Danh mục

HOA KỲ HỌC: MIỀN BIÊN ẢI, MIỀN TÂY VÀ TRẢI NGHIỆM CỦA NƯỚC MỸ

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 131.37 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

HOA KỲ HỌC: MIỀN BIÊN ẢI, MIỀN TÂY VÀ TRẢI NGHIỆM CỦA NƯỚC MỸ Biên giới - ranh giới giữa lãnh thổ đã có người định cư với vùng đất chưa có người ở - bắt đầu từ Jamestown và Plymouth Rock. Biên giới dịch chuyển về phía Tây suốt chiều dài gần 300 năm, băng qua những vùng đất hoang sơ, rợp bóng rừng và những đồng bằng trống trải cho đến khi cuộc điều tra dân số cứ mười năm một lần tiến hành năm 1890 cho thấy chí ít, Hợp chủng quốc không còn nhận thấy ranh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HOA KỲ HỌC: MIỀN BIÊN ẢI, MIỀN TÂY VÀ TRẢI NGHIỆM CỦA NƯỚC MỸHOA KỲ HỌC:MIỀN BIÊN ẢI, MIỀN TÂY VÀ TRẢI NGHIỆM CỦA NƯỚC MỸ Biên giới - ranh giới giữa lãnh thổ đã có người định cư với vùng đất chưa cóngười ở - bắt đầu từ Jamestown và Plymouth Rock. Biên giới dịch chuyển về phíaTây suốt chiều dài gần 300 năm, băng qua những vùng đất hoang sơ, rợp bóngrừng và những đồng bằng trống trải cho đến khi cuộc điều tra dân số cứ mười nămmột lần tiến hành năm 1890 cho thấy chí ít, Hợp chủng quốc không còn nhận thấyranh giới phân chia định cư một cách rõ ràng nữa. Vào thời đó, đối với nhiều người, một chương lịch sử dài đã khép lại - mộtchương sử mà ở đó đất nước đã vươn lên từ vài thương điếm nhỏ mang dấu ấn vănminh của người Anh tới vị thế của một quốc gia độc lập có bản sắc riêng. Người tadễ dàng có thể tin rằng quá trình khai hoang và hậu khai hoang, cứ thế liên tụcdiễn ra khi người ta đi chinh phục một lục địa mới, chính là nhân tố quyết định tớisự phát triển của quốc gia non trẻ này. Năm 1893, nhà sử học Frederick Jackson Turner, khi thể hiện một cảm xúcthường thấy ở nhiều người như ông hồi đó, đã tuyên bố chính miền biên giới đãkhiến cho nước Mỹ không phải là một khúc thừa của châu Âu. Miền biên cươngđã giúp tạo nên một dân tộc có văn hóa có lẽ thô ráp hơn của châu Âu nhưng giàuthực tế, nhiệt huyết, cá tính và dân chủ hơn. Sự tồn tại của những khu vực đất tựdo rộng lớn đã giúp tạo nên một dân tộc có nhiều chủ sở hữu và là van an toàn chonhững tâm tư uẩn khúc ở các thành phố và những nơi định cư quá đông. Nhữngphân tích của ông hàm ý một nước Mỹ không có miền biên ải hẳn sẽ rất giống nhưmột châu Âu rệu rã, với những chế độ xã hội bị phân tầng, xung đột giai cấp vàhiếm có cơ hội tốt. Sau hơn một trăm năm, các học giả vẫn còn tranh luận về tầm quan trọng củamiền biên ải trong lịch sử Hoa Kỳ. Rất ít người cho rằng miền biên ải giờ đây vẫncòn mang ý nghĩa quan trọng quyết định như Turner đã nêu. Một số người thậmchí còn đi xa hơn bằng cách bác bỏ lập luận của Turner. Họ cho rằng ông đã lãngmạn hóa cả một quá trình lịch sử đẫm máu và nước mắt - với những dấu ấn nhưcuộc chiến chinh phục Mexico, cách thức đối xử gần như diệt chủng với các bộ lạcda đỏ và tàn phá môi trường. Họ cho rằng những hình ảnh thường thấy ở miềnbiên giới là chỉ là khổ ải và thất bại. Dẫu vậy, thật khó có thể tin rằng ba thế kỷ dài trong phong trào Tây tiến lạikhông có tác động nào tới bản sắc dân tộc. Chúng ta hãy nhớ lại, những nhà quansát đầy tinh tế người nước ngoài như học giả người Pháp Alexis de Tocqueville lạimê mẩn trước miền Tây Hoa Kỳ. Thực vậy, khu vực định cư cuối cùng ở biên giới- một vùng đất rộng thênh thang, trải dài từ Texas lên phía Bắc cho tới tận biêngiới Canada mà ngày nay người Mỹ gọi chung là miền Tây - dường như vẫn mangnhững lý tưởng đặc trưng nhất về chủ nghĩa cá nhân, dân chủ và cơ hội hiện hữurõ ràng hơn nhiều so với phần còn lại của nước Mỹ. Có lẽ chúng ta cũng có thểphát hiện thấy rằng nhiều người ở nhiều vùng đất khác, khi nghe thấy hai tiếngngười Mỹ cũng đều liên tưởng ngay tới biểu tượng của vùng biên giới cuối cùngđó - cao bồi. HAI NƯỚC MỸ K hông một vị khách nào đến thăm nước Mỹ lại để lại một ghi chép tỉ mỉ vềnhững cuộc du hành và quan sát của mình hơn nhà văn và nhà luận thuyết chính trịngười Pháp Alexis De Tocqueville. Cuốn Nền dân chủ ở Mỹ của ông được ấnhành lần đầu tiên năm 1835 đã trở thành một trong số những phân tích sắc bén vàthấu đáo từ bên trong đời sống xã hội và chính trị của nước Mỹ. Tocqueville làmột nhà quan sát rất thông thái, vì vậy ông không thể không phê phán nước Mỹ,tuy nhiên nhận định phán xét của ông về căn bản là tích cực. Ông viết Chính phủcủa nền dân chủ đem lại khái niệm về quyền chính trị cho những tầng lớp côngdân bình thường nhất, cũng như việc phân phối của cải đem lại nhận thức rằng aicũng có quyền sở hữu tài sản. Tuy nhiên, Tocqueville chỉ là một trong số nhiềunhà tư tưởng lo lắng rằng liệu một sự bình đẳng sơ đẳng như vậy có thể tồn tại haykhông trong cuộc chạm trán với hệ thống nhà máy đang phát triển vốn đã đe dọatạo ra những chia rẽ giữa những người công nhân công nghiệp và tầng lớp quý tộckinh doanh mới. Những khách du lịch khác thì kinh ngạc với sự tăng trưởng và sức sống củanước Mỹ nơi mà họ có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi những biểu hiện rõ ràng về sựphát triển thịnh vượng và sự phát triển mạnh mẽ trong nông nghiệp, thương mại vàdịch vụ công cộng tuyệt vời. Nhưng những nhận định lạc quan như thế về hiệntrạng nước Mỹ tất nhiên không phải là phổ biến. Nhà văn người Anh CharlesDickens, người đã đi thăm nước Mỹ lần đầu tiên vào những năm 1841 - 1842 làmột người hoài nghi về điều này. Đây không phải là nền cộng hòa mà tôi đến đểtận mắt chứng kiến - ông viết trong một lá thư - Đây không phải là nền cộng hòatrong trí tưởng tượng của tôi... Tôi càng nghĩ về tuổi trẻ và sức mạnh của nó baonhiêu thì nó hiển ...

Tài liệu được xem nhiều: