Điều ước tưởng như vô lý, bởi người ta vốn hay vươn tới tương lai tươi sáng hơn. Ấy vậy mà không biết từ bao giờ, mỗi khi tôi đi dự đám cưới thấy mọi người đều “Ước gì trở lại ngày xưa”.Ngày xưa, ở thập kỷ 80, đám cưới thiếu thốn đủ đường, ăn bánh bích quy đường đen cứng đến nỗi phải uống thêm nước chè để nhai cho được. Ăn chiếc kẹo Hải Hà từ lúc đóndâu đến khi đám cưới tan vẫn còn thấy ngọt giọng, thế mà vui và sướng. Sướng bởi người đi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu đám cưới ngày xưa Yêu đám cưới ngày xưaĐiều ước tưởng như vô lý, bởi người ta vốn hay vươn tớitương lai tươi sáng hơn. Ấy vậy mà không biết từ bao giờ,mỗi khi tôi đi dự đám cưới thấy mọi người đều “Ước gìtrở lại ngày xưa”.Ngày xưa, ở thập kỷ 80, đám cưới thiếu thốn đủ đường, ănbánh bích quy đường đen cứng đến nỗi phải uống thêmnước chè để nhai cho được. Ăn chiếc kẹo Hải Hà từ lúc đóndâu đến khi đám cưới tan vẫn còn thấy ngọt giọng, thế màvui và sướng.Sướng bởi người đi dự và gia chủ đều được vui, được cười,được chia sẻ cùng cô dâu, chú rể. Ai có gì, mừng đấy,người thì cái xoong, cái chậu, đôi khăn. Chi đoàn thì muacái phích, cái nồi. Người không có thì sang dự chia vui tinhthần. Ngồi nói chuyện, cười đùa thật rôm rả đến tận xếchiều chưa muốn về.Ảnh Na SơnCòn bây giờ, đám cưới đàng hoàng hơn, no đủ hơn, hoànhtráng hơn. Cô dâu, chú rể bận rộn bên “Hộp trái tim” bằnggiấy đỏ để đựng phong bì. Bên trên ghi rõ ràng Nhà trai –Nhà gái cho đỡ nhầm lẫn. Thậm chí có cả những kịch bảnđám cưới khá ly kỳ, cổ tích theo kiểu 10 chàng lực sỹ mặckhố tay cầm đuốc như thuở hồng hoang; tay bê thức ăn ramời khách trông tướng không thua kém Lý Đức vậy.No đủ thế mà sao vẫn chẳng vui bằng ngày xưa, bởi nhiềulẽ. Có người đi ăn cưới mà chẳng biết mặt cô dâu, chú rể;rồi cái cảnh ngồi vào mâm đến cả tiếng đồng hồ mà chưađược đụng đũa vì chưa đủ 6 người.Ăn cỗ, nếu cụng ly được một lần với cô dâu, chú rể và giađình là đã đủ lễ, còn không thì cứ tự tiện đứng lên ra về. Aiăn trước, về trước; ai ăn sau về sau.Buồn hơn, bởi có những người không dám đi ăn cỗ cưới.Đơn giản bởi: “Bác ấy tổ chức cho con gái tại khách sạn”sang trọng, giá một mâm 6 người đặt đến 1 triệu năm trămngàn, không nhẽ mình đi mừng 100 ngàn. Tốt nhất là đếnnhà bác ấy uống nước gửi phong bì trước cho bác ấy biếtmà chuẩn bị tinh thần làm, đặt rút bớt cỗ đi”.Ấy là chưa kể đến những biến tướng trong đám cưới để trụclợi cá nhân, để thu món lời ở cấp dưới và từ những ngườimình đã có công giúp đỡ. Ngôn ngữ đó thường chẳng ngoachút nào, khi dành những từ ngữ dân dã để nói chuyện đidự đám cưới ngày nay: “Trả nợ miệng”, “chạy show đámcưới”, hay “Cơm bụi giá cao”…Ngày nay, chuyện cưới hỏi không phải là chuyện nội bộ giađình mà phạm vi ảnh hưởng và tác động đã lan rộng ra xãhội.Ai cũng có cái lẽ của mình, đời sống thì phát triển, nhu cầucon người càng được nâng lên, lo cho ngày vui cả cuộc đờicủa mình, của con cháu mình ai mà chẳng muốn bà con dânlàng, xóm phố phải “phục”, phải khen…Nhưng tổ chức như thế nào cho phù hợp hoàn cảnh, tổ chứcnhư thế nào để đám cưới vừa tràn ngập niềm vui không chỉcủa cô dâu, chú rể mà cả làng, cả xóm và cả những ngườiđến dự mới là điều đáng nói.Nên chăng… mỗi chúng ta cần phải có một cuộc cáchmạng về tư tưởng và phải có sự tự giác thay đổi căn bảnnếp suy nghĩ về cách thức tổ chức ngày vui trọng đại này.