Danh mục

TIÊU DAO – TRUYỀN THUYẾT THÁNH CHIẾN Phần 4

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 83.43 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

TIÊU DAO – TRUYỀN THUYẾT THÁNH CHIẾN Tác giả: Lâm Thiên Vũ Phần 4: Ngũ tộc tinh linh 3- Chủ nhân! Cẩn thận! Tiên Cụ ở trước mặt Trần Phong, vì hắn ngăn lại sự tấn công từ Tế Qua. Hai đôi băng sí có thể biến thành bốn ngọn băng liên (roi băng, xích băng), giống như con nhện cắm xuống mặt đất, còn hắn thì được giữ ở bán không trung, tay, chân và đầu đều đã biến thành thú. Trước khi bị nhốt vào Tuyết Thần Quật, chỉ có đầu là đầu sói, từ đó về sau,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TIÊU DAO – TRUYỀN THUYẾT THÁNH CHIẾN Phần 4 TIÊU DAO – TRUYỀN THUYẾT THÁNH CHIẾN Tác giả: Lâm Thiên Vũ Phần 4: Ngũ tộc tinh linh 3- Chủ nhân! Cẩn thận!Tiên Cụ ở trước mặt Trần Phong, vì hắn ngăn lại sự tấn công từ Tế Qua.Hai đôi băng sí có thể biến thành bốn ngọn băng liên (roi băng, xích băng), giốngnhư con nhện cắm xuống mặt đất, còn hắn thì được giữ ở bán không trung, tay,chân và đầu đều đã biến thành thú. Trước khi bị nhốt vào Tuyết Thần Quật, chỉ cóđầu là đầu sói, từ đó về sau, Tế Qua càng thêm bị phần thú chiếm cứ.- Tế Qua! Không được làm càn! Đây là chủ nhân của chúng ta.Tiên Cụ giơ đao lên, nói với hắn.- Ta xem y thú tính khó thuần.Lạc Anh nói.Tế Qua căn bản như không nghe được những lời họ nói, dáng vẻ hung ác càngthêm đáng sợ, trực tiếp áp sát hơn về phía Trần Phong. Tiên Cụ vẫy cánh thép vềphía trước chặn lại, nhưng bị một ngọn băng liên của Tế Qua đẩy văng ra rất xa.Ám khí trên đôi cánh hồng sắc của Lạc Anh vừa mới định phát xuất, liền bị NgựNô ngăn cản, Ngự Nô nói không được làm Tế Qua bị thương.- Tế Qua! Thú tính trong cơ thể ngươi chưa hoàn toàn xâm thực được, nếu nhưngươi hiện tại dùng lực đối kháng, vẫn còn có thể thức tỉnh Thần tính của Vươngtộc Tinh linh Tuyết tộc sẵn có.Trần Phong nói.- Toàn là lời thừa. Ta đâu chỉ một lần thử qua, nhưng sau mỗi lần thử, thú tínhxâm nhập càng sâu, hiện tại tay chân ta chính là hậu quả của thử nghiệm.Giọng nói của Tế Qua rống lên như dã thú.- Đó là vì ngươi trước sau không cởi bỏ được nỗi oán hận với Thần Vương, do đómỗi lần thử đồng thời đều có thể lún sâu thêm vảo bản tính của thú, khiến cho thútính càng lúc thâm nhập càng sâu.Trần Phong nói tiếp.- Oán hận của ta với Thần Vương không thể biến mất được, vì ông ta đã giết chếtphụ vương, người một dạ trung thành với ông ta, một vị Vua ưu tú nhất của Tinhlinh Tuyết tộc.- Ngươi trách lầm Thần Vương rồi, nếu Thần Vương lúc đó không giết phụ vươngngươi, ông ấy đã biến thành ma. Phụ vương ngươi trọn một đời coi việc tiêu diệtMa tộc làm nhiệm vụ của mình, nếu bản thân biến thành Ma rồi, so với chết cònkhó chịu hơn.Trần Phong nói.- Ta không quan tâm cái đó. Ta chỉ biết, là Thần Vương đã giết cha ta, phụ vươngyêu kính nhất của ta.- Ông ta cam lòng vì Thần Vương mà chết, hi vọng ngươi có thể kế thừa nguyệnvọng chưa hoàn thành của ông, chứ không phải là để cho ngươi mang lòng oánhận rồi không chế không nổi phần thú trong con người mình. Chớ có quên, tỷ tỷngươi vì ngươi mà đã mất đi đôi cánh và thân phận Vương tộc Tinh linh Tuyết tộc.Ngươi hiện tại là Vương tộc Tinh linh duy nhất của Tuyết tộc, nếu ngươi cứ tiếptục cái kiểu này, Vương tộc Tinh linh Tuyết tộc sẽ diệt vong trên chính thân thểcủa ngươi.- Được. Vậy ngươi hãy giúp ta giải khai mối khúc mắc này, nếu ngươi cam lòngchết vì ta, ta nguyện cam lòng cởi bỏ oán hận, để xem ngươi có làm nổi không.- Được. Vậy ngươi hãy giúp ta giải khai mối khúc mắc này, nếu ngươi cam lòngchết vì ta, ta nguyện cam lòng cởi bỏ oán hận, để xem ngươi có làm nổi không.- Được. Ta đáp ứng ngươi.Trần Phong nói rồi bước tới vài bước, khiến người bảo hộ hắn nhường đường,cuối cùng nhìn lướt qua Điệp Vĩ, trong đôi mắt nàng lấp lánh lệ thủy cảm kích.- Mấy người các ngươi, đều chỉ đứng ở vị trí của mình mà nói người khác như thếnào, ra làm sao được thôi. Xem các người làm được gì? Đúng hay sai thực chất làtheo như cách ngươi nghĩ ra. Cởi bỏ oán hận?Tế Qua nói xong, hai ngọn băng liên cuốn lấy Trần Phong rồi đưa về phía cái đầusói của mình.- Nhớ lấy! Ngươi là Vương tộc Tinh linh Tuyết tộc, là thần, không phải là thú.Trần Phong không chút e sợ, rất bình tĩnh nói với hắn.- Ta xé nát ngươi ra trước rồi nói tiếp.Hai ngọn băng liên của Tế Qua dụng lực, Trần Phong cảm giác thân thể chịu cáiđau đến tê liệt, nhưng hắn không hề kêu lên.Một ngọn băng liên của Tế Qua đột nhiên bị đánh văng ra, là Ý Niệm tiễn củaLinh Tường.- Linh Tường! Đừng có cản trở!Trần Phong nói.- Chủ nhân! Bất kể hi sinh của ngài có xứng đáng hay không, hiện tại cũng hoàntoàn không thể hi sinh, vì còn sự việc quan trọng hơn đang đợi ngài lãnh đạochúng tôi làm. Tính ra với Tế Qua thần phục chúng ta, không có ngài lãnh đạo, sứcmạnh của chúng ta là một thể không hoàn chỉnh, vậy ngài hi sinh bây giờ là khôngcó ý nghĩa rồi.Linh Tường nói.- Linh Tường nói đúng. Chúng ta Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc có thể không hoànchỉnh, nhưng tuyệt đối không thể không có ngài.Lạc Anh nói.- Theo truyền thuyết, Vương tộc Tinh linh của Ngũ tộc là Thủ hộ Thánh chiến sĩcủa Thần tộc, còn hiện tại Trần Phong chính là chủ nhân của Vương tộc Tinh linhNgũ tộc, vậy ngài chính là Thủ hộ Thánh chiến thần. Do đó, Vương tộc Tinh linhNgũ tộc một người cũng không được thiếu, thiếu một là không thể hoàn thànhđược phương vị của Thủ hộ Thánh chiến sĩ.Ngự Nô nói.- Thế phải làm sao? Nếu chúng ta không xuất thủ, chủ nhân sẽ bị Tế Qua sát tửmất.Tiên Cụ nói.- Không có ...

Tài liệu được xem nhiều: