Danh mục

sự tích cây nhân sâm( bài thi nhập học)

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 46.50 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày xưa, xưa, xưa.Ở tại một nước nọ có một cậu bé rất thông minh và ham học. Lần đầu, cậu học ở nhà. ông bố dạy cậu được nửa năm thì hết chữ. Cậu đi học ông đồ dạy ở làng bên. Được một năm thì ông đồ cũng hết sách. Mọi người đồn rằng ở vùng tít trên xa, có một ông thầy sách đầy ba gian. Và không phải ai cũng được ông nhận cho vào học.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
sự tích cây nhân sâm( bài thi nhập học) Bài thi nhập học (Hay là sự tích cây Nhân Sâm) Chuyện hoa chuyện quả - Phạm HổNgày xưa, xưa, xưa.Ở tại một nước nọ có một cậu bé rất thông minhvà ham học. Lần đầu, cậu học ở nhà. ông bố dạy cậu được nửa nămthì hết chữ. Cậu đi học ông đồ dạy ở làng bên. Được một năm thì ôngđồ cũng hết sách. Mọi người đồn rằng ở vùng tít trên xa, có một ôngthầy sách đầy ba gian. Và không phải ai cũng được ông nhận cho vàohọc. Cậu bé liền xin phép cha mẹ lên đó. Cậu đi đã mấy ngày đường màhỏi ai, ai cũng bảo: Hãy còn xa!. Nghe nói đã có nhiều người chỉ điđến nửa đường là đuối sức và nản chí quay về.Đến ngày thứ mười, ngôi nhà của ông thầy mới hiện ra trước mặt.Nhà ở gần một ngôi chùa khá lớn. Cậu bé lên tiếng. Chẳng một aithưa. Nhìn qua các chắn song cửa, quả là sách để chật ba gian. Cậu béngồi ở ngoài hiên, chờ người để hỏi. Chờ từ trưa cho đến xế chiều.Mệt quá, cậu bé nằm xuống ngủ thiếp, quên cả chuyện đem gói cơmnắm từ lúc sáng ra ăn. Hương hoa ngâu, hoa đại bay sang, thơm phảngphất. Tiếng khánh gió khua cứ kêu lanh canh lanh canh. Cậu bé giậtmình mở mắt thì thấy một cụ già cao dong dỏng, vẻ mặt lành nhưmặt Phật đang cúi xuống định đánh thức cậu bé dậy.-Cháu đến đây lúc nào? Đến để làm gì?-Thưa cụ, cháu đến từ trưa và đến để xin cụ nhận cho vào học.ông cụ dắt tay cậu bé, đưa vào trong phòng của mình. Sau khi hỏichuyện cặn kẽ, ông cụ liền vui vẻ bảo cậu bé:-Nhiều người đã đến đây tìm ta. Ta cũng đang muốn chọn người đểmở lớp.-Thưa cụ, xin cụ hãy rủ lòng thương, nhận cho con được vào học...-Ta trọng sự công bằng. Vì vậy với ai ta cũng đưa một bài thi. Cứmang về nhà ngẫm nghĩ cho kỹ rồi trở lên đây trả lời cho ta hay. Conthấy được chứ?-Thưa cụ, con xin làm theo đúng lời cụ dạy ạ!-Nhưng con cứ ở lại đây vài ngày, nghỉ ngơi cho lại sức rồi hãy trởvề...Cậu bé liền cám ơn ông cụ và lui vào phòng trong.ăncơm xong, cậunằm im mở mắt, nghe ngóng xem ông cụ ở phòng ngoài đang làm gì.Đêm yên tĩnh đến kỳ lạ. Nếu không có con chim gì đó lúc lúc lại kêulên, cậu bé sẽ có cảm giác như gian nhà đang trôi nổi trên lưng chừngtrời và trên đời này chỉ có ông cụ cùng cậu với mùi hương hoa ngâu,hoa đại, với tiếng khánh cứ kêu lanh canh, lanh canh như đang to nhỏvới nhau điều gì. ông cụ ở phòng ngoài vẫn thức ngồi đọc sách bêncạnh ngọn đèn dầu đến quá khuya mới đi nằm. Sáng ra, cậu bé dậyđịnh đi nấu nước pha trà cho ông cụ thì thấy ông cụ đã uống xong vàđang chuẩn bị đi đâu.-Ta đi vào rừng hái thuốc cho bà con, xẩm chiều mới về. ở nhà con cứnấu cơm mà ăn. Gạo có sẵn trong cái hũ kia. Còn rau quả, con tìm háiở ngoài vườn.Cậu bé ở lại với ông cụ hai hôm. Đến ngày thứ hai, ông cụ gọi cậu bélên và hỏi:-Con định sáng mai về phải không?-Thưa cụ vâng S!Cậu bé rất nóng lòng muốn biết đề bài thi ông cụ sắp ra cho mình.ông cụ liền đứng dậy, đến bên cái kệ con có để mấy tập sách mỏng,rút ra hai tờ giấy trắng rồi gấp đôi lại thành bốn tờ nhỏ. Cụ lấy bút,chấm vào nghiên mực rồi hoa bút vẽ rất nhanh. ở tờ đầu, cụ vẽ mộtđôi đũa. ở tờ hai, một cái nhà. ở tờ ba, một vườn rau có cả mấy quảmướp treo lủng lẳng nhìn rất vui. Tờ cuối cùng, cụ vẽ một cây nếnđang cháy. Vẽ xong, cụ đưa cho cậu bé rồi bảo:-ở đây ta không viết ra mà vẫn có chữ. Vậy thì có mấy chữ và là chữgì? Đấy bài thi của ta ra chỉ có thế thôi! ông cụ lại dặn tiếp:-Con phải tự mình tìm ra câu trả lời, và ta chỉ muốn con trả lời ta mộtlần thôi! Con nhớ chứ?-Thưa cụ, con nhớ ạ.Cậu bé mang bốn cái tranh vẽ trở về phòng, xem đi, xem lại. Đôiđũa... Cái nhà... Vườn rau... Cây nến... Bốn cái này có liên quan gì vớinhau không? Bốn cái tên ấy kết lại có thành câu và thành ý nghĩa gìkhông? Trật tự những thứ ấy có thể đảo lên, đảo xuống được chứ? ởphòng ngoài, ông cụ lại vẫn ngồi im đọc sách đến tận khuya rồi mớiđi nằm. Sáng hôm sau, cậu bé chào ông cụ trở về làng:-Thưa cụ, khi nào tìm được lời đáp, con xin phép được lên đây ngayvới cụ!-Con càng lên sớm, trả lời đúng, ta càng vui!Trên đường về, cậu bé đã nghĩ ra hàng trăm câu trả lời, nhưng chẳngcâu nào vừa ý. Cậu rất hiểu là ông cụ không thể nào ra những câu hỏiquá dễ. Nhưng câu trả lời nào đúng nhất thì cậu nghĩ là mình chưa tìmra. Cậu lại nhớ đến cái điều ông cụ đã dặn: chỉ được trả lời một lần.Nghĩa là nếu trả lời sai thì xem như hỏng hết.Đến ngày thứ mười, sắp bước chân vào cổng nhà, cậu bé bỗng kêulên:-ại! Không khéo ta đã tìm ra được câu trả lời rồi! Nhưng liệu đã đúngthật chưa?Thấy con trở về, cha mẹ cậu mừng rỡ hỏi han đủ mọi thứ chuyện.Cậu bé vừa trả lời cha mẹ, vừa nghĩ đến cách giải đáp mình vừa tìmra. Sáng hôm sau, trước sự ngạc nhiên của cả nhà, cậu bé xin phép chamẹ được trở lên ngay với ông cụ.Đường lên mười ngày lần này cậu bé đi chỉ mất có năm. Chính cậucũng hết sức lạ lùng. Vì vậy khi gặp lại ông cụ, cậu liền hỏi ngay vềchuyện ấy. ông cụ khẽ gật đầu và đáp:-Cũng con đường ấy, nhưng thuộ ...

Tài liệu được xem nhiều: