123. Vì sao từ trên cao nhìn xuống, ta cảm thấy hồi hộp và tay chân yếu đi? Khi xem người biểu diễn "tiếp xúc với điện", ta liền tránh ra. Khi trong lòng nghĩ đến những chuyện vui trước đây, ta bỗng sung sướng cười lên; khi nhìn thấy mây đen đầy trời ta biết được trời sắp mưa;
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
KHOA HỌC VỀ CƠ THỂ NGƯỜI - Phần 10 KHOA HỌC VỀ CƠ THỂ NGƯỜI123. Vì sao từ trên cao nhìn xuống, ta cảm thấy hồi hộp và tay chân yếu đi?Khi xem người biểu diễn tiếp xúc với điện, ta liền tránh ra. Khi trong lòng nghĩ đếnnhững chuyện vui trước đây, ta bỗng sung sướng cười lên; khi nhìn thấy mây đen đầy trờita biết được trời sắp mưa; khi nhìn thấy dấu chân trên mặt đất ta biết rằng có người đã điqua... Tất cả những điều này đều được hình thành trên cơ sở phản xạ có điều kiện.Từ trên cao nhìn xuống, tim hồi hộp, chân run cũng là do nguyên lý đó. Khi nhìn từ trêncao xuống, ta sẽ đồng thời liên tưởng đến kinh nghiệm trong quá khứ bị ngã, do đó hiểuđược hậu quả nguy hiểm của việc ngã từ trên cao xuống. Vì vậy, tim sẽ đập liên hồi, chântay mềm nhũn ra. Những phản xạ tâm lý này của con người chịu ảnh hưởng mạnh mẽ củamôi trường và tính năng động chủ quan. Nếu ta để cho một người mù đứng trên đỉnh nhàlầu cao mười tầng mà không báo cho anh ta bi ết trước thì chưa chắc người đó đã có cảmgiác run sợ. Khi đứng trên đỉnh núi cao, nhìn ra phương xa ta có cảm giác thoải mái,nhưng khi đứng trên một vách tường dựng đứng, nhìn xuống vực sâu thì ta sẽ trở nên sợhãi. Người mới học nhảy dù tuy rất lo sợ nhưng khi đã khắc phục được tâm lý hoangmang đó thì sẽ bình tĩnh nhảy vào trong không trung, không sợ gì cả.124. Vì sao phải đề phòng bệnh béo phì từ bé?Cùng với mức sống được nâng cao, tỷ lệ bệnh béo phì có xu hướng tăng lên rõ rệt. Béophì không những ảnh hưởng đến thể hình mà còn dễ phát sinh nhiều loại bệnh như tiểuđường, cao huyết áp, bệnh động mạch vành, máu nhiều mỡ, sỏi mật và thống phong... Dođó, việc giảm béo cho cơ thể ngày càng được nhiều người coi trọng. Vì trẻ em béo dễ bịphát triển thành người lớn béo nên các nhà khoa học kêu gọi đề phòng bệnh béo phì từbé.Ở trẻ em béo phì, lớp mỡ dưới da có trọng lượng vượt quá 20% so với những trẻ em cùngtuổi, có cùng chiều cao. Mỡ thừa được tích trữ dưới hai phương thức: một là số lượng tếbào mỡ tăng lên; hai là lượng mỡ trong tế bào mỡ tăng cao. Trẻ em phát phì phần nhiềulà do số tế bào mỡ tăng lên, đó là dạng béo sau này rất khó giảm. Biện pháp giảm béo chỉcó thể giúp các tế bào mỡ nhỏ đi nhưng không thể giảm số tế bào mỡ. Vì vậy, đề phòngbéo từ bé là điều vô cùng quan trọng.Việc đề phòng trẻ em phát phì nên bắt đầu từ lúc sơ sinh. Trẻ em sau khi sinh ra nên búsữa mẹ hoàn toàn trong 4-5 tháng đầu, không nuôi bằng thức ăn đặc hoặc có menamilase. Nếu trong gia đình có người bị bệnh phát phì hoặc khi trọng lượng trẻ em vượtquá phạm vi bình thường, nên cẩn thận hết sức để sớm có phương pháp thức ăn uống hợplý. Thức ăn phải ít chất đường, ít mỡ, bảo đảm anbumin. Ăn nhiều rau xanh, hoa quả, hạnchế thức ăn ngọt. Phải tham gia rèn luyện thể dục và các hoạt động ngoài trời.125. Vì sao giảm béo khó đến thế?Cùng với mức sống không ngừng được nâng cao, thân thể mọi người ngày càng béo hơn.Rất nhiều người bị giày vò vì béo quá, tìm muôn phương ngàn kế để cho thân thể đượcthanh mảnh hơn. Do đó, giảm béo không những trở thành đầu đề câu chuyện được nhiềungười quan tâm mà còn cuốn hút cả sự chú ý của các nhà khoa học. Qua đủ kiểu thựcnghiệm, các nhà khoa học đã đưa ra nhiều lý luận và biện pháp nhằm giảm béo, nhưngđáng tiếc là hiệu quả đều chưa mấy khả quan. Vì sao giảm béo lại khó khăn đến thế?Để giảm béo có hiệu quả, trước hết, phải tìm hiểu nguyên nhân khiến cho cơ thể béo.Cách giải thích thông thường nhất là nhiệt lượng đưa vào cơ thể nhiều quá, làm cho cơthể không ngừng tích lũy mỡ, gây béo phì.Việc ăn ít, ăn kiêng đã rất nhanh trở thành phương pháp giảm béo thịnh hành nhất. Nhiềungười để đạt được mục đích giảm béo đã nhịn đói, nhịn khát, khống chế ăn uống, hằngngày chỉ ăn không quá 3700 Jun. Nhưng hậu quả của nó khá tai hại. Một số người mắcphải chứng chán ăn, thân thể trở nên yếu đuối vô cùng.Các nhà khoa học ở Đại học Alapama cho rằng: Tổng nhiệt lượng do thức ăn cung cấpbao nhiêu không quan trọng mà điều cốt yếu là phải ăn những thực phẩm có khối lượnglớn nhưng nhiệt năng thấp. Như vậy thì cho dù ăn nhiều cũng không hề gì. Những thứcăn dưới đây được coi là tương đối lý tưởng: rau xanh không chứa bột (đậu xanh, rausống, cà rốt, dưa chuột, rau thơm), hoa quả tươi và những thực phẩm được nấu chín chưaqua tinh chế (khoai lang, ngô, đậu). Tuy nhiên, phương pháp này cũng có nhược điểm.Khi bạn cho rằng ăn kiêng đã thành công, đạt được mục đích giảm béo như đã định, nếuthay đổi thức ăn thì thể trọng rất nhanh trở về như cũ, thậm chí còn béo hơn trước.Về sau, tiến sĩ Japosther Laifuli (Mỹ) đã đưa ra một cách nhìn nhận mới. Ông cho rằngcơ thể vốn có bản năng tự nhiên để đề kháng tăng trọng lượng. Vì vậy, cho dù ăn nhiềuhay ít, thân thể đều duy trì trọng lượng trong một phạm vi nhất định. Phương pháp giảmbéo an toàn và tin cậy nhất là hằng ngày phải vận động thích đáng. Ông nói: Vận độngcó thể giúp tiêu hóa năng lượng trong thức ăn. Ví dụ, nếu mỗi ngày đi bộ hoặc chạy chậ ...