Danh mục

Chiến tranh Boshin – Phần 3

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 304.23 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quân đội của Mạc phủ cũ, được vận chuyển đến Hokkaidō. Liên minh tan vỡ, và ngày 12 tháng 10 năm 1868, hạm đội rời khỏi Sendai đến Hokkaidō, sau khi nhận thêm 2 tàu nữa (Oe và Hōō, trước đó được Sendai mượn từ Mạc phủ), và khoảng 1.000 quân; duy trì quân đội Mạc phủ dưới sự chỉ hủy của Otori Keisuke, quân Shinsengumi của Hijikata Toshizo, đội du kích (yugekitai) của Hitomi Katsutarō, cũng như vài cố vấn Pháp nữa (Fortant, Garde, Marlin, Bouffier). Ngày 26 tháng 0, Edo được đổi tên thành Tokyo, và thời...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiến tranh Boshin – Phần 3 Chiến tranh Boshin – Phần 3Quân đội của Mạc phủ cũ, được vận chuyển đến Hokkaidō.Liên minh tan vỡ, và ngày 12 tháng 10 năm 1868, hạm đội rời khỏi Sendaiđến Hokkaidō, sau khi nhận thêm 2 tàu nữa (Oe và Hōō, trước đó đượcSendai mượn từ Mạc phủ), và khoảng 1.000 quân; duy trì quân đội Mạc phủdưới sự chỉ hủy của Otori Keisuke, quân Shinsengumi của Hijikata Toshizo,đội du kích (yugekitai) của Hitomi Katsutarō, cũng như vài cố vấn Pháp nữa(Fortant, Garde, Marlin, Bouffier).Ngày 26 tháng 0, Edo được đổi tên thành Tokyo, và thời kỳ Minh Trị chínhthức bắt đầu. Aizu bị vây hãm từ đầu tháng, dẫn đến hàng loạt vụ tự sát củacác chiến binh trẻ trong Byakkotai (Bạch Hổ đội). Sau trận đánh kéo dài mộttháng, Aizu cuối cùng thú nhận thất bại vào ngày 6 tháng 1.Chiến dịch HokkaidōCộng hòa Ezo thành lậpSau thất bại tại Honshū, Enomoto Takeaki chạy trốn đến Hokkaidō cùng tànquân và một nhóm các cố vấn Pháp. Họ cùng nhau xây dựng một chínhquyền, với mục đích xây dựng một đảo quốc độc lập vì mục tiêu phát triểnHokkaidō. Họ chính thức thành lập Cộng hòa Ezo theo kiểu Mỹ ngày 15tháng 12, nước cộng hòa duy nhất của Nhật từ trước tới này, và Enomotođược bầu làm Tổng thống với tỷ lệ phiếu cao. Nước cộng hòa cố tiếp cận vớicác công sứ nước ngoài hiện diện ở Hakodate, ví dụ như Mỹ, Pháp, và Nga,nhưng không có được bất kỳ sự công nhận quốc tế hay ủng hộ nào. Enomotođề nghị tặng lãnh thổ của mình cho Shogun Tokugawa dưới luật lệ của triềuđình, nhưng đề nghị của ông bị Hội đồng Hoàng gia bác bỏ.[46]Trong suốt mùa Đông, họ củng cố bố phòng xung quanh phía Nam bán đảoHakodate, với pháo đài mới Goryokaku ở trung tâm. Quân đội được tổ chứcdưới quyền chỉ huy Pháp-Nhật, Tổng tư lệnh Otori Keisuke và cấp phó làĐại úy Pháp Jules Brunet, và được chia thành bốn lữ đoàn. Mỗi lữ đoàn domột hạ sĩ quan Pháp chỉ huy (Fortant, Marlin, Cazeneuve, Bouffier), và mỗilữ đoàn lại chia làm hai, dưới quyền chỉ huy của người Nhật.[47]Thất bại cuối cùng và đầu hàngChiến hạm Nhật Bản Kotetsu của Hải quân Hoàng giaHải quân Hoàng gia tiến đến cảng Miyako ngày 20 tháng 3, nhưng đoántrước được sự xuất hiện của các chiến thuyền Hoàng gia, những người nổiloạn Ezo lên một kế hoạch táo bạo chiếm tàu Kotetsu. Ba thuyền chiến đượchạ lệnh bất ngờ tấn công, trong trận đánh sau này gọi là Hải chiến Miyako.Trận đánh kết thúc với thất bại của phe Tokugawa, chủ yếu là do thời tiết,trục trặc động cơ và quyết định là việc sử dụng gatling gun của quân độiHoàng gia chống lại sự tấn công của các đội samurai.Sĩ quan Hải quân Pháp Eugène Collache tham dự trận Hải chiếnMiyako trong bộ quần áo samurai.Quân đội Hoàng gia sớm củng cố vị trí của mình trong nội địa Nhật Bản, vàvào tháng 4 năm 1869, phái đi một hạm đội và 7.000 lục quân đến Ezo, bắtđầu trận Hakodate. Quân đội Hoàng gia tiến rất nhanh và giành được chiếnthắng trong trận Hải chiến vịnh Hakodate, trận hải chiến quy mô lớn đầu tiêncủa Nhật Bản giữa hải quân hiện đại, pháo đài Goryokaku bị bao vây với800 người còn lại. Thấy tình hình đã trở nên tuyệt vọng, các cố vấn Phápchạy đến một con tàu Pháp neo ở vịnh Hakodate - Coëtlogon, dưới quyềnthuyền trường Dupetit-Thouars – từ đây họ chạy về Yokohama rồi sau đó lànước Pháp. Người Nhật yêu cầu các cố vấn Pháp phải bị xét xử tại Pháp; tuyvậy, vì sự ủng hộ của dân chúng Pháp với hành động của họ, các cựu cố vấnPháp ở Nhật không bị trừng trị vì hành động của mình.Enomoto quyết tâm chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, và đã gửi những vậtquý giá của mình cho kẻ thù cất giữ.[49] nhưng Otori thuyết phục ông đầuhàng, nói với ông rằng quyết định sống để vượt qua thất bại mới thực sựdũng cảm: “Nếu muốn chết, ngài có chết bất kỳ lúc nào.[50] Enomoto đầuhàng vào ngày 18 tháng 5 năm1869, và tuân theo luật của Thiên hoàngMeiji. Cộng hòa Ezo chấm dứt tồn tại vào ngày 27 tháng 6 năm 1869.Sau trận đánhNhật hoàng Meiji mới 16 tuổi, chuyển từ Kyoto đến Tokyo, cuối năm1868.Sau chiến thắng, chính quyền mới bắt đầu bằng việc thống nhất đất nướcdưới sự thống trị duy nhất, hợp pháp và vững mạnh của triều đình. Dinh tựHoàng gia được chuyển từ Kyoto đến tokyp cuối năm 1868. Quyền lựcchính trị và quân sự của các phiên (han) bị bãi bỏ hoàn toàn, và các phiênsớm được đổi thành các tỉnh, với thống đốc được Thiên hoàng bổ nhiệm.Một cải cách lớn là việc hủy bỏ và truất hữu có hiệu lực tầng lớp samurai,cho phép rất nhiều các samurai chuyển sang các vị trí hành chính hay kinhdoanh, nhưng đẩy rất nhiều người khác vào cảnh nghèo khó. Các phiên phíaNam như Satsuma, Chōshū và Tosa, giữ vai trò quyết định trong chiếnthắng, chiếm giữ hầu hết các vị trí trọng yếu trong triều vài thập kỷ sau cuộcchiến, một tình thế đôi khi được gọi là Nền chính trị đầu sỏ thời Meiji vàđược chính thức hóa bằng việc thành lập Viện nguyên lão (genrō). Năm1869, Đền Yasukuni ở Tokyo được xây dựng lại để vinh danh những nạnn ...

Tài liệu được xem nhiều: