Thông tin tài liệu:
anh nghĩ về những ngày mưa gió em đi trên con đường đầy xác lá mắt nhạt nhòa nước và đôi môi em tái lạnh đôi môi đã trao anh hàng ngàn nụ cháy nồnganh nghĩ về những ngày mưa gió em ngang qua dòng sông trắng mờ giấc mơ thời con gái vỡ theo từng hạt mưa không biết vui buồnem biết không? những ngày đông sắp đến ngọn gió bắc tê lạnh ba miền mặc kệ anh chỉ sợ những buổi chiều em ngang qua cầu gió đông bắc làm buốt đau từng khớp xương yếu gầy em...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghĩ về những ngày mưa gióLÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gióanh nghĩ về những ngày mưa gióem đi trên con đường đầy xác lámắt nhạt nhòa n ướcvà đôi môi em tái lạnhđôi môi đã trao anh hàng ngàn nụ cháy nồnganh nghĩ về những ngày mưa gióem ngang qua dòng sông trắng mờgiấc mơ th ời con gáivỡ theo từng hạt mưakhông biết vui buồnem biết không?những ngày đông sắp đếnngọn gió bắc tê lạnh ba miềnmặc kệanh chỉ sợ những buổi chiều em ngang qua cầugió đông b ắc làm buốt đau từng khớp xương yếu gầyem ơinhiều khi anh phải saycho tan m ềm những ý tưởngcho quên đi những ươn hèn vây bủamặc cho hơi men chèo lái con thuyền anh về phía tử ngụcnơi triệu linh hồn đang trú đônganh nghĩ về những ngày mưa giótừng bước chân nớt vỡ mặt đườngtừng khúc xương chuyển động yếu ớtgương m ặt bé thơ, gương mặt cụ già,gương m ặt ngư ời thiếu phụ,…cùng một nỗi niềm ngơ ngáckiếm từng đồng bạc lẻanh nghĩ về những ngày mưa giónhiều vẻ mặt quái ácbước lên, bước xuống trong bộ véc tông trịnh trọngnói và ănnói và uốngnói và chơinói và không làmmặc kệ ...mặc kệ ...anh lại suy nghĩ chuyện bao đồngmà không nghĩ về những ngày mưa gióem qua sôngngọn gió đông bắc thốc vào ruột gan da thịtlàm em buốt lạnhanh mong những ngày mưa gió qua mauem ngang qua con đường nắng ráokhông còn những gương mặt ngơ ngáckhông còn những bộ mặt quái ác.Chỉ là giấc mơCó thể chỉ là giấc mơkhi mặt trời tan chảythành phố như một bàn tay của gã ăn mày tự dolần theo nhịp quay thật chậmkho ản g khắc b ên ngoài thời gianvô h ạncho cuộc tình xuyên vào vĩnh cửunhịp đập th ành phốmơ hồhơi thở của lá ướt đẫm mù sươngnỗi buồn h ình lưỡi háivắt ngang vòm trờiloài dơi đang tự tình về nỗi chếtmột tiếng rơiloang vào bóng tốingọn đồi hoang đi về phía dòng sônglặng nhìngương m ặt của đấtnhững vết nứt hằn sâu trên vòm trờixám đụckhông còn một vì sao sángcó thể chỉ là giấc mơkhi mặt trời tan chảy.