Thông tin tài liệu:
A/n: Câu chuyện được viết theo bộ phim Gladiator. Nếu ai đã từng xem rồi thì cho tôi xin cáo lỗi trước về sự vụng dại của tôi. Nếu ai đã từng xem rồi đọc câu chuyện này, mà thấy có bất kỳ vấn đề nào khiến các bạn khó chịu,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những đứa con của Roma Những đứa con của RomaA/n: Câu chuyện được viết theo bộ phim Gladiator. Nếu ai đã từng xem rồi thì chotôi xin cáo lỗi trước về sự vụng dại của tôi.Nếu ai đã từng xem rồi đọc câu chuyện này, mà thấy có bất kỳ vấn đề nào khiếncác bạn khó chịu, thì tôi cũng không biết làm cách nào hơn. Tôi chỉ viết nó ra đểthỏa mãn những cảm xúc của mình.Cốt truyện sẽ không bị thay đổi. Có chăng, chỉ thay đổi một chút về những lờithoại và tình huống. Và nó sẽ không ảnh hưởng gì nhiều đến kết cục.Hãy cứ coi như đây là một lời bình luận cho bộ phim đó.Tôi thực sự thích nó – Gladiator – những anh hùng của Roma…Đề tặng: Tặng em! Chúc em năm mới hạnh phúc, cho dù lời chúc này đã muộn :).Những đứa con của Roma. [Câu chuyện lúc đầu có tên là: Mảnh trời màu tím]“Xin người hãy bảo vệ cho vợ con của con. Con sống trên đời cũng chỉ để ôm họlần cuối”“Ta chỉ muốn họ hãy yêu thương ta, một lần.”“Ta đã nợ anh nhiều. Và ta chỉ biết làm thế để trả ân tình cho anh. Maximus, hãyđi đi!” Maximus…Hoàng đế Marcus đã chọn tôi. Ông đã chọn tôi làm người kế vị chứ không phảicon trai ông – Commodus. Và tôi thực sự không hề trông mong điều ấy.Tôi chỉ là một tướng quân, tôi không có chung dòng máu với người trong hoàngtộc. Tôi có vợ và con ở quê nhà. Con trai tôi đang học cưỡi ngựa và vợ tôi đangchờ tôi trở về. Sau trận chiến với rợ tộc Germania này, tôi sẽ cởi bỏ khiên giáp đểvề bên họ. Tôi sẽ trở thành một nông dân. Một nông dân tài ba.Ngôi nhà của tôi nằm trên một cánh đồng lau bất tận. Khi tôi trở về, tôi sẽ vươn tayra và vuốt ve chúng trong những bước đi. Như nhận lấy những cái ôm khi chúngđón chào tôi trở về. Con trai của tôi, nó đã được gần tám tuổi, và sau này, nó chắcchắn sẽ trở thành một dũng sĩ mạnh mẽ nhất. Rồi tôi sẽ phải tự hào về nó.Tôi vẫn mơ tới cánh cửa ấy, cánh cửa về ngôi nhà của tôi. Khi tôi mở ra, tôi sẽ thấyđược một màu tím nhạt nhuộm lấy cả tâm hồn. Tôi sẽ thấy con đường dài trải rộngtầm mắt. Tôi sẽ thấy người vợ hiền xinh đẹp đang đứng cùng đứa con thơ và mỉmcười với tôi, trước ngôi nhà của tôi. Đó là cả niềm tin và mạng sống mà tôi đãgiành giật trên chiến trường bằng tất mọi giá.Nhưng, Marcus đã chọn tôi. Không điều gì có thể thay đổi được quyết định củaông, ông đã chọn tôi.“Tại sao?” Tôi nói.“Bởi vì ngươi là người xứng đáng nhất cho ngai vàng. Và chỉ ngươi mới có thể lậpnên chế độ cộng hòa cho Roma” Hoàng đế trả lời.“Nhưng Commodus là con trai ngài. Hoàng tử phải là người kế vị.” Tôi nói gầnnhư thét lên.“Maximus” Hoàng đế gọi tên tôi. Theo một cách trìu mến nhất mà tôi được biết.“Commodus là người không có đạo đức. Nó không thể cai trị cả Roma.”“Điều gì đã khiến ngài đặt niềm tin vào tôi?”“Ngươi là người duy nhất không bị quyền lực hủ hóa.” Hoàng đế điềm tĩnh trả lời.Và tôi gần như bị thuyết phục. Tôi biết, Commodus là một người ham quyền lực,hắn sẽ không bao giờ để tôi yên khi Hoàng đế Marcus trao ngai vàng cho tôi. Hắncó tham vọng, và điều đó có thể khiến hắn đạt được tất cả. Nhưng tôi sẽ làm gì?Tôi và Commodus, hai chúng tôi sẽ phải làm gì? Trở thành anh em ư? Không, điềuđó thật nực cười! Chúng tôi mãi mãi sẽ không thể trở nên thân thiết như thế. Ngaytừ khi hắn bị Marcus từ chối cái nắm tay, thì hắn đã nhìn tôi bằng một đôi mắt khácrồi.Chúng tôi trên cả chiến trường và khi đứng cùng một chỗ trong cung điện nguynga và tráng lệ của Roma, đều chỉ có thể là kẻ thù của nhau....Một buổi tối khi tôi đang say ngủ thì Quitus tới nói với tôi rằng Hoàng đế muốngặp tôi. Rất khẩn thiết.Tôi bật dậy và tới phòng của người…Nhưng Commodus đã đến trước tôi một bước. Hắn đứng trước mặt tôi, và hắn đãdùng vẻ mặt đau khổ giả tạo mà nói với tôi rằng:“Hoàng đế đã an nghỉ. Theo cách nhẹ nhàng nhất có thể.”Tôi biết…Commodus đã giết cha của hắn.Con người đầy tham vọng và cô độc ấy đã giết chết Hoàng đế - cha đẻ của mình.Điều ấy khiến tôi căm giận vô cùng.Tại sao họ lại luôn làm đau tôi? Tại sao họ luôn đẩy tôi vào nỗi đau cùng cực nhưthế?Lucila – chị gái của Commodus, con gái của Hoàng đế. Cô ta đã đâm tôi một nhátdao vào tim. Cái đau ấy đã giết chết tôi một lần.Marcus – Hoàng đế. Ông đã đẩy tôi đến rìa vực thẳm chỉ vì Roma. Ông trao ngaivàng cho tôi, và để tôi tự quyết định sinh tử cho mình chỉ bằng một câu nói: “Ta tinngươi!”Còn Commodus, hắn đã giết chết người yêu thương tôi – Marcus. Hắn đã giết đi sựkính trọng duy nhất của tôi. Hắn đã khiến tôi phải đau đớn khi biết mình không thểcứu lấy người.Tất cả bọn họ đều tìm mọi cách để làm tôi đau.Rồi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo với tôi?Tôi chết. Hay…Commodus sẽ chết?...Tôi đã cố chạy, tôi đã cố chạy khỏi những lưỡi gươm rớm đầy máu và tiếng kêugào. Tôi đã cố chạy, tôi đã cố chạy khỏi những mũi tên đang không ngừng lao vềphía tôi. Tôi cứ cố chạy, và Commodus thì chỉ muốn giết tôi, để tôi không còn làmối đe dọa với ngai vàng của hắn. Hắn thực sự muốn ...