Thông tin tài liệu:
Sách cũAnh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ: Sách mới cho nên phải đắt tiền Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: Hôm nay xuất bản lần đầu tiên Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: Anh còn tái bản nhiều lần nữa Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: Em để cho anh giữ bản quyền.Vài năm sau... Cô vợ đọc: Sách đã cũ rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanhKhông còn đọc kỹ như trước nữa Ðể...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THƠ THẨN - Sách cũ Sách cũAnh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:Sách mới cho nên phải đắt tiềnChị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:Hôm nay xuất bản lần đầu tiênAnh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:Anh còn tái bản nhiều lần nữaChị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:Em để cho anh giữ bản quyền.Vài năm sau...Cô vợ đọc:Sách đã cũ rồi phải không anhSao nay em thấy anh đọc nhanhKhông còn đọc kỹ như trước nữaÐể sách mơ thêm giấc mộng lànhAnh chồng ngâm nga:Sách mới người ta thấy phát thèmSách mình cũ rích, chữ lem nhemGáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốcÐọc tới đọc lui, truyện cũ mèmCô vợ thanh minh:Sách cũ nhưng mà truyện nó hayÐọc hoài vẫn thấy được... bay bayÐọc xong kiểu này, rồi kiểu khácNếu mà khám phá sẽ thấy hay..Anh chồng lầu bầu:Ðọc tới đọc lui mấy năm rồiCái bìa sao giống giấy gói xôiNội dung từng chữ thuộc như cháoNhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi...Cha hàng xóm lẩm nhẩm:Sách cũ nhưng mà tui chưa xemNhìn hắn đọc miết.. thấy cũng thèmCũng tính hôm nào qua đọc lénLiệu có trang nào hắn chưa xem?Vay trả, trả vayĐất thì chưa giấy chủ quyềnNhờ ông Địa chính ghi vào mấy câuĐất này là đất thổ cưĐất không tranh chấp ngân hàng giúp choThế là vay trả trả vayQuanh năm cứ phải xuống lên ngân hàngSáng nay đến hẹn lại lênRâu ria cạo sạch để đi ngân hàngBốn ngàn xe buýt tới nơiĐi về hai lượt chết cha tám ngànTới nơi nộp sổ đợi kêuĐến tên được gọi mới vô trả tiềnThế sao đợi mãi đến trưaNgân hàng sắp nghỉ mà chưa kêu mìnhNên đành vào đại hỏi xemMới hay sổ đã lạc trong hộc bànNhặt lên quan khẽ mỉm cườiChú ơi thông cảm chờ sang giờ chiềuQuan cười tươi cứ như hoaCòn mình thì lại xót xa héo xèoGiờ đây đợi đến đầu giờĐến trưa bụng đói lấy gì để ănBởi vì tiền trả ngân hàngVợ nhà tính kỹ đâu chừa cơm trưaThế nên khổ cái thân giàMình mang bạc triệu bụng thì đói meo...