Lời tựa Ðịa ngục mà nói, từ xưa đến giờ tranh biện không ngừng, người đời vì mắt không nhìn thấy được nên phủ nhận sự tồn tại của Ðiạ ngục, thật là hoang đường hết sức. Cần phải biết hoàn cảnh nhân sanh tồn tại là giả, thế giới linh hồn vô hình mới là thật, tất cả những vật hữu hình, hữu tướng đều ở trong sự khống chế của vô hình. Cho nên có câu “Diêm Vương đã định canh ba chết, không để cho người quá canh năm”. Trừ những người có tu ra, những gì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
U MINH DU KÝ U MINH DU KÝNAM THIÊN LOAN VỤ VIỆNVIỆN TÔN HOẮC LẠC LINH QUANVƯƠNG THIÊN QUÂNGiáng ngày 27 tháng 3 năm 2004Mùng 07 tháng 02 năm Giáp Thân (nhuần)Thánh thị :Phụng ý chỉ Mẫu nương, đặc biệt giáng giá vì sách “U MINH DU KÝ” viết lời tựaLời tựaÐịa ngục mà nói, từ xưa đến giờ tranh biện không ngừng, người đời vì mắt không nhìnthấy được nên phủ nhận sự tồn tại của Ðiạ ngục, thật là hoang đường hết sức. Cần phảibiết hoàn cảnh nhân sanh tồn tại là giả, thế giới linh hồn vô hình mới là thật, tất cả nhữngvật hữu hình, hữu tướng đều ở trong sự khống chế của vô hình. Cho nên có câu “DiêmVương đã định canh ba chết, không để cho người quá canh năm”. Trừ những người có tura, những gì có hình tướng hình thể của người, việc, vật đều có ngày sẽ hủy hoại đi, chonên ta hy vọng người đời nên mượn những năm còn tại thế mà hành thiện, tu hành, đểmong thoát khỏi cái khổ của lục đạo luân hồi.Sự thiết lập Ðiạ phủ là do Nhân tâm xấu mà hình thành, thế gian có nhiều người không tincó quỷ thần, cứ tưởng tại thế làm việc sai trái, khi chết di 20 năm sau lại làm một hảo hán,thật là quan niệm sai lầm. Nếu như đối với những kẻ ác không có sự trừng phạt thì ai chịuđi làm việc thiện nữa dây ? Cho nên sự trừng phạt nơi Âm phủ đau đớn hơn cả gấp trămngàn lần, mong người đời không nên xem lời nói của ta như là đang diễn tuồng thì thật làmay mắn vậỵÐồng sinh đã có đại nguyện, vốn là đạo đồng tùy thân của Lữ Tiên Tổ chuyển thế, gánhtrọng trách phổ hoá, đây cũng là việc Tam tào Trời người đang mong đợị hy vọng Ðồngsinh càng cố gắng chăm lo việc viết sách, khuyến thế quảng độ kẻ mê, đó là sự may mắncủa chúng sanh. Khi linh của Tế Phật và Ðồng sinh du Ðịa phủ, sẽ đem những gì thấy vànghe được, dùng tay vàng diệu pháp lập tức truyền thực, có thể có công thu độthế. Tacũng mong sách này có thể sớm khai bút, sớm được hoàn thành để độ chúng sanh, đểgiải quyết sự mong chờ của Mẫu nương tựa cung trông đợi, lời giảng làm lời tựa.Nam Thiên Loan Vụ Viện Viện Tôn Hoắc LạcLinh Quang Vương Thiên Quân ghi lời tựa nơi Toàn Chân Ðại Ðạo Linh Tu Viện NamThiên Trực Hạt Toàn Chân Ðường.Thiên vận mùng 07 tháng 02 năm Giáp Thân (nhuần).HỒI THỨ NHẤTTẾ CÔNG HOẠT PHẬTGiáng ngày 03 tháng 04 năm 2004Ngày 14 tháng 02 năm Giáp Thân (nhuần)Thánh thị :Người đời làm ác, cái ác hướng về gan mà sanh, việc gì khủng khiếp, chiêu thuật gạtngười đều sử dụng tận hết. Các đồ đệ không biết hình phạt nặng ở cõi Âm phủ. Ta naycảnh cáo người đời không tồn tâm gian trá, nếu không lúc thói quen ác đầy ắp thì hìnhphạt Ðịa phủ không dung tình đâu.Tế Phật: Ðồ nhi đi du Ðiạ phủ thôi.(Lúc này Tế Phật dùng quạt Phật phất nhẹ một cái, nguyên linh của Ðồng sinh lập tức bịđiều ra).Ðồng sinh: Ha ha! Ân sư ơi! Ðồ nhi nhớ Thầy muốn chết!Tế Phật : Ha ha! Thầy trò ta xa nhau một đoạn thời gian rồi nên khó tránh là con nhớThầy. Thầy thấy con linh khi’ sung túc, linh quang từ trắng chuyển vàng. Ðạo công củacon đã cao hơn rất nhiều. Thật là đáng mừng!Ðồng sinh: Ðây đều là nhờ ơn dậy bảo của Ân sư, nếu không có trợ lực của Thầy, thì dùlà một chút thành tựu nhỏ Ðồ nhi cũng không có được.Tế Phật: Nói hay! Nói hay! Mình có thể vừa đi vừa nói.(Lúc này Tế Phật khẩu niệm chân ngôn, đài sen của Ðồng sinh đã hiện ra).Ðồng sinh: Ái chà! Ân sư ơi! Ðài sen đã to hơn rất nhiều. So với lần đi du Tây Thiên Phậtquốc quả là to hơn, màu sắc thì sáng mạnh và đẹp hơn trước. Vì sao lại như vậy ?Tế Phật: Ðó là nhờ con hành đạo lập nhiều công đức nên ban cho con đó. Con và vợ concó thể vững chí tu đạo không nản lòng, thế Thiên tuyên hóa công đức rất lớn.Ðồng sinh: Ân sư quá khen, đồ nhi thẹn không đáng nhận, đồ nhi là tận một phần sứcmình chứ không dám luận công. Ðúng rồi! Ân sư hôm nay trang đầu sách U MINH DU KÝkhông biết mình sẽ đi đâu đay ?Tế Phật: Dắt con đi Miếu Thành Hoàng.Ðồng sinh: Hay quá! Hay quá! Xem Ân sư muốn ăn gi`? Thịt viên chay, bún gạo, bánhtôm chiên chay, Ðồ nhi sẽ mời Người!Tế Phật: Ðồ nhi hư! Chỉ nghĩ về ăn thôi. Thầy chỉ muốn dắt con đến Miếu Thành Hoàng ởTân Trúc xem cảnh sau khi vãng sanh của người đời mà thôi.Ðồng sinh: A! Bình thường khi con đi Miếu Thành Hoàng con thấy Thành Hoàng gia rấthoà nhã thân thiết, ở nơi đó phù hộ chúng sanh, không biết hôm nay Thầy trò mình sẽthấy cảnh tượng gì đây.(Lúc này đài sen đã hạ xuống quảng trường phiá trước miếu Miếu Thành Hoàng tân Trúc).Tế Phật: Ðồ nhi, địa điểm linh đi du hôm nay đã đến, con theo Thầy đi vào thôi.Ðồng sinh: Tuân mệnh!(Lúc này đã thấy Thành Hoàng Tân Trúc, văn võ phán quan cùng chúng quỷ dịch, đã xếphàng ngoài cửa miếu nghinh tiếp Thầy trò Tế Phật).Thành Hoàng: Tiểu thần cung tiếp Tế Phật và Toàn Chân Ðường chánh loan Ðồng sinhđến đây dạo để viết sách, đây là việc rất vinh hạnh cho tiểu thần.Tế Phật: Ðâu có! Ðâu có! Thành Hoàng gia khách sáo rồi! Thành Hoàng gia phải lo vạnviệc, lại còn phải dành thời gian cho việc viết sách thật là vất vảÐồng sinh: Nghi sanh xin khấu a ...