng nhất được coi là nhân bản vô tính.Có các phương án: thứ nhất, nuôi cấy các cơ quan từ tế bào mầm của cơ thể mìnhvà từng bước thay thế những đôi tay già nua, chân già, tim cũ... bằng các bộ phậnmới. Thứ hai, cấy cơ quan mới trực tiếp trên cơ thể cạnh cơ quan cũ, sau đó phẫuthuật cắt bỏ cơ quan cũ. Thứ ba, tạo lập bản copy gen chính xác của mình (nhânbản), “dỡ ra làm phụ tùng”. Thứ tư, cấy các cơ quan bằng tế bào mầm (tế bàotrong giai đoạn phát triển khi hình thành con người). Để làm chuyện này, cần nhân bản phôi để tạo ngân hàng “mô ghép” từnhững tế bào này. Tế bào mầm có thể biến thành bất kỳ tế bào nào của cơ thể, kểcả neuron não, gan hay là cơ tim. Hiện, các nhà nhân bản học đã biết cách cấyghép cho người bất kỳ cơ quan nào. Ở Anh, người ta đã cho phép nuôi cấy các cơquan nội tạng của người. Nếu thí nghiệm thành công, triển vọng dùng các cơ quannội tạng nuôi cấy bằng tế bào của chính mình trong công nghệ cấy ghép xem rahoàn toàn hiện thực. Chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực này của Nga là Valeri Shumakov nói:“Nếu bằng các phương pháp nhân bản, có thể nuôi cấy và cắt ghép các cơ quan nộitạng của người, hoàn toàn có thể kéo dài đáng kể tuổi thọ con người, hoặc cứusống dễ dàng hàng triệu sinh mạng con người đang chờ chết”. Nhược điểm: thứ nhất, có thể tạo cho mình các phụ tùng người nhưngkhông sao chép được trí tuệ. Do đó, con người vĩnh cửu này sẽ mất cái “tôi” củamình. Thứ hai, việc tạo “bán người” (một nửa con người) không não rồi “rã ra làmphụ tùng” không phù hợp quan điểm đạo đức hiện hành, với y học thì đây chỉ làmột khả năng. Phương pháp tắt “gen tự tử” (dự báo hiện thực vào giữa thế kỷ 21). Theo Viện sĩ Vladimir Skulachev, mỗi tế bào của cơ thể chúng ta đều sẵn sàng chết theo thuyết sinh hóa: “Nếu học được cách Microrobot- “tắt - mở” chương trình tự hủy của một sốart tế bào, chúng ta có thể sống lâu hơn”. Hiện ở Ý, nhóm nghiên cứu của giáo sư Pelichichi đã ...