Danh mục

Nước Mắt Ngọt...

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 106.27 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Em không biết cách pha cafe cho nó chạy từng giọt như anh từng bày em pha, nhưng em biết cách chắt chiu từng hạt hạnh phúc như cafe nhỏ giọt anh đã làm. Không như anh, anh pha cafe rất hay. Đợi cafe anh chảy mà nhiều khi em phát cáu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nước Mắt Ngọt... Nước Mắt Ngọt...Em không biết cách pha cafe cho nó chạy từng giọt như anh từng bày em pha,nhưng em biết cách chắt chiu từng hạt hạnh phúc như cafe nhỏ giọt anh đã làm.Không như anh, anh pha cafe rất hay. Đợi cafe anh chảy mà nhiều khi em phát cáu.Tình yêu anh trao cho em cũng vậy long tong, chậm chạp, nhưng rất đậm đà. Chỉđậm đà trong em thôi, em biết chắc thế. Em yêu anh.Vị tình yêu cũng đắng nhưcafe anh pha.Cái thứ cafe ấy đắng một vị đậm đà. Em sợ vị đắng ấy lắm, em luôn nhấm nháp nónhưng em càng nhấm nó càng đắng và chỉ đắng thôi.Như hôm ấy, khi em đang ngồi bông đùa với anh, bên mấy tách cafe.Em lại thửnhấp nháp tách của anh,cafe đen đắng. Em thích tách của em hơn. Nhiều sữa, ngọtngào, đắng nhạt và thơm lừng. Nhưng anh không thích sữa nó ngọt ngào quá.Anh lại sắp sữa nói ra lời ấy. Lúc nào cũng thế,lần này cũng thế. Lời ấy đắng làmlòng em đau. Anh đừng nói cứ cười thôi. Nhưng nụ cười của anh cũng đầy ám chỉ.- Em đẹp lắm...Em đẹp nghĩa là sao?Em xinh hả?Em đẹp thiệt hả?Hay em đẹp trong anh?Hay emđẹp hơn chị ấy? Hay em khác hôm qua? Em xinh hơn hôm qua? Hôm qua anhcũng đã nói câu này rồi. Nó cũ rích nhưng có tác dụng với cái trò hai đứa mìnhđang chơi lắm. Chuyện là đơn giản nhưng họ vẫn thích cứ phức tạp nó. Một lời nóikhông hẳn chỉ là một lời nói.Người ta thật không có chút nuối tiếc khi đang làm những việc có lỗi với ngườimình từng bỏ công tán tỉnh và yêu thương. Họ thấy họ đã có, không cần biết có đủchưa, lắm lúc họ chỉ biết thích là vứt như mớ rau rẻ ngoài hàng chợ. Lắm lúc thấythật nực cười cho những kẻ, ngày rằm ăn chay lễ phật, ngày thường ăn thịt ****bậy. Vậy họ tu chỗ nào, tu được ở mỗi cái bao tử hả? Ừ thì,nói và làm nó xa nhaulắm...Đạo đức và lương tâm họ được dậy dỗ nhưng thật lố họ đâu biết sử dụng. Nóiqua nói lại. KẺ ẤY. Em đã nhận ra , chính là ANH.Anh chậm rãi thích thứ cafe đen ấy. Em nhìn anh nheo nheo, đầy kiêu hãnh nhưbiết được thứ tâm can màu đen đầy ma mãnh và lực hút trong anh. Sao giống thứnước đen anh cầm trên tay quá vậy! Nó thu hút nhiều người, làm người ta say mêtrong sự tỉnh táo, nó chậm chạp cứ đến gần rồi tiếp cận.Em đã bắt đầu thích anh, một cách chậm chạp, em không nhận ra. Đến giờ, em tỉnhtáo và tự biết rằng anh chậm chạp thật có chủ ý. Em đã thích anh ư? Anh có yêuem? Em không dám qua mặt chị ấy anh ạ!!Lòng em luôn rung nhẹ khi anh khen em đẹp.Đôi lúc nó nhói đau khi tất cả cảmxúc chỉ là một nụ cười giã tạo. Nụ cười ấy lại reo rắt nở trên gương mặt em. Anhcứ mãi làm vậy và em cũng mãi nói vậy. Tình cảm này quá mong luân, trò này emchơi hoài cũng chán. Đợi anh nói yêu em mà sao chẳng thấy. Em xem nó là tròchơi nhưng em lại hi vong. Ước mơ nơi em là được anh nói anh yêu em. Chứkhông hẳn là một lời khen với một ý đồ khác. Mọi lời khen như vậy em chỉ xem làthứ điểu giã, cần cười nhếch mép và tránh xa. Đó là ý nghĩ của em, nhưng em luônlại luôn kề cận bên anh. Đó là hành động của em. Em đã nói rồi, nói và làm khácnhau lắm.Hôm ấy....Em cười giã tạo rồi nhếch mép mà hỏi thành thật :-Anh khen em đẹp ý gì?Có lẽ thằng đàn ông khác sẽ úp mở chả rõ ràng,nhưng anh lại rất rõ ràng.- Em biết rồi còn hỏi..Rõ ràng qua chứ lị. Em đưa mặt sát má anh. Rất thì thầm:- Em có thể ở bên anh,có thể hôn anh, có thể ngủ với anh, có thể yêu anh. Nhưngem không thích có chị ấy rồi mà anh vẫn tìm đến em, vờn em như mèo vờn chuột.Ước mơ của em tí tẹo thôi. Nó nhỏ lắm, được anh yêu vì anh đã làm em yêu anhmà.Nhưng đó là lần trước em ước. Lần này em ước khác cơ. Em ước được anh yêu vàđược anh quan tâm. Em đâu có quá tham lam đâu. Đã yêu thì phải được quan tâmchứ!!Có hai thứ ấy lòng em mới thật sự an tâm khi có anh. Thà là không có gì cònhơn đau khổ vì có không trọn vẹn.Chiều nào anh cũng ngồi bên em, bên mấy tách cafe, trong gian phòng nhỏ, trênchiếc bàn nhỏ của em. Chỉ nói ngần ấy lời, chẳng tán tỉnh gì hết, rồi bỏ về bên cạnhchị ấy. Em hiểu nhưng em không thích mình tự hạ gục con tim mình khi mà đốiphương thậm chí chưa bắn mũi tên nào.Em thầm lặng và anh thầm lặng.Đôi lúc emcũng khóc cho sự ngu ngốc ấy.Đôi lúc em tự tin có thể cuỗng mất anh từ tay chịấy,em là đứa con gái thông minh mà nhưng em không thể thực hiện bởi đơn giảnlắm. Em sợ anh lại đến bên một em gái khác và chậm chạp bên em ấy, rồi đến bênem ấy. Người ta bảoGian sơn dễ đổi bản tính khó giời mà.***Sinh nhật chị ấy. Em được chị ấy réo rắt gọi đến.Em đến, chẳng có ai chỉ ba chúng mình.ĐỐI MẶT.Tất nhiên chị ấy đâu có biết về em,về chuyện chúng ta có....Mặt em trơ trẽn y hệtanh. Mặt anh trơ trẽn y hệt em. Nhận ra hôm nay anh uống Bạc Hà. Sao anh haythích những thứ đắng cay ấy thế?!.Em sờ lên mặt thấy nóng bừng, nếu đang ởngoài ánh sáng chắc nó đang đỏ gắt, em còn biết ngượng cơ đấy à??Hừm,xem anh quan tâm chị ấy kìa. Con người anh bây giờ thuộc về chị ấy mà.Em ghen tị đấy. Sao em uống sữa mà miệng em đắng nghét, lòng em cay xé vìghen tị.Thế mà mặt em thanh thản đến thế này,dễ thương thật anh nhỉ?!Bắt gặp anh nhìn trộm em mấy lần.Bắt gặp rồi nhé.Anh lại khen em xinh ngay lúc chị ấy đi khuất.Uh,em xinh chứ sao,ngay lúc này,lúc em điên tiết nhất em cũng xinh mà. Rồi empha trò cười đùa, chị ấy cũng cười đùa. Em là thế lòng đang điên mà mặt cứ hồnnhiên. Em tự đẩy mình vô hoàn cảnh này, lại làm mình hòa nhập vô cái không khíhỗn tạp với biết bao cảm xúc.Em cũng cười nói như bao kẻ xung quanh chúng ta nhưng dây thần kinh **** củaem vẫn luôn hoạt động dữ dội. Hôm nay nó **** bậy kinh khủng, tất nhiên trongthầm lặng **** bằng mắt anh ạ. À,có lúc cũng **** thành tiếng nữa nhưng khekhẻ thôi,cho hả hê lòng dạ.Thế thôi nhé em sẽ không nhấp nháp cafe hay sữa cùng anh nữa.Thế thôi nhé anh không nên gặp em nữa.Thế thôi nhé anh cứ yêu chị ấy đi rồi thích thì cứ lăng nhăng tránh xa em ra làđược.Thế thôi nhé mình chấm dứt.Nhưng một hôm anh lôi em vô một xó,chúng mình lại ngồi nhấp nháp cafe sau baongày em cố tình từ chối. Rồi lại lôi em về nhà làm em chẳng biết đến h ...

Tài liệu được xem nhiều: