Thông tin tài liệu:
"Người ơi có về miền Trung" Câu hát cũ thành lời em mời mọc Không phải nỗi buồn xưa em đã khóc Mà trở thành lời hò hẹn thiết thaTôi về thăm quê một ngày mưa đường Phù Lai qua Niêm Phò ngập nước Xe tìm lối đi, bánh lăn chầm chậm "Răng mưa nhiều ri Huế ơi"Cơn mưa nào buồn, cơn mưa nào vui Ai viết trong thơ thuở còn đi học Con sông Bồ bây giờ tôi gặp Phù sa hồng mắt trongVề với Huế gặp chị, gặp anh Gặp xóm giềng bà con thân thuộc Chú bác...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Về Với HuếTrần Viết KínhVề Với HuếNgười ơi có về miền TrungCâu hát cũ thành lời em mời mọcKhông ph ải nỗi buồn xưa em đã khócMà trở thành lời hò h ẹn thiết thaTôi về thăm qu ê một ngày mưađường Phù Lai qua Niêm Phò ngập nướcXe tìm lối đi, bánh lăn chầm chậmRăng mưa nhiều ri Huế ơiCơn mưa nào buồn, cơn mưa nào vuiAi viết trong th ơ thuở còn đi họcCon sông Bồ bây giờ tôi gặpPhù sa hồng mắt trongVề với Huế gặp chị, gặp anhGặp xóm giềng bà con thân thuộcChú bác chọc tôi là ngư ời mất gốcNói tiếng miền ngoàivà không biết ăn canh cá chột nưa...- Về với Huế phải thật tình anh ngheBạn gái mới quen nói với tôi như thế- Vâng, tôi thật thiệt tình nên buổi đầukhông bỡ ngỡVì đây là nơi chôn nhau cắt rốn của tôiRất thiệt tình thôiNên bữa cơm chiều vị qu ê đ ạm bạcTôi ăn n o bụng cơm chột nưa...Võ Ca DaoBuổi Chia TaySẽ đến thôi, một ngày mình chia tayĐứa làm quan, đứa ăn mày cu ộc sốngCái th ời học trò, ngông nghênh rồi sẽ qua.Buổi chia tay chắc sẽ có đầy hoaNhưng cứ sợ hương bay đi vì không ai buộc gióBuổi chia tay rồi cũng có thầy côNhưng có ai cấm học trò thôi khócBuổi chia tay m ột thời đi…và chuồn họcMột thời vui, buồn, giận…Một thời chọc ghẹo nhauRồi ngày mai, ai đi về nơi đâuCó nh ớ câu thơ viết ho ài vẫn còn dang dởCó nh ớ bức thư giả vờ để quênRồi ngày mai, rồi ngày mai, ai sẽ gọi tênRồi ngày mai, ai bắt đền nước mắtChưa nói câu mô, sợ xa mặt cách lòng…Ai cõng buổi chia tay ra sôngĐể rồi, trôi m ãi…!