Danh mục

SAY ĐI EM

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 56.75 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khúc nhạc hồng êm ái Điệu kèn biếc quay cuồng Một trời phấn hương Đôi người gió sương Đầu xanh lận đận, cùng xót thương càng nhớ thương Hoa xưa tươi, trăng xưa ngọt, gối xưa kề, tình nay sao héo Hồn ngả lâu rồi nhưng chân còn dẻo, Lòng trót nghiêng mà bước vẫn du dương, Lòng nghiêng tràn hết yêu đương Bước chân còn nhịp. Nghê thường lẳng lơ.Ánh đèn tha thướt Lưng mềm, não nuột dáng tơ Hàng chân lả lướt Đê mê hồn gửi cánh tay hờ. Âm ba gờn gợn nhỏ, Ánh sáng phai...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SAY ĐI EM SAY ĐI EM - Vũ Hoàng ChươngKhúc nhạc hồng êm áiĐiệu kèn biếc quay cuồngMột trời phấn hươngĐôi người gió sươngĐầu xanh lận đận, cùng xót thương càng nhớ thươngHoa xưa tươi, trăng xưa ngọt, gối xưa kề, tình nay sao héoHồn ngả lâu rồi nhưng chân còn dẻo,Lòng trót nghiêng mà bước vẫn du dương,Lòng nghiêng tràn hết yêu đươngBước chân còn nhịp. Nghê thường lẳng lơ.Ánh đèn tha thướtLưng mềm, não nuột dáng tơHàng chân lả lướtĐê mê hồn gửi cánh tay hờ.Âm ba gờn gợn nhỏ,Ánh sáng phai phai dầnBốn tường gương điên đảo bóng giai nhânLui đôi vai, tiến đôi chân,Riết đôi tay, ngả đôi thân,Sàn gỗ trơn chập chờn như biển gióKhông biết nữa màu xanh hay sắc đỏ,Hãy thêm say, còn đó rượu chờ ta !Cổ chưa khô, đầu chưa nặng, mắt chưa hoaTay mềm mại, bước còn chưa chuếnh choáng.Chưa cuối xứ Mê Ly, chưa cùng trời Phóng Đãng.Còn chưa say, hồn khát vẫn thèm men.Say đi em! Say đi em!Say cho lơi lả ánh đènCho cung bực ngả nghiêng, điên rồ xác thịt.Rượu, rượu nữa, và quên, quên hết!Ta quá say rồiSắc ngả màu trôiGian phòng không đứng vữngCó ai ghì hư ảnh sát kề môi.Chân rã rờiQuay cuồng chi được nữaGối mỏi gần rơiTrong men cháy, giác quan vừa bén lửaSay không còn biết chi đờiNhưng em ơi,Đất trời nghiêng ngửaMà trước mắt thành Sầu chưa sụp đổ;Đất trời nghiêng ngửaThành Sầu không sụp đổ, em ơi!Miền Trung - Hoàng Trần CươngBao giờ em về thămQuê hương anh một thời ngút lửaMiền Trung mỏng và sắc như cật nứaChuốt ruột mình thành giải lụa Sông LamMiền TrungTấm lưng trần đen sạmNhững đốt sống Trường Sơn lởm chởm giăng mànThoáng bóng giặc núi bửa báng súngNhững đứa con văng mình như mảnh đạnThương mẹ một mình trời sinh đá mồ côiMiền TrungBao đời núi bể kề đôiÔi! Biển Đông - giọt nước mắt của muôn ngàn thế hệNóng hổi như vừa lăn xuốngTheo những tượng đá cụt đầu của Trường Sơn uy nghiêmMiền TrungCâu ví dặm nằm nghiêngTrên nắng và dưới cátĐến câu hát cũng hai lần sàng lạiSao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh nămMiền TrungBao giờ em về thămMảnh đất nghèo mùng tơi không kịp rớtLúa con gái mà gầy còm úa đỏChỉ gió bão là tốt tươi như cỏKhông ai giao mà trắng mặt ngườiMiền TrungEo đất này thắt đáy lưng ongCho tình người đọng mậtEm gắng vềĐừng để mẹ già mong.

Tài liệu được xem nhiều: