Danh mục

Những đặc điểm chung giữa đàn đá Đông Nam Bộ với đàn đá Nam Tây Nguyên và Nam Trung Bộ

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 636.71 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Những phát hiện khảo cổ học ngày nay đã chứng minh Đông Nam Bộ, Nam Tây Nguyên và Nam Trung Bộ là những vùng đất có lịch sử văn hóa cổ xưa. “Đàn đá” là một sản phẩm văn hóa độc đáo của cư dân thời tiền sử nơi đây. Qua nghiên cứu về không gian phân bố, niên đại, chất liệu, kích thước và kỹ thuật chế tác.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những đặc điểm chung giữa đàn đá Đông Nam Bộ với đàn đá Nam Tây Nguyên và Nam Trung BộTẠP CHÍ KHOA HỌC Xà HỘI số 11 (207) 201597NHỮNG ĐẶC ĐIỂM CHUNG GIỮAĐÀN ĐÁ ĐÔNG NAM BỘ VỚI ĐÀN ĐÁNAM TÂY NGUYÊN VÀ NAM TRUNG BỘLÊ HOÀNG PHONGNhững phát hiện khảo cổ học ngày nay đã chứng minh Đông Nam Bộ, NamTây Nguyên và Nam Trung Bộ là những vùng đất có lịch sử văn hóa cổ xưa.“Đàn đá” là một sản phẩm văn hóa độc đáo của cư dân thời tiền sử nơi đây.Qua nghiên cứu về không gian phân bố, niên đại, chất liệu, kích thước và kỹthuật chế tác@ các nhà khảo cổ học đã xác định được mối quan hệ gần gũicủa đàn đá tiền sử giữa các vùng Đông Nam Bộ, Nam Tây Nguyên và NamTrung Bộ.1. VÀI NÉT VỀ LỊCH SỬ PHÁT HIỆNVÀ NGHIÊN CỨU ĐÀN ĐÁ Ở VIỆTNAMĐàn đá được các dân tộc ở TâyNguyên gọi là goong lu hay goong lú,tức “đá kêu như tiếng cồng”, một loạinhạc cụ thuộc bộ gõ cổ nhất của ViệtNam, đồng thời cũng là một nhạc cụcổ sơ nhất của loài người.Vào năm 1939, Georges de Gironcourt,nhà nghiên cứu âm nhạc địa lý họcngười Pháp, trong chuyến du khảotrên lãnh thổ 3 nước Đông Dương vàVân Nam (Trung Quốc) đã phát hiệnra những dàn đá có tiếng kêu lạ, ônggọi những dàn đá kêu ấy là đàn đá(lithophone) thuộc loại hình dàn nhạcnước (orchestra hydraulique). Đây làlần đầu tiên những dàn đá kêu đượcgọi là đàn đá, và được đưa vào danhLê Hoàng Phong. Thạc sĩ. Trung tâm Khảocổ học, Viện Khoa học xã hội vùng NamBộ.mục các nhạc cụ ở khu vực ĐôngDương (Gironcourt, 1942).Tháng 2/1949, tại làng Ndut LiengKrak, những người M’nong Ga trongkhi làm đường đã đào được nhữngthanh đá kêu có hình dáng lạ.Georges Condominas – nhà dân tộchọc người Pháp đã tìm đến và lấytoàn bộ 11 thanh đá kêu tìm thấy ởđây về Paris. Sau đó, nhà nghiên cứuâm nhạc Hà Lan, André Shaeffner đãđo tần số âm thanh và xác định 10trong số 11 thanh đá kêu mà G.Condominas (1952) sưu tầm được lànhững thành tố của một loại nhạc cụrất cổ, được chế tạo theo một âm giaiổn định – âm giai “thất âm”, là thanhâm chung của nền âm nhạc cổ truyềnở Đông Nam Á. Bộ đàn này thuộcnhiều thế kỷ trước, tương ứng với thờiđại đồ đồng.Sau phát hiện ở làng Ndut Lieng Krak,có hai nơi khác cũng tìm thấy đàn đá,G. Condominas đều gọi chúng là98LÊ HOÀNG PHONG – NHỮNG ĐẶC ĐIỂM CHUNG GIỮA ĐÀN ĐÁz“những đàn đá tiền sử”. Đó là đàn BùĐơ (nay gọi là đàn đá Bảo Lộc) vàđàn Los Angeles (Mỹ) - gồm bảythanh đá, kích cỡ nhỏ hơn bộ đànN’dut Lieng Krak. Bộ đàn đá nàykhông có xuất xứ rõ ràng, chỉ biết nóđược lấy từ đường băng của một sânbay tại Việt Nam vào năm 1958 và lúcbấy giờ gọi là “Đàn đá An Nam”. Bộnày hiện thuộc tài sản của gia đình bàClaire Omar Musser, một người sưutầm đồ cổ ở Los Angeles (Trần QuốcVượng, Lê Trung Vũ, 1970).Sau năm 1975, khảo cổ học miềnNam đã lần lượt phát hiện và nghiêncứu một cách có hệ thống loại hìnhđàn đá. Tại địa bàn Nam Tây Nguyên,hàng loạt các bộ sưu tập đàn đá đượcphát hiện ở Hòa Nam, Liên Đầm, ĐinhLạc và Sơn Điềnz Trên địa bàn ĐôngNam Bộ, tại Bình Đa (Đồng Nai) vàLộc Ninh (Bình Phước) và nhiều ditích khảo cổ học như Gò Me, SuốiLinh, Rạch Lá (Đồng Nai), Cù LaoRùa, Mỹ Lộc (Bình Dương), Gò ÔngKiểng (Bà Rịa - Vũng Tàu) và An Sơn(Long An) đã phát hiện các thanh,đoạn đá ngắn, những di vật đơn lẻgiống đàn và nham thạch làm đàn bêncạnh các công cụ lao động bằng đákhác trong các tầng văn hóa của cácdi tích tiền sử. Trên địa bàn NamTrung Bộ, khảo cổ học đã phát hiệncác bộ đàn đá Khánh Sơn (KhánhHòa), đàn đá Bác Ái (Ninh Thuận) vàcác bộ đàn đá ở Hàm Mỹ, Đakai (BìnhThuận). Chất liệu, loại hình, kiểu dáng,kỹ thuật chế tác, niên đại, và chủ nhâncủa các loãi đàn đá đã phát hiện đềuđã được đề cập đến ít nhiều trong cácbài viết trên các tạp chí chuyên ngành,tạp chí văn hóa nghệ thuật... Trên cơsở những nghiên cứu đó, khảo cổ họcđã chia đàn đá thành hai dòng pháttriển riêng với những đặc trưng vùngmiền khác nhau: đó là Ndut LiengKrak - Bình Đa (truyền thống ĐôngNam Bộ - Nam Tây Nguyên) và KhánhSơn - Bác Ái (truyền thống Nam TrungBộ) (Bùi Chí Hoàng, 2007) (xem Bảnđồ, bìa 3).2. NHỮNG ĐẶC ĐIỂM CHUNG GIỮAĐÀN ĐÁ ĐÔNG NAM BỘ VỚI ĐÀNĐÁ NAM TÂY NGUYÊN VÀ NAMTRUNG BỘ2.1 Đặc điểm chung về địa bàn phânbốMột vấn đề cần đề cập đến là địa bànphân bố của các sưu tập đàn đá. Địahình tự nhiên ở miền Đông Nam Bộ,Nam Tây Nguyên, Nam Trung Bộ(phần tiếp giáp giữa Bình Thuận, NinhThuận và Khánh Hòa với Nam TâyNguyên) là bề mặt nghiêng thoải củacác phức hệ địa tầng xếp nếp thànhcác bậc từ cao nguyên xuống đồngbằng châu thổ có nguồn gốc và tuổihình thành khác nhau (Trần KimThạch, Lê Công Kiệt, 1991). Các khuvực trên được bao phủ bởi các trầmtích tuổi Đệ Tứ Kỷ, bị ảnh hưởng bởicác đợt phun trào dung nham núi lửavà vai trò chi phối của tân kiến tạodiễn ra trong suất Miocene muộn vàĐệ Tứ Kỷ, từ đó đã hình thành nênchất liệu nham thạch của đàn. Có thểchính vì vậy mà đàn đá chỉ xuất hiệnở khu vực Đông Nam Bộ, Nam TâyNguyên và vùng cao Nam Trung Bộ.TẠP CHÍ KHOA HỌC Xà HỘI số ...

Tài liệu được xem nhiều: