Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 88

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 160.40 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trương Khuê thủ thành trông mãi không thấy quân Triều Ca tiếp viện, bỗng có quân thám mã về báo: - Thiên Tử vừa phong Viên Hồng làm Nguyên soái, dẫn hai mươi vạn binh đón chư hầu tại Mạnh Tân, không thấy tiếp cứu huyện Dẫn Trì. Trương Khuê nghe báo thất kinh, nói: - Không cứu viện Dẫn Trì thì ta làm sao giữ thành nổi? Còn đồn binh tại Mạnh Tân đón chư hầu làm gì? Nếu Tử Nha lấy được thành này rồi, hiệp binh với bốn trăm chư hầu thì dù có thiên binh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 88 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 88 Tử Nha độ binh vượt Huỳnh Hà Trương Khuê thủ thành trông mãi không thấy quân Triều Ca tiếp viện,bỗng có quân thám mã về báo: - Thiên Tử vừa phong Viên Hồng làm Nguyên soái, dẫn hai mươi vạnbinh đón chư hầu tại Mạnh Tân, không thấy tiếp cứu huyện Dẫn Trì. Trương Khuê nghe báo thất kinh, nói: - Không cứu viện Dẫn Trì thì ta làm sao giữ thành nổi? Còn đồn binhtại Mạnh Tân đón chư hầu làm gì? Nếu Tử Nha lấy được thành này rồi, hiệpbinh với bốn trăm chư hầu thì dù có thiên binh ngàn tướng đón ở Mạnh Tâncũng chẳng ích gì cả. Cao Lan Anh nói: - Nhắm lại vợ chồng ta thủ thành này cũng đủ, nay có Viên Hồng đónchư hầu tại Mạnh Tân, chư hầu không dám đánh bọc hậu, chúng ta cứ bếthành, chờ cho Viên Hồng đuổi chư hầu xong, chúng ta sẽ khai thành giaochiến, thì ấy thế địch bị phân hóa thì không đáng sợ. Trương Khuê tuy làm theo ý vợ mình, nhưng lòng buồn bã, không hyvọng một thành công nào. Bấy giờ Tử Nha thấy phá không được thành Dẫn Trì mà hao binh tổntướng quá nhiều, ngày đêm tính mãi không ra kế. Bỗng có quân vào báo: - Ngoài dinh có một đạo đồng xin vào ra mắt. Tử Nha truyền mời vào. Ðạo đồng vào làm lễ rồi thưa: - Tôi là học trò Cù Lưu Tôn. Bởi sư huynh tôi bị Trương Khuê đóngiết tại gành Mãnh thú, thầy tôi không cứu, sợ lỗi số trời, nên sai đệ tử đemthơ này dâng cho sư thúc. Nói rồi dâng thơ. Tử Nha xem rõ thấy có một lá bùa và mấy lời dặn làm kế bắt TrươngKhuê. Tử Nha tạ ơn, cho đạo đồng về núi, rồi trao bùa và thiệp cho Na Tracứ theo đó mà làm. Tử Nha lại kêu Dương Nhậm, Dương Tiễn, Vi Hộ đến phân phối côngtác và dặn cứ làm y theo kế. Hôm sau, vào cuối giờ Ngọ, Tử Nha đem binh phá thành, làm rộnTrương Khuê một chặp rồi thâu binh về. Hôm sau nữa, Tử Nha tâu với Võ Vương: - Xin Chúa công đi với tôi xem địa thế lấy thành. Võ Vương tánh chơn chất, bảo sao hay vậy. Võ Vương lên ngựa, Tử Nha cỡi Tứ Bất Tướng đồng đi dạo một vòngkhắp thành và chỉ chỗ này chỗ kia nói với Võ Vương: - Phía này binh mỏng, dùng đại pháo bắn vào thì lấy được thành. Trương Khuê ở trên thành, đi tuần các cửa, bỗng có quân báo: - Tử Nha đi với một người mặc áo bào, vòng quanh thành chỉ chỏ. Trương Khuê liền lên mặt thành thấy Tử Nha đi với Võ Vương, đangquan sát địa thế, chỉ chỏ lăng xăng, Trương Khuê nghĩ thầm: - Tử Nha thấy ta thủ thành không ra trận nên khi dễ ta đến trước thànhvua tôi đàm đạo như vậy. Nghĩ rồi vào trong bàn với vợ. Cao Lan Anh nói: - Ðó là chúng nó lập kế dụ địch, tướng quân chớ nóng nảy. Trương Khuê nói: - Ðể ta ra thành bắt Võ Vương và Khương Thượng, phu nhân cố gắnggiữ thành cũng đủ. Nói rồi cầm thương lên ngựa dẫn quân ra. Cao Lan Anh không yên lòng, nên lên trên mặt thành ngó chừng theo. Trương Khuê giục ngựa ra ngoài nói lớn: - Cơ Phát và Khương Thượng! Hôm nay chúng bây chắc chết. Khương Tử Nha làm bộ kinh hãi chạy trước, Võ Vương thất sắc giụcngựa theo sau. Trong dinh Châu không thấy tướng nào ra tiếp, Trương Khuêthấy vậy giục ngựa đuổi nà tới, Tử Nha giục Tứ Bất Tướng chạy về phía Tây,Võ Vương cũng chạy theo bén gót. Trương Khuê đuổi được vài mươi dặm, bỗng nghe quân ó vang tai,trống khua dậy đất, nhìn lại thấy binh Châu chia nhau bốn phía hãm thành. Trương Khuê biết mình mắc mưu điệu hổ ly sơn, ngước mặt lên trờithan: - Bởi ta không nghe lời vợ, nên mới lầm mưu chúng. Than rồi quày ngựa lại, không đuổi theo nữa, cố trở về cứu thành. Bấy giờ Cao Lan Anh đang ngóng theo chồng mình đề phòng nguyhiểm, bỗng thấy một tiếng pháo nổ rất lớn, bốn phía thành quân Châu bủavây đông nghẹt. Trước nhất, Na Tra đạp xe Phong hỏa bay lên mặt thành, hiện ba đầutám tay, Cao Lan Anh liền ra sức cự địch. Nhưng đánh được ít hiệp, Cao Lan Anh cự không lại phải bại tẩu,chạy xuống thành, Na Tra đuổi theo bén gót. Còn Lôi Chấn Tử lúc ấy bay lên mặt thành giết quân sĩ vô số, lại mởbét các cửa, cho quân Châu ùa vào. Cao Lan Anh thấy tình thế rối loạn, thành Dẫn Trì sắp mất khôngphương giải cứu, còn Na Tra cứ đuổi theo mãi, không biết làm sao, túngphải hốt một nắm kim phép vãi lên để giết Na Tra trước, chẳng ngờ trongcơn hoảng hốt, không kịp lấy kim phép, bị Na Tra quăng Càn khôn quyệnlên, đánh trúng đầu nhào xuống đất. Na Tra lướt tới đâm bồi một giáo chết tươi. Binh Thương thấy chủ tướng tử trận đều bó tay đầu hàng hết. Na Tra giao cho Lôi Chấn Tử thủ thành, còn mình chạy theo tiếp cứuvới Tử Nha. Nhắc lại, Trương Khuê lúc nghe pháo nổ, ngoảnh đầu lại thấy binhChâu vây phủ thành trì, biết mình mắc kế, toan quay về cứu. Tử Nha gọi lớn: - Trương Khuê, ngươi đã bị mất thành sao chẳng chịu hàng đầu chotoàn tánh mạng? Trương Khuê không thèm nói, cứ giục ngựa chạy riết về thành, vừađến nửa đường thì gặp Na Tra. Na Tra đón lại mắng: - Nghịch tặc, chưa chịu trói còn đợi chừng nào? Trương Khuê nổi xung hỗn chiến. Ðánh chừng ba hiệp, Na Tra quăng nơm phép chụp Trương Khuê,Trương Khuê nhào xuống ngựa độn thổ trốn đi, Na Tra thấy Trương Khuêdùng phép địa hành, chạnh nhớ đến Thổ Hành Tôn lòng buồn khôn xiết. Kế đó Na Tra đến rước Võ Vương và Tử Nha vào thành. Võ Vương truyền đem thủ cấp các tướng Châu chôn cất tử tế. Còn Trương Khuê đi dưới đất chạy ra ngã Huỳnh Hà, vì biết thànhDẫn Trì đã mất, có trở lại cũng chẳng ích gì, chẳng ngờ Tử Nha đã saiDương Nhậm và Vi Hộ đón sẳn. Dương Nhậm đứng bên trên, trông thấyTrương Khuê đi dưới đất, liền chỉ tay nói với Vi Hộ: - Kia kìa, Trương Khuê đang chạy ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: