Thư nhà
Số trang: 1
Loại file: pdf
Dung lượng: 63.18 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Hồi anh vượt núi về Tiên Phước Có nhận thư em ở dọc đường Giấy đã nhàu hoen nhiều nước mắt Anh nhìn nhòe nét chữ em run… Em kể: “Anh đi, nhà bị đuổi Ngày sinh em nhớ thấy chiêm bao Ôm con em cũng theo lên núi Đi kiếm anh hoài mới gặp nhau Có khổ nghèo chi em chẳng sợ Cái chi anh dặn cũng vâng lời Nhưng còn anh bảo đừng thương nhớ Đừng khóc vì anh em chịu thôi Đôi lần em cũng nguôi đi được Nhưng mỗi lần nguôi lại giận mình: Anh của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thư nhàchùm thơ Phan Duy NhânThư nhàHồi anh vượt núi về Tiên PhướcCó nh ận thư em ở dọc đườngGiấy đ ã nhàu hoen nhiều nước mắtAnh nhìn nhòe nét ch ữ em run…Em kể:“Anh đi, nhà bị đuổiNgày sinh em nhớ thấy chiêm baoÔm con em cũng theo lên núiĐi kiếm anh hoài m ới gặp nhauCó khổ nghèo chi em ch ẳng sợCái chi anh dặn cũng vâng lờiNhưng còn anh bảo đừng thương nhớĐừng khóc vì anh em ch ịu thôiĐôi lần em cũng nguôi đi đượcNhưng mỗi lần nguôi lại giận mình:Anh của em nằm trên mặt trậnỞ nhà yên ấm hóa em quên…”Rừng cũng rưng rưng màu nắng nhạtNgười thương theo mỗi chữ thư em:“Mơ màng nhớ tiếng tim anh đậpCó bữa bồng con thức suốt đêmAnh ở xa hoài đâu biết đư ợcBữa nay em cũng khá h ơn rồiNghe tin mỗi trận bên mình thắngEm th ấy gần th êm nh ững nỗi vuiAnh đi đường sẽ bao nhiêu dặmEm quyết d ài theo một tấm lòngCon biết bò rồi, gần đứng đ ượcMỗi ngày trông mỗi giống cha hơn”.Lòng bay bay bổng theo em kểLấp lánh trong thư những tự hào:“Anh ạ con cười theo tiếng hátBiết vờn tay đón lá lao xao…Cô chú vẫn thường hay ghé lạiQuà mua cho cháu, nhắc tin anhMấy bác trong tù còn nh ắn dặn:Có chồng kháng chiến, nhớ vui lên”Em ơi, chiều đó dầm chân xuốngDòng nước sông Tranh mát rợi ngườiNh ững nụ hôn thầm trong gió núiGửi về có tới được xa xôi...?Trong anh một bóng cờ bay đỏMột biển yêu thương sóng d ạt dàoVẫn ngọt câu Kiều trong lửa đạnNằm hầm bí mật nhớ th ương nhauAnh qua nhiều lắm làng thiêu rụiKhét khói bom trên xác mẹ giàĐất uất căm hờn người nổi giậnLửa bừng trong m ắt kẻ không cha!Lũ giặc càng thua càng bạo ngượcMáu còn hừng hục núi sông taChúng mình trước mắt còn gian khổCòn nén trong mơ một mái nhà…Em hiểu nhiều rồi anh chỉ dặn:Khổ buồn càng thấm nỗi đau chungAnh tin con gái càng khôn lớnCàng cháy trong tim ngọn lửa hồngAnh ở ngo ài này trong đội ngũTriệu ngư ời vươn tới sức đang tươiQuyết làm cả n ước thơm hoa đỏCho những n ơi con vẹn tiếng cư ời!Trưa này trong khám n ằm nghe biểnNgoài gió mênh mông gợi nhớ nhàEm chắc đang cùng con tập nóiMỗi chiều thắc thỏm nhắc tên chaCon ạ, chưa làm tròn nhiệm vụỞ tù ba cứ thấy băn khoănBên ngoài các bác cùng cô chúCh ắc phải bù thêm những máu xương...Nh ớ bữa về thành nằm bí mậtGan bào ruột xót nhớ thương conMấy lần ba nóng ran trong ngựcĐêm lạnh ngang nhà lặng bước luônThôi thế phải còn mươi trận nữaSẽ về để nắm chặt tay nhauĐể nh ìn đ ăm đắm vào trong m ắtXem có ngời vui những ánh sao…Anh nh ớ điên cuồng yêu dữ dộiXóm làng giữa ngực núi trong timSáng hoài giữa cõi thiêng liêng ấyCó bóng con cười cạnh dáng em.Chia tay với Bet-tô-venThật rồi em nhập vào tôiSáng trong là nhạc bồi hồi là thơ?Không gian trần lắng mái nhàHồn tôi là ngực em là trái timEm còn với nhạc đi lênTôi về chắc Bet-tô-ven ngậm ngùiGần thôi hơn nửa chân trờiXa thương đôi nh ịp tim đời đập theoMười năm vư ợt suối băng đèoThiết tha về phố mang theo trăng rừngEm như một dấu lặng trònNgân trong giao hưởng trong ngần giọt mưa!Tôi về nhưng đ ã về chưaMênh mông hồn nhạc người xưa chẳng về.***Đáy cốc nghiêng trăng cuộn thủy triềuTôi về lưu luyến có về theo?Bánh xe quay ngược mùa xuân đóEm m ắt như thuyền ngại nhổ neo…***Mang trái tim nhau dào d ạt vâyThương tay đâu nối đư ợc hai đờiNgực căng buồm gió anh vươn tớiThổi tự lòng em một hướng thôi?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thư nhàchùm thơ Phan Duy NhânThư nhàHồi anh vượt núi về Tiên PhướcCó nh ận thư em ở dọc đườngGiấy đ ã nhàu hoen nhiều nước mắtAnh nhìn nhòe nét ch ữ em run…Em kể:“Anh đi, nhà bị đuổiNgày sinh em nhớ thấy chiêm baoÔm con em cũng theo lên núiĐi kiếm anh hoài m ới gặp nhauCó khổ nghèo chi em ch ẳng sợCái chi anh dặn cũng vâng lờiNhưng còn anh bảo đừng thương nhớĐừng khóc vì anh em ch ịu thôiĐôi lần em cũng nguôi đi đượcNhưng mỗi lần nguôi lại giận mình:Anh của em nằm trên mặt trậnỞ nhà yên ấm hóa em quên…”Rừng cũng rưng rưng màu nắng nhạtNgười thương theo mỗi chữ thư em:“Mơ màng nhớ tiếng tim anh đậpCó bữa bồng con thức suốt đêmAnh ở xa hoài đâu biết đư ợcBữa nay em cũng khá h ơn rồiNghe tin mỗi trận bên mình thắngEm th ấy gần th êm nh ững nỗi vuiAnh đi đường sẽ bao nhiêu dặmEm quyết d ài theo một tấm lòngCon biết bò rồi, gần đứng đ ượcMỗi ngày trông mỗi giống cha hơn”.Lòng bay bay bổng theo em kểLấp lánh trong thư những tự hào:“Anh ạ con cười theo tiếng hátBiết vờn tay đón lá lao xao…Cô chú vẫn thường hay ghé lạiQuà mua cho cháu, nhắc tin anhMấy bác trong tù còn nh ắn dặn:Có chồng kháng chiến, nhớ vui lên”Em ơi, chiều đó dầm chân xuốngDòng nước sông Tranh mát rợi ngườiNh ững nụ hôn thầm trong gió núiGửi về có tới được xa xôi...?Trong anh một bóng cờ bay đỏMột biển yêu thương sóng d ạt dàoVẫn ngọt câu Kiều trong lửa đạnNằm hầm bí mật nhớ th ương nhauAnh qua nhiều lắm làng thiêu rụiKhét khói bom trên xác mẹ giàĐất uất căm hờn người nổi giậnLửa bừng trong m ắt kẻ không cha!Lũ giặc càng thua càng bạo ngượcMáu còn hừng hục núi sông taChúng mình trước mắt còn gian khổCòn nén trong mơ một mái nhà…Em hiểu nhiều rồi anh chỉ dặn:Khổ buồn càng thấm nỗi đau chungAnh tin con gái càng khôn lớnCàng cháy trong tim ngọn lửa hồngAnh ở ngo ài này trong đội ngũTriệu ngư ời vươn tới sức đang tươiQuyết làm cả n ước thơm hoa đỏCho những n ơi con vẹn tiếng cư ời!Trưa này trong khám n ằm nghe biểnNgoài gió mênh mông gợi nhớ nhàEm chắc đang cùng con tập nóiMỗi chiều thắc thỏm nhắc tên chaCon ạ, chưa làm tròn nhiệm vụỞ tù ba cứ thấy băn khoănBên ngoài các bác cùng cô chúCh ắc phải bù thêm những máu xương...Nh ớ bữa về thành nằm bí mậtGan bào ruột xót nhớ thương conMấy lần ba nóng ran trong ngựcĐêm lạnh ngang nhà lặng bước luônThôi thế phải còn mươi trận nữaSẽ về để nắm chặt tay nhauĐể nh ìn đ ăm đắm vào trong m ắtXem có ngời vui những ánh sao…Anh nh ớ điên cuồng yêu dữ dộiXóm làng giữa ngực núi trong timSáng hoài giữa cõi thiêng liêng ấyCó bóng con cười cạnh dáng em.Chia tay với Bet-tô-venThật rồi em nhập vào tôiSáng trong là nhạc bồi hồi là thơ?Không gian trần lắng mái nhàHồn tôi là ngực em là trái timEm còn với nhạc đi lênTôi về chắc Bet-tô-ven ngậm ngùiGần thôi hơn nửa chân trờiXa thương đôi nh ịp tim đời đập theoMười năm vư ợt suối băng đèoThiết tha về phố mang theo trăng rừngEm như một dấu lặng trònNgân trong giao hưởng trong ngần giọt mưa!Tôi về nhưng đ ã về chưaMênh mông hồn nhạc người xưa chẳng về.***Đáy cốc nghiêng trăng cuộn thủy triềuTôi về lưu luyến có về theo?Bánh xe quay ngược mùa xuân đóEm m ắt như thuyền ngại nhổ neo…***Mang trái tim nhau dào d ạt vâyThương tay đâu nối đư ợc hai đờiNgực căng buồm gió anh vươn tớiThổi tự lòng em một hướng thôi?
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Thư nhà chùm thơ Phan Duy Nhân những bài thơ hay thơ ca hiện đại thơ ca việt namGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 339 8 0 -
3 trang 185 0 0
-
188 trang 72 0 0
-
Đặc điểm hình thức thể loại trong thơ ca Việt Nam
29 trang 47 0 0 -
VỀ TRUYỆN NGẮN THUỐC CỦA LỖ TẤN
7 trang 44 0 0 -
21 trang 36 0 0
-
3 trang 35 0 0
-
5 trang 34 0 0
-
7 trang 28 0 0
-
276 trang 26 0 0