Thông tin tài liệu:
Biển Nha Trang xanh màu ngọc bích Sóng chơi trò đuổi bắt không thôi Trời thẫm xanh gió thổi mây trôi Dừa trên bờ làm duyên chải tóc Tụi trẻ con nô đùa trên cát Mép nước kia đông nghịt những người Bãi biển lao xao đầy ắp tiến cười Anh vẫn thấy sao mình đơn lẻ Ðêm về biển ru như lời mẹ Câu ca dao ấm giấc ngủ con Bầu trời sao lấp lánh chập chờn Anh càng thấy nhớ em da diết? Biển và trời Nha trang thật đẹp Sao chúng mình không thể bên nhau?Sáu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sao không thể Sao không thể - Phạm ÐạoBiển Nha Trang xanh màu ngọc bíchSóng chơi trò đuổi bắt không thôiTrời thẫm xanh gió thổi mây trôiDừa trên bờ làm duyên chải tócTụi trẻ con nô đùa trên cátMép nước kia đông nghịt những ngườiBãi biển lao xao đầy ắp tiến cườiAnh vẫn thấy sao mình đơn lẻÐêm về biển ru như lời mẹCâu ca dao ấm giấc ngủ conBầu trời sao lấp lánh chập chờnAnh càng thấy nhớ em da diết?Biển và trời Nha trang thật đẹpSao chúng mình không thể bên nhau?Sáu - tám ngày xa - Đỗ Thanh VânVắng em sỏi đá lên trờiCon diều thuở ấy hết thời, xuống sânNói lời nói chẳng quen thânEm về nhớ nhé đôi lần ghé thăm...Lá dâu giận dỗi nong tằmGiận cho đủ một trăm năm mới lànhEm đâu thèm giận dỗi anhChỉ là lỡ bước chòng chành thuyền hoaMảnh trăng rớt, ướt câu caCây sào vắt áo la đà bên sôngEm đi anh cất rượu lòngSỏi đá dưới đáy cũng mong về trờiSau cơn bão - Ngân Vịnhsau cơn bãobước chân em vềcon phố khôngày gió lặnganh gập lưng vào thu dọnmãnh vườn đổ gãy cỏ câycó emđêm bớt dàisáng bớt xachiều bớt thẳmchia bát canh rau ngổ đắngniềm vui xì xụp bữa cơmbiển xanh trong mắt emcho anh bắt gặptrời nắng vàng hổ pháchcon chuồn chuồn nghệ bay ngangSầu khúc - Nguyên TrườngAnh ngồi đây đếm thời gian dài lắmNgỡ như là lá rụng suốt mùa thuParis đã một lần anh tìm đếnCũng là lần anh muốn quay mặt điEm cứ mộng cho đời anh quần quậtBao tháng ngày cứ lãng đãng như mâyKhông có mặt trời nhín chút vào tayAnh bỗng thấy đời sao rất lạ !Anh nhận lấy một chút tình xa lạThổi vào từ một dạo bước ngang quaLục-Xâm đã chôn vùi bao chiếc láVương trên tay những rét mướt nhẹ vàoThôi thì đã vào đời làm kẻ lạkhông như ngày mắt mẹ để bờ vaiAnh không gầy cho nắng rớt bờ vaiAnh không nhẹ để hồn trôi lãng đãng....................................... Cũng là lần mà chân mãi du hoang !Sẻ nâu - Mạc ViNhững con sẻ nâu rồi cũng bay điBỏ lại mái ngói buồn cũ kĩRêu phong phủ đầy lên tiếng hót hôm quaVà những cơn mưa bất chợt nhạt nhòaTa cố dang tay mà không thể níu giữNhững con sẻ nâu đã bay rồi, rất xaĐôi khi về giữa mưaThoáng ẩn hiện hanh hao ngày nắng cũSẻ nâu chấp chới đôi cánh màu hiền hậuMắt tròn đen lấp lánh mắt em cười…Giọt mưa ngập ngừng lăn trên khung kínhXóa từng vệt dài kí ức chơi vơiVẫn còn lại gì sau những cơn mưaCòn một ta đang giấu mình khắc khoảiAnh nhìn em giữ biếc khoảng trờiĐôi khi thấy mình ẩm ướt rong rêuNhư mái ngói nằm chơ vơ im lặngĐợi bầy chim một sớm trở về…Em có về theo cánh sẻ nâu?