Danh mục

HOA KỲ HỌC: QUYỀN CỦA PHỤ NỮ

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 171.26 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

HOA KỲ HỌC: QUYỀN CỦA PHỤ NỮ Những cuộc cải cách như vậy đã khiến nhiều người phụ nữ nhận thức được vị trí bất bình đẳng của họ trong xã hội. Từ thời thuộc địa, những phụ nữ chưa chồng đã được hưởng nhiều quyền hợp pháp như nam giới, tuy nhiên phong tục buộc họ phải lấy chồng sớm. Khi đã kết hôn thì phụ nữ đã thực sự mất đi những quyền của họ trước luật pháp. Phụ nữ không được phép đi bầu cử và việc học hành của họ vào các thế kỷ XVII và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HOA KỲ HỌC: QUYỀN CỦA PHỤ NỮ HOA KỲ HỌC: QUYỀN CỦA PHỤ NỮ Những cuộc cải cách như vậy đã khiến nhiều người phụ nữ nhận thức được vịtrí bất bình đẳng của họ trong xã hội. Từ thời thuộc địa, những phụ nữ chưa chồngđã được hưởng nhiều quyền hợp pháp như nam giới, tuy nhiên phong tục buộc họphải lấy chồng sớm. Khi đã kết hôn thì phụ nữ đã thực sự mất đi những quyền củahọ trước luật pháp. Phụ nữ không được phép đi bầu cử và việc học hành của họvào các thế kỷ XVII và XVIII chủ yếu chỉ ở mức biết đọc, biết viết, âm nhạc,khiêu vũ và may vá. Sự thức tỉnh của phụ nữ bắt đầu với cuộc đi thăm Mỹ của Frances Wright, mộtgiảng viên và nhà báo Scotland, người đã công khai khuyếch trương các quyền củaphụ nữ ở khắp nước Mỹ vào những năm 1820. Vào thời gian này phụ nữ bị cấmphát biểu ở những nơi công cộng, thì Wright không chỉ lớn tiếng phát biểu mà cònkhiến chủ tọa kinh ngạc bởi những quan điểm của bà bênh vực quyền của phụ nữtìm kiếm thông tin về việc kiểm soát sinh đẻ và ly dị. Đến những năm 1840, mộtphong trào vì quyền phụ nữ Mỹ đã nổi lên. Lãnh đạo đầu tiên của phong trào nàylà Elizabeth Cady Stanton. Vào năm 1848, Cady Stanton và đồng nghiệp là Lucretia Mott đã tổ chức mộthội nghị quyền phụ nữ - hội nghị phụ nữ đầu tiên trong lịch sử thế giới tại SenecaFalls bang New York. Các đại biểu đã soạn thảo một Tuyên ngôn Tình cảm yêucầu quyền bình đẳng với đàn ông trước pháp luật, quyền bầu cử, cơ hội công bằngtrong giáo dục và việc làm. Các nghị quyết được nhất trí thông qua trừ nghị quyếtvề quyền đi bầu cử. Nghị quyết này sau đó đã giành được đa số phiếu chỉ sau khiFrederick Douglas, một người da đen theo chủ nghĩa bãi nô, phát biểu một bài gâyxúc động mạnh ủng hộ nghị quyết này. Tại Seneca Falls, Cady Stanton đã trở nên nổi tiếng với tư cách vừa là nhà vănvừa là người lớn tiếng ủng hộ quyền phụ nữ. Bà đã nhận thấy từ rất sớm rằng nếukhông có quyền bỏ phiếu, phụ nữ không bao giờ có thể bình đẳng với nam giới.Noi gương William Lloyd Garrison, một người ủng hộ bãi nô, bà phát hiện thấyrằng mấu chốt để đi tới thành công nằm ở chỗ thay đổi quan điểm của công chúng,chứ không phải là hành động của Đảng. Seneca Falls đã trở thành chất xúc tác chosự thay đổi trong tương lai. Chẳng bao lâu sau, các hội nghị khác về quyền kháccủa phụ nữ đã được tổ chức. Những người phụ nữ khác tiên phong bước lên tuyếnđầu của phong trào đấu tranh bình đẳng chính trị và xã hội của họ. Cũng vào năm 1848, Ernestine Rose, một người nhập cư Ba Lan đã đấu tranhđể một đạo luật được thông qua tại bang New York. Đạo luật này cho phép phụ nữđã kết hôn được giữ phần tài sản của mình theo tên của mình. Trong số những luậtlệ đầu tiên loại này ở Mỹ thì Đạo luật về tài sản phụ nữ đã kết hôn đã khuyếnkhích các cơ quan lập pháp bang khác ban hành các luật tương tự. Vào năm 1869, Elizabeth Cady Stanton và một nhà đấu tranh tích cực chủ đạokhác cho nữ quyền, Susan B. Anthony, thành lập Hiệp hội quốc gia về quyền bầucử của phụ nữ (NWSA), hiệp hội này ủng hộ một Điều bổ sung sửa đổi Hiến phápvề quyền phụ nữ được đi bầu cử. Hai người này sẽ trở thành những người bênhvực ủng hộ thẳng thắn nhất của phong trào phụ nữ. Khi mô tả sự hợp tác hoạtđộng của họ, Cady Stanton nói Tôi đã tạo nên các tiếng sét còn chị ấy bắn nhữngtiếng sét ấy. TÂY TIẾN Miền biên giới đã làm được nhiều điều để tạo dựng nên cuộc sống của nước Mỹ.Những điều kiện ở dọc toàn bộ vùng bờ biển Đại Tây Dương đã kích thích di dântới những khu vực mới mẻ hơn. Từ New England nơi đất đai đã không thể đem lạinhững năng suất ngũ cốc cao, đã xuất phát cả một dòng người đều đặn gồm nhữngngười đàn ông và đàn bà rời các trang trại và làng mạc vùng ven bờ biển của họ tớivùng đất nội địa màu mỡ của lục địa. Ở các khu định cư miền xa xôi của các bangNam và Bắc Carolina và Virginia, dân chúng bị bất lợi vì thiếu những con đườngvà những con kênh cho phép tiếp cận những thị trường ven biển, và họ cũng chịukhốn khổ vì sự thống trị về chính trị của các chủ đồn điền vùng thủy triều vốncũng phải di chuyển về miền Tây. Cho đến năm 1800, các thung lũng sôngMississippi và Ohio đang trở thành vùng biên giới rộng lớn. Chào nhé, chúng tôira đi, trôi xuôi dòng trên xứ Ohio, lời hát này đã trở thành bài ca của hàng ngàndân di cư. Dòng dân cư tiến về miền Tây vào đầu thế kỷ XIX đã dẫn tới sự phân chianhững vùng lãnh thổ cũ, và xác lập những đường biên giới mới. Vì có các bangmới được kết nạp nên tấm bản đồ chính trị đã ổn định hóa vùng phía đông củaMississippi. Từ năm 1816 đến năm 1821, 6 bang đã được thành lập: Indiana,Illinois và Maine (đây là 3 bang tự do) và Mississippi, Alabama và Missouri (cácbang nô lệ). Miền biên giới đầu tiên đã gắn bó chặt chẽ với châu Âu, miền biêngiới thứ hai có quan hệ chặt chẽ với các vùng định cư ven bờ biển, nhưng thunglũng sông Mississippi là độc lập và dân cư vùng này c ...

Tài liệu được xem nhiều: