Đế quốc Ả rập Đợt xâm lăng thứ nhất Suốt một thế kỷ, y như một bầy chó sói, quân đội Ả Rập túa ra, tàn phá cả miền Tây Á, Trung Á, Bắc phi và một phần tây nam châu Âu. Thế giới lúc đó, trừ Trung Hoa ở cách họ quá xa, còn thì dân tộc nào cũng lâm vào tình trạng suy đồi, loạn lạc, tan rã nên không chống cự họ nổi. Họ tới đâu thắng đấy, chỉ bị chặn lại ở chân núi Himalaya và ở đất Pháp....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đế quốc Ả rập phần 4Đế quốc Ả rập ( chương 4 )Đợt xâm lăng thứ nhấtSuốt một thế kỷ, y như một bầy chó sói, quân đội Ả Rập túa ra, tànphá cả miền Tây Á, Trung Á, Bắc phi và một phần tây nam châuÂu. Thế giới lúc đó, trừ Trung Hoa ở cách họ quá xa, còn thì dântộc nào cũng lâm vào tình trạng suy đồi, loạn lạc, tan rã nên khôngchống cự họ nổi. Họ tới đâu thắng đấy, chỉ bị chặn lại ở chân núiHimalaya và ở đất Pháp. Họ bắt buộc kẻ địch phải chọn một tronghai đường: tôn sùng chúa Allah của họ, nộp cống cho họ, hay làchết.Người đầu tiên kế vị Mohamed là Abou Bekr (632 - 634), gọi toàndân nhập ngũ rồi theo cái luồng di cư của người Ả Rập từ nam lênbắc, xông vào SYRIE trước hết. Hai vạn kị binh của ông diệt đượcsáu vạn quân địch, vây rồi chiếm được Damas.Khi ông mất, Omar lên thay (634 - 644), suốt mười năm cầmquyền chỉ lo tiếp tục thánh chiến, chiếm được Palestine, dựng mộtgiáo đường ở Jérusalem, và từ đây Jérusalem thành đất thiêng củaba tôn giáo: Do Thái giáo, Ki Tô giáo và Hồi giáo.Mésopotamie bị chiếm rất mau, rồi tới phiên Arménie, Géorgie, vìdân chúng những miền đó gần như không chống cự lại. Họ phảitheo đế quốc Byzance hay đế quốc Ả Rập thì cũng vậy; chủ mới làẢ Rập lúc đó có phần còn khoan hòa hơn chủ cũ nữa. Thế là năm642 Hồi giáo lan tới chân núi Caucase.Đồng thời quân đội Ả Rập tiến qua Ba Tư mà hồi gần mất,Mohamed bảo phải phá cho tan tành để trả thù việc vua Ba Tư đãdám xé bức thư của ông. Ba Tư chống cự anh dũng ba ngày trongcánh đồng Cadesiah, sau phải rút lui. Người Ả Rập tàn phá kinh đôCtésiphon và dựng lên một kinh đô mới ở ngã ba hai con sôngTigre và Euphrate, đặt tên là Bassorah. Thị trấn này thịnh rất mauvà thành một điểm rất quan trọng trên con đường qua Ấn Độ.Họ thắng một trận rực rỡ nữa ở Nevahend, làm chủ đượcKurdistan, Azerbaidjan, Ispahan, nhân đà họ tiến sâu vào cánhđồng cỏ hoang Trung Á.Chiếm hết Ba Tư rồi, tới sông Indus, muốn qua sông Oxus thìngừng lại vì đụng đầu với dân tộc Thổ (Turk).Muốn vượt biển, họ sai đóng chiến thuyền ở Tyr, Sidon. Từ trướcchỉ ở trong sa mạc, không biết gì về hàng hải, mà mới thử lần đầuhọ đã thành công, chỉ nhờ tinh thần hy sinh cho Allah. Hạm độicủa họ đánh bại các hạm đội Hy Lạp, cắm cờ Hồi giáo trên các đảoở biển Egée, rồi chiếm đảo Chypre (647), Crète, Rhodes, làm chủđược miền đông Địa Trung Hải.Tới đây, họ đã thực hiện được mục tiêu thứ nhì của Mohamed, cònmục tiêu thứ ba nữa, còn nhát cuốc thứ ba nữa để chiếm Ai Cậpvà phương Tây.Một đạo quân xuất phát từ Jérusalem, vượt bán đảo Sinai, vào AiCập, chiếm Memphis rồi bao vây Alexandrie. Tỉnh này anh dũngchống cự được mười bốn tháng, làm cho họ tổn thất khá nặng, họgiận lắm, khi chiếm được rồi, tính san phẳng, nhưng không nỡ;nhờ vậy họ tiếp thu được tất cả nền văn minh thời thượng cổphương Tây còn lưu lại ở Alexandrie mà sau này họ sáng tạo đượcmột nền văn minh riêng cho họ.Sau khi chiếm được Messah (tức Le Caire ngày nay) họ theo bờbiển mà tiến qua phương Tây, làm chủ dược Lybie, Tripolitaine vàcả miền Maghreb. Đế quốc của họ đã lan rộng tới bờ Đại TâyDương (675) và tướng Akbah của họ chìa gươm ra chỉ Đại TâyDương: Hỡi Allah, Chúa của Mohamed! Không có đại dương nàyngăn cản thì vinh quang của Ngài sẽ còn được truyền tới tận cùngthế giới!.Đợt xâm lăng thứ nhìTrong thời gian đó, Othman (644 - 655) nối ngôi Omar, sauOthman, tới Ali (655 - 660), Ali chết, khi dân chúng bầu một vị lênthay thì các đảng phái chia rẽ, suýt gây ra nội chiến. Vì vậy màcuộc thánh chiến phải tạm ngưng trong ba chục năm (675 - 705).Nhưng khi tiếp tục lại cuộc xâm lăng, sức của họ còn mạnh hơntrước nữa: họ có nhiều kinh nghiệm hơn, chế tạo được nhiều khígiới mới. Trong giai đoạn thứ nhì này, kinh đô họ dời từ Médinelên Damas.Lần này họ lại tiến qua phương Đông, vào Trung Á, thắng đượcdân tộc Thổ, làm chủ gần trọn miền Tartarie, tới Afghanistan vàbiên giới Trung Hoa. Chiếm Samarcande, Khotan rồi, họ liên tiếpphái sứ giả tới triều đình Trung Hoa (lúc này có lẽ là vào thờiTrung Tôn đời Đường), mười hai lần buộc vua Đường phải theoHồi giáo. Vua Đường hứa hão, tặng sứ giả của họ một số vàng; cònvua Afghanistan phải nộp cống cho họ.Năm 707, họ quay trở về Ấn Độ, tới bờ sông Indus, chiếm đượcmiền Sind, tính dùng miền đó làm khởi điểm để tiến xa hơn nữa;sắp tới bờ sông Gange thì chủ tướng của họ được lệnh của vuaSohman phải ngừng lại vì Soliman ngại tướng của mình làm phảnmà tạo một đế quốc riêng ở Ấn Độ.Trong thời gian đó, hạm đội Ả Rập chiếm các đảo ở phía tây ĐịaTrung Hải: Sicile, Sardaigne, Corse; thế là làm chủ trọn Địa TrungHải.Tới eo biển thông Địa Trung Hải với Đại Tây Dương, nhìn lên địavực của Tây Ban Nha, họ thèm thuồng, nhớ lại lời các thương nhântả những cánh đồng phì nhiêu, những vườn lê vườn táo, những bãicỏ xanh rờn với các đàn bò sữa, những cung điện nguy nga đầyvàng ngọc châu báu ở Tolède, Grenade. Họ quyết chí lên xem cáicảnh Thiên đường đó ra sao. Và năm 710 họ đổ bộ lên một chỗ bờbi ...