Đông Châu Liệt Quốc - hồi 16
Thông tin tài liệu:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - hồi 16 Đông Châu Liệt Quốc hồi 16 Giử lời hứa , Thúc-nha tiến Quản-trọng Lập mưu cao, Tào-Quới thắng binh Tề Thấp-bằng qua đến nước Lỗ, và dâng thư cho Lỗ trang-công. Lỗ trang-công vội-vã cho đòi Thi-bá đến, nói : Ngày trước vì ta không nghe lời ngươi nên mới bị thua , nay binh laomã liệt, Tiểu-bạch lại còn sai Bảo thúc-nha đem quân đến biên-giới, đòi nạpCông-tử Củ nữa. Nay chỉ có hai đường. Một là giết Công-tử Củ, hai là quyếtsống chết với Tề một phen, ý khanh liệu thể nào ? Thi-bá nói : - Tiểu-bạch mới lập lên mà được lòng quân mến phục. Đánh một trậnnơi Kiều-thời, ta đã thấy rõ Tiểu-bạch tài trí hơn Công-tử Củ nhiều . Nếu vìtình mà bảo vệ Công-tử Cũ , e nước Lỗ phải lâm nguy . Còn giết Công-tử Củđể bảo vệ nước Lỗ, lại tổn-thương đến tình nghĩa. Hai việc rất khó tính. Lỗ trang-công suy nghĩ một lúc rồi hỏi : - Khanh có cách gì tính cho song toàn chăng ? Thi-bá nói : - Đành phải hy-sinh Công-tử Củ vậy . Lỗ trangCông ứa nước mắt, ruột xót như bào. Lúc bấy giờ Công-tử Củ, Quản di-ngô và Thiệu-hốt đang ở tại Sanh-dậu. Lỗ trang-công sai Công-tử Yến đem binh đến giết Công-tử Củ bắtQuản di-ngô và Thiệu-hốt bỏ vào tù xa. Thiệu-hốt thấy vậy than rằng : - Làm con nên vì cha mẹ mà chết, làm tôi nên vì Chúa mà hy-sinh , ấymới phải đạo. Nay Công-tử Củ đã chết thì Hốt nấy còn sống mà làm chi. Nói rồi đập đầu vào một cây cột mà tự vận . Quản di-ngô nói : - Nếu Thiệu-hốt đã liều chết theo Chúa, thì ta cũng nên vì Chúa màgiữ thân nầy lại, để có ngày minh oan cho Chúa ta. Nói rồi bó tay chịu trói mà vào tù xa. Công-tử Yến giải Quản di-ngô về triều . Thi-bá thấy Quản di-ngô liền tâu với Lỗ trang-công : - Công-tử Củ đã chết, lẽ ra Quản di-ngô phải vì Chúa và buồn rầu,nhưng tôi trông sắc mặt của va vẫn tươi tỉnh như thường, tỏ rằng va khôngsợ nước Tề bắt về giết. Nếu Tề đã không giết ắt dùng va, mà va là một nhântài có thể đồ vương, định bá được. Vậy xin Chúa Công lưu lại mà dùng. Lỗ trang-công nói Quản di-ngô là kẻ thù của Tiểu-bạch, lẽ nào Tiểu-bạch lại chịu dùng ? Thi-bá nói : - Một ông vua chí lớn, biết mưu đồ đại sự sẽ không vì một tư thù nhỏmọn mà giết đi một nhân tài. Nếu Chúa-công không muốn dùng, xin đemgiết đi rồi trả xác lại cho Tề mới khỏi lo về sau . Lỗ trang-công còn đang dụ dự , Thầp-bằng vội quỳ tâu : - Quản di-ngô trước kia đã bắn Chúa-công, Chúa-công tôi muốn tự taymình giết chết mới hả lòng. Nay nếu quí-quốc đem giết đi, rồi trả xác lại, ắtChúa-công tôi sẽ không nguôi được giận. Lỗ trang-công giết Công-tử Củ cốt làm hài lòng nước Tề, nay sứ nướcTề tỏ ý như thế, nên không dám giết Quản di-ngô, bèn truyền đem Quản di-ngô, giao cho sứ Tề giải về nước. Thấp-bằng lãnh tù xa, rồi bái biệt lui về. Ngồi trong tù xa, Quản di-Ngô đoán biết đó là mưu của Bảo thúc Nhamuốn cứu mình. Song lại sợ Thi-bá ăn năn cho người đuổi theo bắt giết đi,nên nóng lòng, muốn cho quân-sĩ mau mau vượt qua khỏi biên giới Lỗ. Quản di-ngô bèn đặt ra bài hát cho vui mà quên cực nhọc, để đi chomau . Bài hát như vầy : Thương chim hồng hộc mắc lồng Ngoài kia bát ngát chập chổng núi non Tấm lòng son Dạ không mòn Rừng cây còn đó, chim càng ước mong Màn vũ-trụ , thu phong man-mác Kiếp hải hồ, mây bạc lửng-lơ Lồng son của kín bây giờ Ngày mai ai biết mà ngờ ngày mai. Thực vậy nhờ bài hát ấy mà quân sĩ quên cả mệt nhọc đi rất maukhông mấy lúc qua khỏi biên giới nước Lỗ. Lỗ trang-công sau khi đàm luận với Thi-bá, ăn năn hồi hận, vội saiCôqg-tử Yến đem quân đuổi theo để bắt Quản di-ngô lại, nhưng theo khôngkịp, đành phải trở về. Quản di-ngô ngước mặt lên trời cười lớn, nói : - Mạng ta chắc đặng sống rồi. Khi đi tới đất Đường-phụ , Bảo thúc-nha đã chờ sẵn nơi đó đểnghênh-tiếp. Vừa thấy mặt Quản di-ngô, Thúc-nha mừng rỡ chạy đến mở tù xa đưaQuản di-ngô ra. Quản di-ngô nói : - Chưa có quân-mạng sao lại mở tù xa. Bảo thúc-nha nói : - Không hề chi, tôi sẽ tiến cử ông với Tề-hầu. Ông đã quên lời hứacủa chúng ta ngày trước rồi sao ? Quản di-ngô nói : - Làm sao mà quên được. Nhưng trước kia khác, nay khác. Tôi vớiThiệu-hốt phò Công-tử Củ mà chẳng làm nên việc, lại không trọn tiết làm tôi,còn mặt mũi nào dám chịu ơn kẻ địch ! Bảo thúc-nha nói : - Câu chấp những việc nhỏ nhặt không thể thành danh được, cũng nhưkhông nhẫn nhục được những tiếng xấu nhỏ nhen, chẳng bao giờ làm nênđại sự . Ông có tài trị thiên hạ nhưng chưa gặp thời, còn chúa tôi là mộtngười đại-lượng, nhưng thiếu người giúp. Nếu ông không tị-hiềm phò chúatôi, chẳng khác nào như cây nước gặp nhau, dựng nên nghiệp bá, oai danhlừng lẫy trong thiên hạ, để tiếng muôn đời, thật là quí hóa. Quản di-Ngô làm thinh như đang suy nghĩ điều gì. Bảo thúc- Nha mở trói, dắt Quản di-ngô vào nhà Công-quán đãi-đằng,rồi cầm Quản di-ngô ở lại nơi Đường-phụ, một mình trở về triều ra mắt Tềhoàn-công, tâu rằng : - Tôi về đây để chia buồn và đồng thời cũng chia vui với Chúa-công. Tề hoàn-công hỏi : - Có việc gì buồn, vui ta chưa hề biết ? Bảo thúc-nha nói : - Việc buồn là Công-tử Củ, anh ruột của Chúa-công đã bõ mình. Biếtrằng vì nước bất đắc dĩ phải để Công-tử Củ chết, nhưng tình cốt-nhục khôngthể không buồn ! Tề hoàn Công nghe nói thở dài. Bảo thúc-nha nói tiếp : - Còn việc vui là Quản di-ngô chưa chết, và đã được đưa về nướcChúa-công sẽ gặp được một nhân tài lẽ nào lại chẳng vui . Tề hoàn-công nói : - Quản di-ngô bắn ta một mũi tên, hiện nay mũi ten ấy ta ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
đông châu liệt quốc truyện trung quốc nhân nhật lịch sử trung quốc lịch sử trung hoa qua truyện truyện kiếm hiệpTài liệu cùng danh mục:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 286 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 276 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 126 0 0 -
Tác phẩm văn học Binh pháp Tôn Tử - Phần 2
123 trang 124 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 122 0 0 -
Ứng dụng mô hình CIPO trong quản lý đào tạo ngành Việt Nam học tại trường Đại học Sài Gòn
10 trang 116 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 106 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 105 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 99 0 0 -
Tiểu thuyết Đôn Kihôtê - Nhà quý tộc tài ba xứ Mantra: Phần 1
450 trang 80 0 0
Tài liệu mới:
-
Đề thi học kì 1 môn KHTN lớp 9 năm 2024-2025 có đáp án - Trường THCS Lê Qúy Đôn, Tiên Phước
5 trang 0 0 0 -
Sắc diện của nhân vật anh hùng trong sử thi Mahabharata
4 trang 0 0 0 -
Tỷ lệ dị hình ở một số loài cá biển trong các trại sản xuất giống tại Khánh Hòa
15 trang 0 0 0 -
Thái độ về đề kháng kháng sinh của sinh viên năm cuối Đại học Y Dược Thành phố Hồ Chí Minh
8 trang 0 0 0 -
Tạo đề thi trắc nghiệm với LATEX
14 trang 2 0 0 -
14 trang 2 0 0
-
Tự thay đổi giao diện PocketPC với FunnySnake
14 trang 1 0 0 -
13 trang 0 0 0
-
71 trang 0 0 0
-
55 trang 0 0 0