Chị ta buộc tội tôi là thủ phạm phá hoại tổ ấm gia đình của chị ta. Chị ta đay nghiến tôi là quân xỏ lá lưu manh lừa đảo, ngoài mặt lúc nào cũng ra vẻ hiền lành vô hại nhưng trong bụng một ruột **** đàng ăn cháo
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kẻ thứ baKẻ thứ baChị ta buộc tội tôi là thủ phạm phá hoại tổ ấm gia đình của chị ta. Chị tađay nghiến tôi là quân xỏ lá lưu manh lừa đảo, ngoài mặt lúc nào cũng ravẻ hiền lành vô hại nhưng trong bụng một ruột **** đàng ăn cháo ***bát bội nghĩa vong ân, ngay từ đầu đã toan mưu tính kế giăng bẫy và tìmcách xô cả hai vợ chồng chị ta vào bẫy.Chị ta rủa tôi là loài mèo mả gà đồng cù bơ cù bất lang thang đầu đườngxó chợ, ở đâu không biết đã bò vào nhà chị ta, ngấm ngầm mưu môquyến rũ mê hoặc chồng chị ta. Chị ta mắng tôi là loại lẳng lơ xảo quyệt,là kẻ thứ ba đã cố tình chen vào ly gián, gặm nhấm, đầu độc tình cảmnồng nàn thắm thiết mà vợ chồng chị ta đã dày công vun xới.Không đúng. Oan cho tôi, chị ta loạn trí mất rồi, phát điên phát rồ, nóinăng lảm nhảm chẳng còn tỉnh táo. Các vị đừng để cho nước mắt của chịta, những thống thiết nức nở, những xanh xao nhợt nhạt, đầu bù tóc rốicủa chị ta lay động lòng thương. Chị ta đơm đặt vu khống cho tôi đấy.Hoàn toàn vu khống. Các vị nghi ngờ tôi ư? Thế thì làm ơn hãy lắngnghe tôi kể lại toàn bộ sự thật nhé!Vâng, tôi cam đoan chỉ kể toàn sự thật.°°°Tôi còn nhớ rất rõ hôm ấy là một ngày đầy nắng. Nắng rất đẹp. Nhữngsợi nắng mong manh, óng ánh như tơ đan vào nhau khít khao thành mộttấm lưới mỏng nhẹ, phủ lên khắp các đường phố nhà cửa một màu vàngbóng bẩy.Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh. Người đàn ông râu ria, dáng vẻ bụi bặm.Anh bước thẳng đến đối diện với tôi, thận trọng đỡ lấy tôi và thật dịudàng nâng nhẹ tôi trên tay. Hơi ấm từ bàn tay anh truyền sang tôi vớinhịp phập phồng rất nhẹ của những mao mạch đang thở dưới làn damềm mỏng. Anh chăm chú ngắm nghía tôi trong lúc lắng nghe ông chủtôi giới thiệu lai lịch của tôi.Anh nhìn vào mắt tôi. Một luồng sáng lung linh nhè nhẹ đi xuyên quatôi. Hình như tôi đã run lên, một rung cảm mơ hồ kỳ lạ không sao hiểuđược. Hay có lẽ vì tôi được cấu tạo từ những tế bào nhạy cảm nhất, cótài ghi nhận những cảm xúc tinh tế nhất nên tôi đã nhận ra những dấuhiệu rung động đầu tiên từ mối giao cảm vừa nảy sinh giữa anh và tôichăng?Cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chị ta. Chị kề sát bên anh, gần như lọtthỏm vào lòng anh, duyên dáng đáng yêu như một chú mèo. Căn cứ vàochất lượng và độ dày của thứ ánh sáng bao quanh hai người, tươi tắntrong trẻo và ánh vàng, tôi biết tình cảm của họ dành cho nhau đang thờikỳ đầy đặn sung mãn như trăng mười sáu.Ông chủ vỗ nhẹ lên người tôi, thì thầm lời chào tạm biệt. Chính chị đãđưa tay sốt sắng đón lấy tôi, âu yếm bảo bọc tôi, hớn hở đưa tôi về nhà.Thái độ của chị lúc ấy quả thật rất thân thiện, thương yêu, thậm chí trântrọng nữa. Nào có ai ngờ cũng chính giây phút ấy, cả ba chúng tôi đã vôtình dắt nhau vào một cuộc cạnh tranh, một trận ganh đua giành giật đầydằn vặt và xâu xé.°°°Đêm hôm ấy, bên cạnh giường ngủ của hai người, tôi nghe thấy nhữngtiếng động đặc trưng khi một người đàn ông biểu lộ tình yêu với mộtngười đàn bà. Đó là tiếng sột soạt của quần áo lặn vào chăn nệm. Làtiếng khúc khích của môi mềm vùi vào da thơm. Là tiếng lắc rắc của tơtóc bối rối xoắn xuýt lấy ngón tay. Là nhịp điệu chuyển động của nhữngđốt xương càng lúc càng nhịp nhàng dồn dập. Là tiếng róc rách của máucuồn cuộn chảy dồn về tim, sôi nổi ào ạt rồi trầm lắng dịu dần. Tiếng vađập âm âm của cánh tay rơi xuống gối uể oải. Tiếng cóc cách rất nhẹ củatoàn thân duỗi dài mệt rũ.Tôi nằm im lắng nghe tiếng xào xạc của đôi cánh mi nhẹ nhàng khép lại.Những âm thanh cuối cùng của bản giao hưởng trôi qua trong đêm.Buổi sáng, động tác đầu tiên khi anh thức dậy là khẽ chạm vào tôi, ômlấy tôi và lần lượt gỡ bỏ những lớp áo trên người tôi, soi mói mọi ngócngách cơ thể tôi. Những ngón tay anh lần mò sờ sẫm, hăm hở tìm kiếmkhám xét từng khe kẽ núm nút. Tôi lại run lên, lần này là vì sự tiếp xúcquá ư gần gụi. Hơi thở anh vờn quanh tôi nóng rực, bám vào da tôi rờnrợn nhột nhạt. Tôi ngượng ngùng vì những xúc cảm lạ lùng thầm kín đâuđó trong tôi bỗng nhiên bùng vỡ tỏa lan tràn trề không sao kiềm nén,đành để lòng mình bật mở phơi bày trọn vẹn thật thà tinh khôi.Chị trở mình thức giấc. Người đàn ông tham lam không biết giấu giếmtình cảm vội giấu tôi vào lòng và kín đáo ra hiệu cho tôi. Tôi ngoanngoãn chiều anh, tham gia trò chơi đồng lõa để rồi chẳng bao lâu sau tôiđược tận hưởng niềm vui cùng anh chứng kiến tác phẩm chung củachúng tôi chào đời. Một đường cong mềm mại hình dấu ngã mangkhuôn mặt ngái ngủ của người đàn bà không chỉ vẽ lên khoảng tườngtrắng đơn điệu nơi đầu giường một khung cảnh nên thơ mà còn phả vàogian phòng làn hơi êm dịu huyền ảo.Phải nói rằng đã từng có thời kỳ rất tuyệt vời khi cả ba chúng tôi hết sứchòa hợp gắn bó với nhau, thật lòng mong muốn luôn được ở bên nhau.Mãi mãi và mãi mãi. Cả ba chúng tôi đã cùng nhau tạo ra những tácphẩm nho nhỏ xinh xắn dễ thương. Những tập ảnh màu và đen trắng,chân phương hay kỹ xảo, tự nhiên hay lồng ghé ...