Danh mục

Tây Sơn phò Lê diệt Trịnh 3

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 119.13 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tây Sơn phò Lê diệt Trịnh 3Ðến Nghệ An, Vua Thái Ðức để Nguyễn Duệ ở lại giữ Nghệ An và cắt Võ Văn Nhậm đóng ở Ðông Hải để trông chừng mặt Bắc. Liền đó thì Nguyễn Hữu Chỉnh theo kịp. Vua Thái Ðức cho Chỉnh ở lại giúp Nguyễn Duệ, Nguyễn Huỳnh Ðức cũng xin ở lại Nghệ An[55]. Nguyễn Duệ là người tâm phúc của Vua Thái Ðức. Theo phò nhà vua lúc nào và người ở đâu, không rõ. Còn Nguyễn Huỳnh Ðức là tướng nhà Nguyễn bị Tây Sơn bắt trong trận thủy chiến ở...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tây Sơn phò Lê diệt Trịnh 3 Tây Sơn phò Lê diệt Trịnh 3Ðến Nghệ An, Vua Thái Ðức để Nguyễn Duệ ở lại giữ Nghệ An và cắt Võ VănNhậm đóng ở Ðông Hải để trông chừng mặt Bắc. Liền đó thì Nguyễn Hữu Chỉnhtheo kịp. Vua Thái Ðức cho Chỉnh ở lại giúp Nguyễn Duệ, Nguyễn Huỳnh Ðứccũng xin ở lại Nghệ An[55].Nguyễn Duệ là người tâm phúc của Vua Thái Ðức. Theo phò nhà vua lúc nào vàngười ở đâu, không rõ.Còn Nguyễn Huỳnh Ðức là tướng nhà Nguyễn bị Tây Sơn bắt trong trận thủychiến ở Gia Ðịnh năm Quý Mão (1783).Quân giải Nguyễn Huỳnh Ðức về đại bản doanh, Nguyễn Huệ trông thấy tướngmạo khôi ngô kỳ vỹ, lòng sanh ái mộ, bèn tự tay cởi trói cho Nguyễn Huỳnh Ðứcvà ôn tồn khuyến dụ. Huỳnh Ðức đứng chống nạnh, trừng mắt, mắng rằng:- Tôi trung không thờ hai chúa. Nay rủi bị bắt thì tôi chỉ đợi chết chớ không baogiờ đầu hàng.Các tướng phẫn nộ, xin đem chém đi, Nguyễn Huệ cười:- Thái độ của Nguyễn Huỳnh Ðức có gì là quái. Ðó là bản sắc của người anh hùngvà lòng trung nghĩa của kẻ trượng phu. Trước cái chết mà không khuất đó là trungcan nghĩa đảm, đó là chánh khí đường hoàng. Há chẳng khiến chư tướng khâmphục sao?Chư tướng ngấm ngầm bất bình nhưng không dám thân biện. Nguyễn Huệ truyềnđem Huỳnh Ðức để ở sau bản doanh và sai Ngô Văn Sở đến thuyết phục. Nhưngsuốt ba ngày không có kết quả. Nguyễn Huệ có ý buồn.Nguyễn Huệ có người ái cơ tên Trần Mỹ Tuyết, người có sắc lại có tài vănchương, Nguyễn Huệ rất yêu quý và thường đem theo trong quân. Thấy chồngbuồn, Mỹ Tuyết xin đến gặp Huỳnh Ðức một lần xem sao.Khi Mỹ Tuyết đến thì Huỳnh Ðức đã tuyệt thực ba ngày đêm, một mình ngồinhắm mắt trước ngọn đèn hiu hắt. Bỗng nghe tiếng động, Ðức liền mở mắt nhìn,Mỹ Tuyết ung dung tự giới thiệu:- Tôi là thuyết khách của Long Nhương tướng quân.Huỳnh Ðức nhắm mắt lại, ngồi lặng thinh.Mỹ Tuyết nói tiếp:- Từ xưa có câu: Thiên cổ gian nan duy bất tử. Nhưng người trượng phu đươnglâm nạn, thì sống chẳng dễ gì mà chết cũng rất khó. Kìa người sanh trong trời đấtchỉ quý ở điểm là hoàn thành được trách nhiệm bản thân. Trách nhiệm chưa liễu,có thể gọi là bậc hoàn nhân chăng? Tức như Văn Tín Quốc chịu nhẫn nhục trongba năm, đến lúc biết rằng nhà Ðại Tống đã tuyệt vọng rồi, mới khẳng khái chịuchết ở Ðông Thị. Và Hán Thọ Ðình Hầu, sau khi thất thủ Hạ Bì, vì nghĩ đến LưuHoàng Thúc lưu lạc tha phương, mà đành phải giao ước ba điều cùng Tào MạnhÐức. Nhân chí nghĩa tâm, nghìn thu truyền làm mỹ đàm. Tướng quân đọc sử,không từng biết đến sự tích ấy hay sao?Huỳnh Ðức hét:- Ta biết rõ lắm, đừng có nhiều lời.Mỹ Tuyết thản nhiên nói tiếp:- Nay Nguyễn chúa thất bại phải chịu cảnh lưu ly, chính đương cần kẻ bầy tôitương trợ. Thế mà tướng quân lại đi cầu cái chết! Chết rồi, trách nhiệm cũng tiêuư?Huỳnh Ðức dịu giọng:- Ta chết vì thế bức.Mỹ Tuyết nói:- Lúc này là lúc trục lộc Trung Nguyên. Nhưng chỉ có Long Nhương và NguyễnVương là đối thủ. Thiên cơ huyền ảo. Cuộc đối lũy còn đương ở thế giằng co chưacó thể biết chắc chắn được bề đắc thất. Vì tướng quân, tôi xin đưa ra một kế là hãytạm giữ thân hữu dụng để xem thời chọn thủ. Ðến lúc khứ lưu lưỡng tiện, thì tùy ýsở cầu. Long Nhương tướng quân là người mục thông thiên cổ, khổ nghễ đươngthể. Thế mà đối với tướng quân lại không giết. Rõ là vì thiên hạ mà thương tiếcanh hùng. Thấy vậy nên tôi mới tới đây. Chớ như tướng quân cũng thuộc hàngkiến ong, thì tôi đâu phải nhọc đến miệng lưỡi.Nguyễn Huỳnh Ðức ngồi cúi đầu trầm ngâm.Trần Mỹ Tuyết cáo biệt về phục mệnh.Nguyễn Huệ cho Ngô Văn Sở đến ủy dụ, hứa sau này hễ lập được chiến công thìkhứ lưu tùy ý.Nguyễn Huỳnh Ðức theo lời Mỹ Tuyết.Nguyễn Huệ về Quy Nhơn đem HuỳnhÐức theo.Ra Thuận Hóa, ra Thăng Long, Nguyễn Huệ vẫn đem Huỳnh Ðức theo bêntrướng.Và những trận đánh Thăng Long cũng như những trận đánh Thuận Hóa, HuỳnhÐức lập được nhiều công.Nhớ đến lời hứa năm xưa, đến Nghệ An, Nguyễn Huệ bảo Huỳnh Ðức chọnđường lưu khứ. Huỳnh Ðức xin ở lại giúp Nguyễn Duệ trấn Nghệ An, NguyễnHuệ chấp nhận.Dẹp yên chúa Trịnh ở Thăng Long, đánh đuổi chúa Nguyễn ra khỏi Gia Ðịnh. VuaThái Ðức phong cho Nguyễn Huệ làm Bắc Bình Vương thống trị đất Thuận Hóatừ Hải Vân Sơn đến Hoành Sơn, phong cho Nguyễn Lữ là Ðông Ðịnh Vương quảnlý đất Gia Ðịnh từ Bình Thuận đến Hà Tiên. Còn mình thì xưng Trung ƯơngHoàng Ðế chăm lo phần đất từ Quảng Nam đến Bình Thuận.Quan văn tướng võ có công cùng nhà Tây Sơn đều được tặng thưởng, và đều đượcVua Thái Ðức phân phối cho Bắc Nam, tùy nhu cầu công vụ mà cũng tùy sởnguyện cá nhân.Cành tuy chia nhưng cội chẳng chẽ, Bắc Nam luôn luôn liên lạc mật thiết vớinhau. Và nhà Tây Sơn cùng nh à Lê phần bên nào lo bên nấy, không xâm phạmcũng không dòm ngó nội bộ của nhau.Nhân dân an cư lạc nghiệp và mong hưởng thái bình được lâu dài.--------------[52] Từ khi họ Trịnh cầm quyền, thì bên nhà vua gọi là Triều Ðình bên phủ chúagọi là Phủ Li ...

Tài liệu được xem nhiều: