Thông tin tài liệu:
Quân Xiêm đánh bại quân Tây Sơn năm 1783Quan hệ giữa hai nước Thái Lan và Việt Nam trong lịch sử không có lúc nào mật thiết như thời chúa Nguyễn Phúc Ánh. Sự kiện được các Biên niên sử Thái Lan và chính sử Việt Nam, bộ Đại Nam thực lục ghi chép khá tỉ mỉ. Nhưng có một sự kiện mà chính sử nhà Nguyễn không nói đến: đó là chuyện Phráya Nakhon Sạvẳn tướng Xiêm La năm 1783 đã được lệnh vua Xiêm mang quân sang đánh Tây Sơn giúp Chúa Nguyễn Phúc Ánh đánh thắng Tây...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quân Xiêm đánh bại quân Tây Sơn năm 1783 Quân Xiêm đánh bại quân Tây Sơn năm 1783 Quan hệ giữa hai nước Thái Lan và Việt Nam trong lịch sử không có lúc nàomật thiết như thời chúa Nguyễn Phúc Ánh. Sự kiện được các Biên niên sử TháiLan và chính sử Việt Nam, bộ Đại Nam thực lục ghi chép khá tỉ mỉ. Nhưng có mộtsự kiện mà chính sử nhà Nguyễn không nói đến: đó là chuyện Phráya NakhonSạvẳn tướng Xiêm La năm 1783 đã được lệnh vua Xiêm mang quân sang đánhTây Sơn giúp Chúa Nguyễn Phúc Ánh đánh thắng Tây Sơn chiếm được chiếnthuyền, tù binh và vũ khí nhưng đã giao trả lại cho Tây Sơn, làm cho vua Xiêmgiận phải gọi về bắt xử tử hình và bâu đầu tất cả 12 tướng lĩnh. Sự kiện này xảy ranăm 1783 trước trận Rạch Gầm - Xoài Mút một năm. Khi đọc lại bộ Đại Nam thực lục và so sánh, đối chiếu với Biên niên sử XiêmLa thì nhận thấy rằng chính sử Việt Nam ghi năm chúa Nguyễn Phúc Ánh quaXiêm là năm 1784 sau năm trong Biên niên sử Xiêm La 2 năm (Biên niên sử XiêmLa ghi 1782) và đã bỏ qua không khi chép việc vua Xiêm cho quân đi đánh giúpchuyến thứ nhất năm 1783 do Phráya Nokhon Sạvẳn chỉ huy. Quân Xiêm mang300 chiến thuyền và hai vạn quân qua Gia Định và bị Nguyễn Huệ đánh tan ởRạch Gầm theo Biên niên sử Xiêm là chuyến thứ hai năm 1784. Đại Nam thực lục (bản dịch) tập 2, trang 54 ghi: …Tháng 3 (năm Giáp Thìn, năm thứ 5 (1784) Lê Cảnh Hưng năm thứ 45,Thanh Càn Long năm thứ 49) Vua đến thành Vọng các…”. …“Mùa hạ tháng 6 Vua từ nước Xiêm đem quân về Gia Định. Vua Xiêm saicháu là Chiêu Tăng và Chiêu Sương đem 2 vạn thuỷ quân và 300 chiến thuyền đểgiúp…”. Điểm đáng hoài nghi là Đại Nam thực lục ghi rằng Nguyễn Phúc Ánh qua Xiêmtháng 3 năm 1784, đến tháng 6 đã mang quân Xiêm trở về thì có lẽ quá nhanh nếuta nghĩ đến thời gian thương thuyết và chuẩn bị mọi mặt. Trái lại, Biên niên sử Xiêm La ghi rằng Chúa Nguyễn Phúc Ánh qua Xiêm năm1782, năm sau tức năm 1783 Vua Xiêm ra lệnh cho Phráya Nakhon Sạvẳn mangquân qua đánh Tây Sơn giúp Nguyễn Phúc Ánh lấy lại Sài Gòn và năm sau nữa1784 lại một lần nữa cho thêm hai vạn quân và 300 chiến thuyền cùng đi với chúaNguyễn Ánh trở về, nhưng bị Nguyễn Huệ đánh tan ở Rạch Gầm - Xoài Mút. Tưliệu của Biên niên xử Xiêm nghe chừng đáng tin hơn. Hoàng tử Krôm Phráya Đămrông Ratxanúpháp trong quyển Biên niên sử triềuRắttanacôxỉn, Vua thứ hai, in năm 1762 tập 1 trang 66 đã khẳng định: “Từ lúc Ông Txiêng Xử qua cầu viện thì Hoàng thượng Phrá Phút thá Yót PháChụlalôốk đã ra lệnh cho quân đội Xiêm và quân đội Chân Lạp đi đánh Sài Gòngiúp Ông Txiêng xử một lần hồi năm Mão, can thứ 5 tức năm 2326 Phật lịch (năm1783 dương lịch - người dịch) và một lần nữa vào năm Thìn, can thứ 6 tức năm2327 Phật lịch (năm 1784 dương lịch - người dịch). Nguyên nhân sự không thànhcông cả hai lần là vì Băng Cốc đang có chiến tranh với Miến Điện không có thểmang cả lực lượng đi đánh nước Yuon được…”. Và ở trang 67 đã nhắc lại rằng: …“Vua ta đã có lòng tốt nuôi nấng (Ông Txiêng Xử) và đã cho quân đội giúp điđánh lấy lại đất nước đến 2 lần nhưng không thành vì Vua ta đang vướng chiếntranh với Diến Điện…”. Cháu Phráya Thiphaconvông trong sách Biên niên sử Hoàng gia triềuRắttanacôxỉn, thời Vua thứ nhất, trang 30, dưới đề mục “Ông Txiêng Xử đến xincầu viện” đã viết: …“Phráya Txônburi đã dẫn Ông Txiêng Xử vào đến Krung thếp vào đầu tháng4 năm Dần, can thứ 4, tiểu nguyên 1144 (1782 dương lịch - người dịch). Lúc vàođến đại kinh đô Krung thếp thì Ông Txiêng Xử được 33 tuổi. Hoàng thượng bèncho Ông Txiêng Xử và gia quyến xây dựng nhà cửa ở phía Nam Làng Tốn XẳmRôông nơi mà về sau Vua ban cho Tổng lãnh sự Bồ Đào Nha…”. Và ở đề mục “Quân đội Phráya Nakhon Sạvẳn đi đánh Sài Gòn” trang 43 đãviết: “Trong năm Mão, can thứ 5, tiểu nguyên 1145 ấy (năm 1783 dương lịch - ngườidịch) Hoàng thượng đã có thiện ý sai Phráya Nakhon Sạvẳn mang quân đi xứCampuchia bắt lính Cao Mên thêm vào rồi mang đi đánh Yuon lấy thành Sài Gònlại cho Ông Txiêng Xử người đã vào nhờ sự che chở của Hoàng thượng. PhráyaNakhon Sạvẳn vào lạy từ giã Vua rồi mang quân đi nước Campuchia theo lệnhVua. Khi đến nước Campuchia thì bắt lính người Campuchia thêm vào quân độirồi mang thuỷ quân xuống nước Yuon. Phía Ông Tịnh V ương chậu mường SàiGòn báo tin lên là quân đội Xiêm lấn biên thuỳ vào, rồi sai thuỷ quân và đình thầnthành Sài Gòn đi giữ thành Sađéc, đã chiến đấu rất mãnh liệt. Phraya Nakhon cótài đánh trận và có sức, đã đánh nhau với Yuon nhiều trận, bắt được chiến thuyền,tù binh kể cả vũ khí, đại bác cả to lẫn nhỏ khá nhiều, rồi giao trả lại cho quân độiYuon. Phráya Vixítnarông và nhiều tướng sĩ khác thấy rằng Phráya Nakhon Sạvẳnlàm sai có ý phiến loạn muốn theo phe quân thù nên đã gửi cáo trạng vào BăngCốc để tâu Vua và Hoàng đế rõ. Hoàng thượng biết tin rất giận, cho đình thầnmang biểu gọi Phráya Nakhon Sạvẳn trở về Băng Cốc lập tức, và sai các đại thầnkiểm tra xét xử, được sự thật như báo ...