Danh mục

Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 23, 24

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 133.10 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hôm đó, Lưu Bang đang ăn trưa. Trương Lương có việc xin gặp thấy Hán Vương vẫn chưa ăn xong, vội tránh đi. Lưu Bang nhìn thấy liền gọi anh ta lại: "Tử Phòng đến rất đúng lúc mau đến đây cùng ta thương lượng một việc". Trương Lương bước lên phía trước, Lưu Bang hỏi anh ta: "Gần đây có người hiến kế xin ta phân phong cho hậu duệ của 6 nước thời Chiến quốc để kiềm chế quân Sở. Ngài xem kế này có dùng được không?" Trương Lương nghe xong, không cho là như vậy,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 23, 24 Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 23 Phân Rõ Ngọn Nguồn, Biết Được Lời Nói Thật Hôm đó, Lưu Bang đang ăn trưa. Trương Lương có việc xin gặp thấyHán Vương vẫn chưa ăn xong, vội tránh đi. Lưu Bang nhìn thấy liền gọi anhta lại: Tử Phòng đến rất đúng lúc mau đến đây cùng ta thương lượng mộtviệc. Trương Lương bước lên phía trước, Lưu Bang hỏi anh ta: Gần đây cóngười hiến kế xin ta phân phong cho hậu duệ của 6 nước thời Chiến quốc đểkiềm chế quân Sở. Ngài xem kế này có dùng được không? Trương Lương nghe xong, không cho là như vậy, nên tâu lên rằng:Người nào dâng cho Đại vương một chủ ý tồi như vậy? Làm như thế, sựnghiệp của Đại Vương sẽ giống như kiếm củi ba năm thiêu một giờ ! LưuBang buông bát đũa, đem những lời Lệ Thực Kỳ nói một năm một mười kểlại cho Trương Lương. Lệ Thực Kỳ là một nho sinh. Ông ta rất ủng hộ sự nghiệp phản Tầncủa Lưu Bang. Lúc Lệ Thực nhiệt tình đến đầu quân Hán Vương, Lưu Bangnói Lệ Thực Kỳ không giống nho sinh. Lệ Sinh cao giọng nói liền mộtmạch: Ta là tên nát rượu ở Cao Dương. Lưu Bang lúc này mới cho ông tavào. Khi Lệ Sinh đến, Hán Vương đang rửa chân. Thấy thái độ đối xử lạnhnhạt của Lưu Bang, ông ta liền nói: Túc hạ quả thật muốn đánh đuổi quânTần bạo ngược, tại sao lại lãnh đạm với người già? Nếu không có người hiếnkế cho ông, ông sẽ chống lại nhà Tần như thế nào?” Những lời nói của LệSinh làm Lưu Bang giật mình, vội vàng đứng dậy, tiếp đãi ông ta nhưthượng khách. Từ đó về sau, Lệ Sinh đã đưa ra nhiều chủ ý hay cho HánVương. Lần này, vì lương thực trong thành Huỳnh Dương ở kho Ngao bịHạng Vũ chiếm mất nên Lệ Sinh lại đến hiến kế. Ông ta nói: Hạng Vũkhuynh quốc đến đây, nhuệ khí đang hăng, không thể nghênh đánh trựcdiện. Chỉ có phân phong chư hầu, kiềm chế quân Sở mới có thể hòa hoãn.Thế là ông ta trích dẫn kinh điển, giáng đạo lý phân phong của nhà Hạ, nhàThương, nhà Chu. Lưu Bang không hiểu lịch sử, nghe xong cảm thấy có lýliền sai người khắc ấn giám, chuẩn bị để Lệ Sinh lên đường làm việc này. Trương Lương sau khi nghe được, thận trọng phân tích lợi hại choHán Vương: Thương, Chu thảo phạt Hạ Kiệt, Ân Trụ, nhưng vẫn phongcho hậu duệ của họ là chư hầu, là để có thể khống chế nó, nó lấy điều kiệntiên quyết là khống chế. Hiện nay Đại Vương có thể khống chế Hạng Vũkhông? Võ Vương sau khi trốn vào địa giới Ân Thương vẫn vỗ về nhữngngười già trung thành với nhà Ân Thương, phân phát lương thực để cứu đóivà thể hiện không muốn đánh nhau bằng vũ lực, cất vũ khí vào kho, thả ngựavề núi Nam. Tất cả những việc làm này đánh dấu chiến tranh sắp đi đến kếtthúc. Điều này có thể thích hợp với tình hình hiện nay của Đại Vươngkhông? Hiện nay những người chiến đấu vì đại vương không được một tấcđất phong mà con cháu của sáu nước kia không hề có công trạng gì lại đượcphân phong, sau này Đại Vương dựa vào ai để giành thiên hạ? Nếu lựclượng của Sở Bá Vương không mạnh thì cũng đã là chuyện đáng để nói cònnếu lực lượng của ông ta rất mạnh, vương mới của sáu nước ắt sẽ quy thuậnHạng Vũ, đến lúc đó Đại Vương sẽ thao túng họ như thế nào? Tất cả nhữngđiều này chẳng phải chứng minh sự nghiệp của Đại Vương sẽ giống nhưkiếm củi ba năm thiêu một giờ sao?”. Từng câu từng câu của Trương Lương đều có lý, kiến giải có căn cứnhất định khiến cho Lưu Bang giận đến nỗi cơm trong mồm rơi ra hết, quátlớn lên rằng: Tên nho sinh không hiểu biết này, suýt nữa đại nghiệp của tađã bị hủy hoại trong tay ông ta. May mà Tử Phòng chỉ rõ cho ta, nếu khôngsai phạm lần này thật là lớn. Sau đó ra lệnh hủy ấn giám, vứt bỏ ý nghĩphân phong cho chư hầu sáu nước. Ý kiến, kiến nghị của người khác, không nghe thì không đúng. Giốngnhư Hạng Vũ, bảo thủ cố chấp, không chịu lắng nghe các ý kiến khác nhau,cuối cùng chỉ có kết cục là cô gia quả nhân. Nhưng cũng không thể mùquáng nghe theo lời người khác, phải tìm hiểu ngọn nguồn, phân tích cặn kẽxem nó có đúng là có thể thực hiện không, nếu không cũng sẽ gặp thất bại.Đạo lý này, trong chiến tranh quân sự thời xưa và trong thương trường hiệnnay đều giống nhau. Năm 1984, máy tính điện tử bỏ túi các nhãn hiệu của nhiều quốc giachuyển khẩu ở Hồng Kông ồ ạt xâm nhập vào thị trường Trung Quốc đạilục. Tất cả các công ty kinh doanh sản phẩm này đều lời to khiến mọi ngườingưỡng mộ. Ở thành phố nọ có một công ty điện tử cấp tỉnh cũng nóng lòng muốnthử. Đúng lúc đó, có một khách hàng cung cấp cho công ty một thông tin, cómột thương nhân người Hồng Kông cần bán gấp lô hàng máy tính hiệu 838.Lãnh đạo của công ty đã bị hấp dẫn bởi vụ làm ăn lớn này, nhất trí đồng ýmua nó. Tổng giám đốc còn tích cực hơn, quyết định do đích thân ông ta điHồng Kông thương lượng. Đây là vụ làm ăn lớn, trị giá 300 vạn nhân dân tệ.Vì thế công ty phải vay gấp 200 vạn. Với vụ làm ăn lớn như vậy, liệu có rủiro hay không cũng có người nghĩ đến. Phó giám đốc công ty nhắc nhở tổnggiám đốc: Nếu làm được vụ buôn bán này, chỉ tiêu lợi nhuận của công ty cóthể hoàn thành trước kế hoạch. Đây tất nhiên là một việc tốt. Nhưng nếu làmkhông được thì đối với công ty mà nói đó là một tổn thất lớn. Chúng ta đềukhông hiểu gì về lai lịch ngọn nguồn của vị thương nhân Hồng Kông nênkhông thể tùy tiện hành sự, nếu không sẽ lỗ nặng. Nhưng tổng giám đốckhông hề chú ý đến những lời anh ta nói, vội vàng bay đến Hồng Kông đểcâu con cá lớn trong suy nghĩ của ông ta. Ai biết được, người mà tổng giám đốc gặp là một tên gian thương xảoquyệt. Khi anh ta biết vị tổng giám đốc này đã mắc câu, trong lòng rất vuimừng. Đầu tiên anh ta để tổng giám đốc cùng các nhân viên đi cùng đi chơikhắp nơi, nhân lúc du ngoạn vui vẻ, vị thương nhân này tung tin nói rằngkhông ít khách hàng ở đại lục đến Hồng Kông đàm phán vụ làm ăn này, vừakéo tổng giám đốc đi kiểm hàng, vừa bàn bạc giá cả. Một nhân viên đi ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: